Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ

Chương 1712: Chương 1712: Chương 1713




Hiện tại nhà máy hóa chất bên kia đang phát triển rất tốt, quan hệ bên kia đều là anh cả nhà cậu sắp xếp cả, hắn tất nhiên sẽ không cam lòng đem tài sản giao lại một nửa cho cậu.

Những sản nghiệp khác đều là do cha cậu đang quản lý, ở nhà họ Âu quả thật là cậu không có một cái gì cả.”

Âu Cảnh Nghiêu: “Không có thì không có, gia sản của nhà họ Âu, tôi chỉ cân những g gì thuộc về mình thôi, vê khoản tiên bạc, mấy năm nay, tôi ngoài đầu tư ở Lục Thị, còn có những khoản đầu tư khác, đủ để tôi nuôi được người phụ nữ của mình.

Tiền có nhiều cũng vô dụng, cuộc sông cân phải được hạnh phúc mới là quan trọng nhất.”

A Thành rời đi, khiến anh nhận ra được rất nhiều chuyện.

“Hahg. ” Lâm Dã cười cười, “Cậu trưởng thành lên thì thật đáng SỢ.

Cảm giác tựa như cậu đã thay đổi thành một người khác vậy.”

Lâm Dã nhìn thấy Có An An cùng Hứa Cảnh Hòa đang chuẩn bị ăn cơm, bản thân thì lại đói đến hoảng rồi, vì đề giám sát Hứa Cảnh Hòa, thuê lại nơi này, anh có chút chật vật.

“Có mì ăn liền đấy, cậu có muốn ăn một chút không?”

Âu Cảnh Nghiêu: “Tôi đi gặp Phi Phi một chút, cậu ở trong này giám sát GiI5 Lâm Dã mang vẻ mặt khinh thường nhìn người nào đó: “Quả nhiên là gặp sắc quên bạn, đi đi, cậu thuận tiện bảo Ninh Phi Phi mang cho chiếc bút ghi âm luôn nhé.

Hứa Cảnh Hòa đi gặp cô bạn gái của cậu, đây chính là một cơ hội tôt.”

Âu Cảnh Nghiêu gật gật đầu: “Tội hiểu được ý tứ của cậu, tôi sẽ sắp xếp tốt.”

Âu Cảnh Nghiêu cầm lấy di động cùng chìa khóa xe của mình rôi rời đi.

Lâm Dã bắt đắc dĩ lắc đầu, đúng là một đám không đụng phải tường nam thì không quay đâu lại không thấy khó không quay đầu lại Âu Cảnh Nghiêu hiểu được những chuyện này cũng không đơn giản.

Mộc Tử Hoành là con trai độc nhất, Nhạc Cần Nghiên lại xuất sắc như vậy, cả hai cùng có tình cảm với nhau thì tự nhiên sẽ nước chảy thành sông, không có gì cản trở cả.

Tô Cảnh Minh cũng là như vậy, chỉ có một chị gái, không có tài sản nào tranh chập.

Tuy nhiên về phương diện tình cảm thì Tô Cảnh Minh chính là một tên ngu ngồc, phân biệt không rõ tốt xấu.

Không phân biệt được phụ nữ có ý đồ thật hay giả, nhưng cũng không hề phức tạp được như Âu Cảnh Nghiêu vậy.

Nhưng Âu Cảnh Nghiêu lại không như vậy, gia cảnh cũng giỗng như Lục Hạo Thành, tổ hợp gia đình giàu có nhà thê gia, tám trong mười gia đình cũng không thê thoát khỏi số phận này.

Sau khi Âu Cảnh Nghiêu xuống lầu, lập tức gọi điện thoại cho Ninh Phi Phi.

“Alol A Nghiêu.”

Sau giờ làm việc, Ninh Phi Phi cũng gọi Âu Cảnh Nghiêu l là A Nghiêu, n từ từ lúc đầu cô không thê thốt ra khỏi miệng được, nàng: dưới sự: ép buộc của Âu Cảnh Nghiêu cô cuối cùng cũng có thể gọi được.

Cũng cảm thấy rất vui vẻ, Âu Cảnh Nghiêu đã đề cô bước vào trái tim anh.

Âu Cảnh Nghiêu nghe được trong giọng nói của cô có chút râu. rï không vui, nhíu mi hỏi: “Em đang ở đâu?”

Ninh Phi Phi: “Em đang ở phía quảng trường mới.”

Âu Cảnh Nghiêu: “Tan ca rồi vì sao lại không trở vê nhà?”

Ninh Phi Phi: “Có ai quy định sau khi tan ca thì nhất định phải trỏ về nhà hay sao?

Vì để không phải đi xem mắt vớ vần, em vẫn đang trôn ở đây, em đã uống hết hại ly nước trái cây rồi, chờ mẹ ngủ rôi thì em sẽ trở vê.

” Âu Cảnh Nghiêu mang vẻ mặt không hài lòng: “Tại sao lại phải đi xem mặt?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.