Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương

Chương 2097: Chương 2097: Chỉ Cần Anh Tán Thành




Chỉ cần cái danh này, cũng đủ để làm anh ta như con thiêu thân lao đầu vào lửa, tranh đấu tới đầu rơi máu chảy!

Mộ Lâm Phong là vẫn vô cùng coi trọng Mộ Nhã Triết, đứa cháu này, vì vậy, lần này gọi Vân Thi Thi tới, là muốn tạo chút uy.

Nếu như Mộ Nhã Triết biết hối cải, nhớ tới tình cảm chú cháu, nhìn lại nhà họ Mộ một lần từ trên xuống dưới, thì coi như chưa có gì xảy ra.

Ông bây giờ tuổi tác đã cao, đã không còn tinh lực như lúc trước nữa, không dám làm một chuyện phiêu lưu mạo hiểm lớn như vậy, vì vậy, tìm Vân Thi Thi tới đây, là muốn ngả bài, thương lượng một chuyện.

Nghĩ tới đây, Mộ Lâm Phong uống một ngụm trà, cũng không nhiều chuyện, trực tiếp đi vào vấn đề.

“Tôi hy vọng cô có thể rời khỏi Mộ Nhã Triết!”

Đối với yêu cầu này của Mộ Lâm Phong, Vân Thi Thi cũng không có gì bất ngờ.

Trên đường đi tới đây, cô cũng đã nghĩ tới vô số khả năng, trong đó có bao gồm yêu cầu này.

Vân Thi Thi híp mắt lại, không có trả lời ngay, mà bĩnh tĩnh nhìn thẳng vào Mộ Lâm Phong, xem ông ta rốt cuộc có ý định gì.

Mộ Lâm Phong thấy cô trầm mặc không có trả lời mình, có chút nghi ngờ, sau đó lập tức mở miệng nói tiếp: “Cô Vân, cô đưa ra điều kiện, chỉ cần không quá đáng, chúng tôi đều có thể chấp nhận điều kiện đó cho cô! Thế nhưng, tôi cho cô biết, Nhã Triết là một đứa vô cùng suất xắc, nó có thể ngồi lên chứ chủ nhà họ Mộ, là điều trước giờ rất hiếm có! Có thể ngồi vào vị trí này, tôi nghĩ cô cũng không biết, nó đã phải đánh đổi bao nhiêu thứ! Tôi không muốn nó vì cô mà từ bỏ tất cả tiền đồ của bản thân như vậy... Đầu tiên, tôi mong cô hiểu điểm này, bất kể phát sinh chuyện gì, bất kể thế nào chúng tôi cũng sẽ không thừa nhận cô, vị trí bà chủ nhà họ Mộ cũng sẽ không dành cho cô đâu! Cô đừng mộng tưởng một ngày nào đó có thể bước chân vào cổng lớn nhà họ Mộ! Thứ cho tôi nói thẳng, cô căn bản không xứng với Mộ Nhã Triết!”

“Không xứng?”

Vân Thi Thi cảm thấy vô cùng thú vị, bật cười: “Chỗ nào không xứng?”

Cô vừa dứt lời, xung quanh liền truyền tới âm thanh đùa cợt.

Nhất là Mộ Thục Mẫn, nghe vậy liền chanh chua trả lời: “Tôi ngược lại muốn hỏi cô một chút, cô có điểm nào xứng với Mộ Nhã Triết? Phàm là chuyện hôn nhân, đều phải có sự đồng ý của người lớn, nhà họ Mộ này truyền thống lâu đời, tất nhiên cũng sẽ như vậy, kết hôn cũng phải chọn một người môn đăng hộ đối. Cô để tay lên ngực tự hỏi, thân phận của cô, liệu xứng với Nhã Triết nhà chúng tôi sao?”

Vân Thi Thi không những không tức giận mà còn bật cười, không nói gì thêm.

Cô không hề cảm thấy tủi thân hay sợ hãi, đối với cô, khi đã lựa chọn yêu Mộ Nhã Triết, cô cũng thầm đưa ra quyết định phải đối mặt với sự dị nghị của tất cả người xung quanh, vì vậy, những lời nhục nhã này, cô căn bản không để tâm!

Không cần để ý tới những gì họ nói, dù sao ai cũng có suy nghĩ của riêng mình, không cần phải để trong lòng.

Chỉ cần Mộ Nhã Triết, anh tán thành cô, như vậy là đủ rồi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.