Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương

Chương 1550: Chương 1550: Anh Không Đủ Thỏa Mãn Em?




Vân Thi Thi xấu hổ lập tức xông lên, muốn cướp lại đồ vật xấu hổ này, Mộ Nhã Triết lại trở tay tránh, cô vội vàng không kịp chuẩn bị, đâm vào trong ngực của anh.

“Này!”

Cô ngước mắt, có chút tức giận trừng anh.

Đã thấy Mộ Nhã Triết cúi đầu nhìn cô, trong mắt lại dường như có thâm ý khác.

“Mua cũng đã mua, còn cất giấu làm gì.”

Vân Thi Thi ủy khuất vô cùng.

Xem ra, cái tội danh này, cô phải ngồi vững rồi!

Nỗi oan ức này cô không muốn mang trên lưng a!

Vân Thi Thi uất ức mà nói: “Thật sự không phải em mua mà!”

“Không phải em mua, còn có thể là ai mua?”

“Em... Em mua nhầm, không được sao?”

Vân Thi Thi vừa giải thích, vừa trừng anh: “Em rõ ràng đặt ở trong ngăn kéo, anh kéo ngăn kéo của em sao?”

Mộ Nhã Triết nghiêm túc uốn nắn: “Cô Vân, chú ý từ ngữ của cô. Cái tủ đầu giường này là của anh, em đem thứ này để ở chỗ này, là đang ám chỉ anh sao?”

Một giường lớn hai mét, bên trái là tủ đầu giường chuyên dụng của Mộ Nhã Triết, bình thường, anh sẽ đem đồng hồ đeo tay và điện thoại di động để ở phía trên.

Hôm nay Vân Thi Thi quá vội vàng, liền đem túi bao cao su trực tiếp nhét vào trong ngăn tủ.

Lúc Mộ Nhã Triết trở về, mở ngăn tủ ra lấy sạc pin liền thấy.

Vừa nhìn thấy, anh còn kinh ngạc một chút.

Cái người phụ nữ ngu ngốc này, làm sao lại mua bao cao su.

Nhưng mà vừa mở ra, anh càng giật mình.

Bên trong lại còn có cả đồ chơi tình dục, nhất là mô phỏng rất chân thật...

Người đàn ông nào đó nhất thời nghĩ sai rồi.

Anh liếc nhìn cô, tà mị cười, trong mắt chế nhạo, khiến Vân Thi Thi hận không thể trực tiếp đào một cái lỗ trên mặt đất, đưa cái khuôn mặt nóng hổi này của cô chôn vào, chôn thật sâu cho xong!

“Đồ ngốc, em có phải ám chỉ anh không?”

Vân Thi Thi cúi đầu, căn bản không dám nhìn ánh mắt chế nhạo của anh, lại nghe anh dùng giọng điệu rất nghiêm chỉnh, nói lời không đứng đắn.

“Chẳng lẽ, là anh còn chưa đủ thỏa mãn em, cho nên, em muốn mượn...”

Môi mỏng anh dán sát bên tai cô, hà hơi, hơi thở ấm áp phun bên tai cô, true đến cô càng mặt đỏ tim đập loạn!

“Im miệng!”

Vân Thi Thi thẹn quá thành giận sẵng giọng: “Này! Anh có thể nghiêm túc một chút không!”

“Như thế vẫn chưa đủ nghiêm túc?”

Mộ Nhã Triết lại không cho là đúng, ôm cô, càng mập mờ lấn lên trên cô: “Em còn chưa thấy qua dáng vẻ không đứng đắn của anh, có muốn nhìn một chút hay không?”

“Không muốn!” Vân Thi Thi không chút nghĩ ngợi nói.

Mộ Nhã Triết lại tà mị cười một tiếng, nhếch môi nói: “Im như vậy. Anh thấy là, em hẳn rất chờ mong!”

“Này!”

Vậy mà đùa giỡn cô!

Người đàn ông này, thật sự là càng ngày càng ác liệt!

Vân Thi Thi trong lòng vừa tức, vừa thẹn, đã thấy Mộ Nhã Triết rất chờ mong liếc nhìn cô: “Đồ mua thì cũng đã mua rồi, không bằng, thử một chút xem hiệu quả thế nào.”

“Không cần!”

“Em đang xấu hổ?”

Mộ Nhã Triết nhíu mày, lại cực kỳ thích trêu chọc cô lúc cô thẹn thùng, càng nhìn càng cảm thấy thú vị!

“Anh... Anh đừng làm rộn!”

Vân Thi Thi nhíu mày lại, đã thấy Mộ Nhã Triết nhịn không được đưa cô ôm ngồi trên người, an ủi nói: “Được! Không đùa em nữa.”

Không đùa cô.

Anh đem hàm dưới nhẹ gối lên đầu vai của cô, vừa rồi cô mới tắm rửa qua, trên thân mang theo mùi hương sữa tắm thơm ngát riêng biệt, anh có chút trầm mê quyến luyến hương khí nơi cần cổ cô, nhịn không được lấn lên, môi mỏng dừng trên cần cổ cô, tiếp theo lại chậm rãi dời lên, hôn lên trán cô, dọc một đường, ôn nhu hôn, toàn bộ rơi vào mi tâm, chóp mũi cô, sau cùng, rơi vào đôi môi như cánh hoa anh đào của cô.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.