Không đúng, Nhạc Cần Nghiên vân luôn đứng ở giữa quây rồi, anh đã từng nửa tháng phải làm hòa thượng, chăn đơn gôi chiêc.
Tuy nhiên, hiện tại anh đã học được cách thông minh hơn, ở trước mặt Lam Lam anh tôt nhật không nên nói, cũng không dám nói bât cứ điều gì Nêu không, kêt cục không chỉ là thảm, mà còn là thảm hon nữa! Lục Hạo Thành đem xe lái thăng vào ga ra, cách đó không xa ở trên một chiêc xe màu đen, một tên đàn ông đeo kính râm ngồi trong đó, sau khi nhìn thây đám người Lục Hạo Thành đã trỏ vê, liên lây ra di động, gọi một cuộc điện thoại qua cho Tân Ninh Trăn.
“Alot”
Tần Ninh Trăn dùng tốc độ nhanh nhât đê tiệp điện thoại.
Sau khi vừa về đến nhà, bà ta liền lập tức phái người đi điều tra tin tức về Mộ Thanh.
“Phu nhân, đã hoàn toàn xác định được, Lục Hạo Thành cùng Mộ Thanh đang sông cùng với nhau, còn có con gái của bà ta cũng đang ở nơi này, cả gia đình vô cùng đông vui, náo nhiệt.
Mộ Thanh hình như chỉ là bà nội trọ của gia đình, dường như không hê trông giàu có giỗng như phu nhân đã miêu tả, hăn là tát cả đều do Lục Hạo Thành cung cập.
Tân Ninh Trăn: “Cậu có xác định chắc chăn không?”
“Phu nhân, tôi đã đứng canh giữ ỏ đây rât lâu rôi, có thê hoàn toàn xác định được bà ta chỉ là một bà nội trợ, chăm sóc việc gia đình mà thôi.”
Đương nhiên, lúc đôi phương tới thì Dịch Thiên Kỳ đã ở trong nhà, nên vân không có chú ý tới sự tôn tại của Dịch Thiên Kỳ Tần Ninh Trăn thỏ dài nhẹ nhõm một hơi, “Được rôi tôi đã biệt, các cậu đi về trước đi.”
“Vâng, thưa phu nhân.”
Người đàn ông sau khi cúp điện thoại thì lái xe rời đi.
Lục Hạo Khải vừa mới tắm rửa đi ra, chợt nghe tới cuộc điện thoại của Tần Ninh Trăn, hắn nghỉ ngờ hỏi: “Mẹ, lại xảy ra chuyện gì nữa rồi sao?”
Chương 899: Hẹn vào thứ bảy gặp mặt Tân Ninh Trăn gật gật đâu, sắc mặt trở nên âm trâm: “Hứa Mộ Thanh đã trở lại, hiện tại lại đang ở chung với Lục Hạo Thành, buồn cười chính là buổi sáng hôm nay ta còn dùng thông tin chỗ của mẹ nó đi uy hiếp nó, lúc ây Lục Hạo Thành đã cúp điện thoại rât nhanh, một chút cũng không thèm quan tâm đến sông chết của mẹ mình, thì ra là nó đã sớm tìm được Hứa Mộ Thanh.”
Lục Hạo Khải đang lau khô tóc thì hơi dừng động tác một chút, nhìn thấy ánh n mẹ mình có chút nặng nê liền hỏi, “Mẹ, năm đó mẹ thật sự đã dùng tính mạng của mẹ Lục Hạo Thành đem ra đề uy hiệp hắn sao?”
Tân Ninh Trăn vừa nghe lời này, liên cau mày tỏ vẻ không hài lòng, nhìn thấy đứa con trai đang mang vẻ mặt hóng chuyện, mặt bà ta lại lạnh đi vài phân, “Con hoàn toàn sai lầm rồi, con người của ta làm việc gì cũng luôn luôn rât ngoan độc, vì nêu không như vậy Hứa Mộ Thanh và Lục Dật Kha lúc đó nếu tro tàn lại bén lửa thì không hay, ta dùng tính mạng của LỤp hân Thành củng Lục Tư Tư uy.
hiếp Hứa Mộ Thanh, khiến cô ta cả đời cũng không được xuất hiện ở trước mặt Lục Hạo Thành cùng Lục Tư Tư, đặc biệt là ở trước mặt Lục Dật Kha, nêu không, tính mạng hai đứa con Lục Hạo Thành và Lục Tư Tư của bà ta sẽ không được đảm bảo.
Không nghĩ tới người phụ nữ Hứa Mộ Thanh ngu xuân này, thật sự đã mười mấy năm không hè xuất hiện ở trước mặt Lục Hạo Thành cùng Lục Tư Tư, mà chuyện này vấn luôn là lưỡi dao sắc bén ta dùng đề áp chế hành động của Lục Hạo Thành, Hứa Mộ Thanh đột nhiên đã trở lại, chuyện này cũng quây rây kế hoạch trước đó của chúng ta.”
Kết quả của việc đe dọa kia, vẫn khiến bà ta rất thỏa mãn sung sướng, may mãn chính là, Lục Dật Kha vẫn bị bị bản thân quản lý gắt.
gao, mây năm nay, cũng không hề ở bên ngoài hái hoa ngắt cỏ ngoại tình ” Lục Hạo Khải lạnh lùng cười, thân hình cao to ngôi xuông sô pha, hắn hơi cúi đầu, mái tóc lúc này còn chưa khô, có chút lộn xộn che khuất vằng trán, giờ phút này, nhìn vào mặt hắn lại có chút âm u.
“Mẹ, không nghĩ tới những chuyện ác độc như vậy mà mẹ cũng làm ra được.”
Trong giọng nói của hắn còn mang theo chút trào phúng, có một người mẹ như vậy, hắn luôn cảm giác được có chút sợ hãi.
Tân Ninh Trăn lạnh lùng liệc mặt nhìn con trai một cái, lời nói mau lẹ, vẻ mặt vô cùng nghiêm nghị: “Lục Hạo Khải, con có từng nghĩ vì sao mẹ con lại trở nên ác độc đến vậy không?
Nếu lúc trước ta chẳng làm ra nhiều thủ đoạn chiêu trò như vậy, thì ba mẹ con chúng ta đâu có thê ngôi không hưởng thụ tất cả vinh hoa phú quý.
của nhà họ Lục như thế này, con lầy đâu tiền để đi ăn chơi đàng điềm?”
Bà ta năm đó, cũng đã rất đau khổ.