Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ

Chương 1672: Chương 1672: Chương 1673




“Anh hai.”

Cô ta đột nhiên lên tiếng.

Mọi người lúc này mới phát hiện ra sự tồn tại của Cố An An.

Cố An An hướng về phía mọi người cười cười, hướng Cô Ức Lâm đi đến.

Sao Cô đi đến trước mặt Có Ức Lâm, thấp giọng hỏi: “Anh hai, anh muốn làm gì Hàng mày anh tuần của Có Ức Lâm chậm rãi nhướn lên, nhìn qua đối phương: “Như thế nào, cô thấy sợ sao?”

Giọng Cố Ức Lâm không nhanh cũng không chậm, ánh mắt vô tình mà nhạt nhẽo nhìn thẳng vào cô ta, âm thanh không lón cũng không nhỏ, tất cả mọi người đều nghe được rõ ràng.

Có An An nhíu mày, bày ra dáng vẻ xinh đẹp tuyệt trân, con ngươi chọt trở nên lạnh lùng, lại nở nụ cười, “Anh hai, em vì cái gì phải sợ chứ?”

Cô ta nhìn tất cả mọi người nở nụ cười quyền rũ “Các vị phóng viên, tôi đã có được năm mươi ba phần trăm cô phần công ty nhà họ Cô, hôm nay đến đây, cũng là muốn đòi lại quyên.

kinh doanh công ty nhà họ Có, nếu tất cả mọi người đã ở đây, không bằng cùng nhau chứng kiên một chút đi.”

Cố Ức Lâm nhìn thấy cô ta tự chui đầu vào rọ, cũng chỉ là cười cười.

Một gã nữ phóng viên lên tiếng sắc bén hỏi han: “Cô tiêu thư, nghe nói cô là con nuôi của nhà họ Có, cô làm như vậy, là muốn tranh đoạt q quyên kinh doanh với nhà họ Có đã nuôi mình lén lên hay sao?”

Cô An An nhìn đôi phương rồi cười cười, nhẹ nhàng vên lên sợi tóc rũ bên tai, cánh môi hồng mềm mịn, thản nhiên cười cười, dịu dàng mà động lòng người: “Vị phóng viên này, cô nói chuyện nghiêm trọng quá.

Ở trên thương trường, đều là lầy năng lực đề định đoạt, trước đó anh hai tôi đã từng bởi vì chuyện tình cảm mà suýt làm cho Cố Thị gặp phá sản.

Dưới trướng tập đoàn Có Thị có nhiều nhận viên đến Vậy, chúng tôi phải vì kế sinh nhai cũng tất cả nhân viên mà cân nhắc chứ Không thể giao cong ty cho một người chỉ biệt hành động theo cảm tính như vậy được.”

Một gã nam phóng viên lại tiếp tục hỏi: “Tuy nhiên chỉ sau lần đó, tập đoàn Cô Thị cũng đã vượt qua được nguy cơ’, hiện tại phát triển cũng rất LỐI.

Năng lực của cậu hai nhà họ Có, vẫn luôn được mọi người hết sức chú ý, chưa từng. khiến cho mọi người thất vọng bao giờ.”

Cô An An cười nói: “Đây là chuyện tình bên trong công ty chúng tôi, tóm lại, hôm nay, tôi lây hơn 50% cô phần công ty, đủ để có năng lực đảm nhiệm chức vụ tổng giám đốc tiếp theo của Tập đoàn Cố Thị rồi.”

Có Ức Lâm nhìn thoáng qua cô ta, một người có thể mất đi bát cứ thứ gì, chỉ có duy nhất niềm tin là không thê, Cố An An căn bản là không có niêm tin gì cả, cho nên nhất định cô ta sẽ chăng có được gì trong tương lai car.

Ánh mắt anh bình tĩnh nhìn Có An An: “Quyền kinh doanh tôi có thể nhường lại vn cô, tuy nhiên, cô, từ thời khắc này trở đi, vĩnh viên không phải là con cái nhà họ Cố nữa, cô cùng người nhà họ Cô chúng tôi cũng không còn quan hệ gì với nhau nữa.

Bởi vì nhà họ Cố chúng tôi không nuôi dưỡng một con sói mắt trắng, hôm nay tôi đem Có Thị tặng lại cho cô, nhà họ Cố chúng tôi đôi với cô đã hết lòng hết dạ trợ giúp rồi.

Tuy nhiên tòa nhà nơi cô làm việc lại không phải ở đây, nơi này, không có chỗ của cô.’ Cô An An vừa nghe lời này liên nở nụ cười: “Anh hai, anh đang nói đùa cái gì vậy, tòa nhà này cũng là của nhà họ Cô, cũng có cô phân công ty của em ở bên trong mà.”

Cố Ức Lâm hơi nhoài người về phía trước, nhích lại gân hơn, vẻ mặt trần định nhìn thẳng vào đồi phượng: ‘ “Cô chắc chắn, nơi này có cô phần công ty của cô hay sao?”

Cố An An sửng sốt, ba phần trăm cổ phân công ty kia nhà Ni Có vẫn chưa hệ giao cho cô ta.

Cô Ức Lâm nói: “Đoạn thời gian này tới nay, công ty chúng tôi xuất hiện tổn thật rất lớn, khoản tiền máy triệu của công ty không hiểu sao lại bị người ta chuyển đi.”

“Vì để tránh tổn thát lớn hơn nữa, tất cả các sản nghiệp dưới danh nghĩa tập đoàn Cô Thị và cả tòa nhà này đều thuộc về em gái Lam Hân của tôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.