Tần Ninh Trăn sảng khoái đồng ý, lên xe cùng với cảnh sát rồi cùng nhau rời đi.
Từ đầu tới cuối, cũng không có cùng Lục Dật Kha nói qua một câu.
Lục Dật Kha nhìn thấy Tần Ninh Trăn bị mang đi, đáy lòng lại giận dữ, nếu thật sự có chứng cớ chứng minh là mẹ con hai người này làm, như vậy, nhà họ Mộc nhát định sẽ không bỏ qua cho tập đoàn Lục Trăn.
Khó trách những năm này ông ta làm ăn ngày càng khó khăn, không thuận lợi, trong nhà có vợ lang sói, vợ chồng không đồng tâm hiệp lực, việc làm ăn sao có thể phát triển được chứ?
Lục Dật Kha bắt đắc dĩ đi theo đế cục cảnh sát.
Tập đoàn Lục Thị.
Trong văn phòng của Lục Hạo Thành.
Âu Cảnh Nghiêu bước vào, nhìn Lục Hạo Thành đang ở cúi đầu xem tài liệu.
Anh đứng một bên thản nhiên nói: “Tần Ninh Trăn đã bị triệu tập.”
Lục Hạo Thành nâng mắt nhìn anh, buông bút trong tay xuống, đôi mắt đen sâu thẳm càng trở nên thâm thúy: “Thế nào rồi?”
Âu Cảnh Nghiêu: “Bên kia còn không chưa có truyền tin tức qua, tuy nhiên cha của Tử Hoành đã nhận định chính là mẹ con Tần Ninh Trăn làm, đã bắt đầu thu mua tập đoàn Lục Trăn.”
Sắc mặt Lục Hạo Thành trở nên ngưng trọng, thực lực gia đình Mộc Tử Hoành thật sự không tồi, nếu muốn thật sự thu mua tập đoàn Lục Trăn, cũng không phải không có khả năng.
Nhà họ Lục mắt đi tập đoàn Lục Trăn, chuyện ở bên trong, có mối liên quan rất sâu, nếu tập đoàn Lục Trăn muốn phản kích, cũng hoàn toàn có thể…
Nhưng những thứ đó đều là bát động sản, anh và chị gái cũng có phần, cha thì không liên quan đến, nhưng tập đoàn Lục Trăn cũng là tâm huyết năm đó của mẹ.
Là năm đó cha cùng mẹ, ra sức gây dựng nên…
Tần Ninh Trăn, người phụ nữ kia chỉ là ngồi mát ăn bát vàng nhiều năm, bây giờ còn nghĩ muốn phá hủy tập đoàn Lục Trăn, bà ta thật đúng là……….. Vì tiên,, thật đúng là chuyện gì bà ta cũng có thể làm được.
Lục Hạo Thành hỏi: “Tử Hoành có biết đến chuyện này không 2?”
Âu Cảnh Nghiêu lắc lắc đầu: “Tử Hoành không có khả năng sẽ biết đến chuyện này, hiện tại điều quan trọng nhất đối với cậu ta là dưỡng thương thật tốt.
Cha cậu ấy đã mời những bác sĩ giỏi nhất từ nước ngoài trở về, hy vọng cậu ấy có thể nhanh chóng đứng lên được.
Công ty này không có bóng dáng cậu ta đi làm, cũng cảm thấy khá nhàm chán..”
Mộc Tử Hoành rất hài hước, ba ngày không thấy mặt cậu ta, chỉ cần vừa vào cửa, sẽ đùa giỡn với anh.
“Âu Cảnh Nghiêu, tôi nghĩ cậu nhát định rất bận rộn, cậu chỉ cần suy nghĩ một chút về ba chữ đầu tiên là được.”
Ba chữ kia là tôi nhớ cậu, bình thường những lúc hay nói giỡn, anh cũng chẳng nghĩ nó có ý nghĩa gì, nhưng đến khi cậu ta không có ở đây mới biết được, bên cạnh thiếu đi sự tồn tại của một người, cảm giác trống trải không quen biết bao nhiêu.
Lục Hạo Thành nói: “Vậy đừng cho cậu ta biết, cũng đừng nói đến việc cha cậu ta thu mua tập đoàn Lục Trăn làm gk”
Âu Cảnh Nghiêu gật gật đầu: “Tôi đã biết, tôi sẽ không nói cho cậu ta.”
Lục Hạo Thành nói: “Trong khoảng thời gian cậu vất vả thêm một chút, công việc của Tử Hoành, tôi và cậu cùng nhau hoàn thành.”
Nếu người đó không rời đi, bạn vĩnh viễn sẽ không biết được bản thân thích nụ người của người đó đến nhường nào.
“Được! Tôi đã hiểu rồi.”Âu Cảnh Nghiêu nói.
Lục Hạo Thành: “Bên kia nếu có tin tức, lập tức nói cho tôi biết.”
Âu Cảnh Nghiêu nói: “Sẽ có tin tức nhanh thôi, nhưng mà, tập đoàn Lục Trăn thì nên làm cái gì bây giờ?”
Lục Hạo Thành cúi đầu nghĩ nghĩ, “Trước hết không cần phải xen vào, cứ để cho giám đốc Mộc thu mua, lòi ra dã tâm của Tần Ninh Trăn cùng Lục Hạo Khải..”
Âu Cảnh Nghiêu nói: “Tôi hiểu được ý của cậu:.
Nói xong, anh xoay người rời đi.