Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ

Chương 796: Chương 796




Dịch Thiên Kỳ mở miệng: “Nhưng Lam Lam nhà ta tức giận, ta cũng không nhìn nồi.”

Mộ Thanh: “Thiên Kỳ, ông ở một bên nói mát, hiện tại hai đứa đã kết hôn rồi.”

Dịch Thiên Kỳ nhìn thoáng qua Lục Hạo Thành, không nói gì.

Lục Hạo Thành đi đến bên cạnh ông rồi ngồi xuống, biết ông cũng biết chuyện này, xem ra là mẹ nói: “Chú Dịch, chú nói xem, Lam Lam sẽ tha thứ cho cháu sao?”

Dịch Thiên Kỳ sửng sốt, nhìn thoáng qua anh, giọng lạnh lùng nói: “Con gái ta nhìn qua rất dễ dàng mềm lòng.”

Lục Hạo Thành đồng ý gật đầu, cười nói: “Cho nên, chú Dịch, Lam Lam sẽ nhanh tha thứ, chúng cháu cũng đã thương lượng sẽ đến biệt thự Bành Hồ.”

Dịch Thiên Kỳ vừa nghe bành hồ biệt thự, cả người đều kích động “Bên kia hoàn cảnh không tồi, ta và mẹ cháu không có ý kiến, Lam Lam đồng ý là được rồi.”

Lục Hạo Thành vừa nghe, có niềm tin gật đầu: “Chú Dịch, cháu tin tưởng thuyết phục được Lam Lam, mọi người cứ chờ tin tức tốt, qua đó chú đi làm cũng tiện, máy đứa trẻ đi học cũng tiện.”

Mộ Thanh: “A Thành, Lam Lam cần yên lặng một chút, hôm nay con đừng làm phiền con bé, lát nữa ăn cơm cũng không cần gọi nó xuống, con đem cơm đến phòng con bé đi, nếu hai đứa chịu ngồi xuống nói chuyện, thì nói một chút.”

“Vâng, mẹ.”

Lục Hạo Thành đau lòng, Lam Lam không vui, tâm trạng anh cũng không tốt nỏi.

Anh cứ nghĩ rằng mình làm tốt mọi việc rồi cuối cùng sẽ có ngày cô trở lại thành phố này và quay lại với anh.

Hiện tại tất cả giấc mộng đều thành hiện thực, nhưng còn bất ngờ có thêm ba bảo bối, đó là điều may mắn của anh.

Trong phòng Lam Hân.

Lam Hân nhìn hai người chị em trước mặt, có chút sầu nao.

Nhạc Cẩn Nghiên vừa thấy, khó hiểu: “Lam bảo bối, cậu đã thoát kiếp độc thân, ở trước mặt hai người độc thân chúng tôi cau có mặt mày, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?

Hai ngày nay tôi cũng không ngủ, luôn lo lắng cho cậu, có biết không?”

Lục Tư Tư: “Nghiên Nghiên, em có cái gì phải lo lắng 2 A Thành nhà chị là thú dữ hay thiên tai gì sao?”

Nhạc Cần Nghiên: “Đương nhiên, A Thành nhà chị thật là đáng sợ, hai ngày hai đêm đã lừa được Lam bảo bối nhà em tới tay, chẳng lẽ không đáng sợ sao?”

Lục Tư Tư trong khoảng thời gian ngắn không nói chuyện phản bác, trừng mắt nhìn Nhạc Cẩn Nghiên, ánh mắt chuyển qua mặt Lam Hân “Nhưng mà Tiểu Ức, em có chuyện gì không vui vậy?”

Vẻ mặt Lam Hân chợt lóe qua ưu thương, “Sao mọi người có thể hiểu được, trăm hoa đua nở nháy mắt sau lưng cũng đau thấu tâm can, Lục Hạo Thành lừa em, người đàn ông chết tiệt bảy năm trước là anh ấy, ngay từ đầu anh ấy đã biết, thề nhưng hôm nay mới nói em.”

“AI”

“AI”

Lục Tư Tư cùng Cần Nghiên đồng thời kích động hét lên.

Lục Tư Tư hưng phấn mà giữ chặt tay Lam Hân, kích động đến hốc mắt đỏ lên, “Tiểu Ức, cám ơn em, chị đều cảm thấy nhà họ Lục sắp thụt lùi rồi, nhưng A Thành hiện tại có hai con trai và một con gái rồi, quả thực là quá tuyệt vời.

Tiểu Ức, đây là duyên phận nha, hai người các em từ nhỏ đã thích ở cạnh nhau, ở dưới cái nhìn của mọi người, đều nghĩ hai đứa sẽ kết hôn rồi đi đới cuối đời.”

Nhạc Cần Nghiên không vui vỗ tay Tư Tư, vẻ mặt đau lòng: “Lục Tư Tư, là nối dõi tông đường nhà chị quan trọng, hay tâm trạng của Lam bảo bối nhà chúng ta quan trọng, chị không thấy Lam bảo bối hiện tại rất thương tâm Sao?”

Lục Tư Tư cũng không tức giận với Nhạc Cần Nghiên, cô nhìn Lam Hân, nhẹ giọng nói: “Lam Lam, A Thành, thằng nhóc xấu xa đó, em cũng đừng nhanh chóng tha thứ cho nó, nhất định phải để nó chịu chút đau khổ, hung hăng giáo huấn một chút, sau này nó mới có thể càng yêu thương em.”

TA Và VỤ ” Nhạc Cần Nghiên đỡ trán “Lục Tư Tư, chị là chị gái ruột anh ấy sao?”

“Hừ! Ruột thịt gì với thằng nhóc thối đó 2 Hiện tại chị và Tiểu Ức còn thân hơn, nếu nó dám làm tổn thương Tiểu Ức, chị tuyệt đối không tha cho nó.”

“Lục Tư Tư, chị diễn xuất tốt thật đấy, vừa mới bao che cho em trai, đảo mắt liền che chở Lam Lam.”Nhạc Cần Nghiên vẫn cảm giác Lục Tư Tư thật tâm.

Lục Tư Tư tức giận, Nhạc Cẳẩn Nghiên đúng là kẻ quấy rối, nêu đem em dâu cùng ba đứa cháu của cô làm loạn, nhất định phải liều mạng với Nhạc Cần Nghiên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.