Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương

Chương 1926: Chương 1926: Chị Dâu Bắt Bạt Người




Hoa Cẩm càng không cần phải nói.

Trước khi anh ta vào nghề, từng trà trộn trong quán bar này lâu dài.

Rất nhiều khách có tư cách và từng trải đều biết anh ta.

Chỉ là...

Khi Hoa Cẩm nhìn thấy Mộ Nhã Triết đem Vân Thi Thi ôm vào trong ngực, trong lúc nhất thời, ánh mắt hơi lóe lên một cái, lập tức, khóe môi lạnh lùng nhếch lên.

Cho dù là người ngu đi nữa, nhìn hai người rúc vào với nhau thân mật như vậy, cũng không khó đoán ra, quan hệ giữa hai người là thân mật thế nào.

Huống chi, ánh mắt anh ta sắc bén, liếc mắt liền nhìn thấy trên tay Mộ Nhã Triết có chiếc nhẫn đính hôn.

Cùng với chiếc trên tay Vân Thi Thi là một đôi.

Chẳng lẽ, người đàn ông này chính là chồng sắp cưới của cô?

Hoa Cẩm nghĩ tới đây, tim bỗng dưng bị đâm một cái.

Có chút hâm mộ.

Tần Chu vừa cười ha hả vừa đi tới, ôm lấy anh: “Không nghĩ tới ở chỗ này gặp được Đại Boss của chúng ta, thật là khéo nha!”

Đại Boss?

Hoa Cẩm cẩn thận hỏi Lâm Phượng Thiên: “Vị này là...”

“Ông chủ sau màn của Hoàn Vũ, Mộ Nhã Triết. Cậu không biết à?”

Hoa Cẩm giật mình, lắc đầu, thành thật trả lời: “Tôi chỉ nghe nói qua cái tên này, nhưng chưa từng gặp.”

“Tôi có thể cảnh cáo cậu, nếu cùng nhân vật này tiếp xúc, nhất định phải thận trọng từ lời nói đến việc làm, hiểu chưa? Đừng giống trước kia không che đậy miệng, nếu chọc giận anh ta, cho dù là kim chủ sau cậu ra mặt, cũng không giữ được cậu, hiểu chứ?”

Hôm nay Lâm Phượng Thiên tâm tình tốt, hẹn Tần Chu tới uống rượu cùng, vừa lúc, vừa vặn hẹn Hoa Cẩm ra, bàn bạc một hạng mục hợp tác.

Thế là, ba người cùng tiến vào.

Hoa Cẩm đối với Lâm Phượng Thiên ngược lại là rất tôn trọng, đối với Tần Chu, càng là kính sợ.

Bởi vậy trước mặt hai người bọn họ, gần như bớt phóng túng.

Anh ta là một nhân tinh, thấy người nói tiếng người, gặp quỷ nói tiếng quỷ.

Lâm Phượng Thiên thật sự coi trọng Hoa Cẩm, đối với quá khứ của Hoa Cẩm, anh ta cũng hiểu khá rõ, bởi vậy, đối với hậu bối trẻ tuổi này, anh ta dự định dìu dắt.

“Cậu và Vân Thi Thi đang hợp tác một bộ phim truyền hình sao?”

“Ừm. Đúng thế... Phần diễn của cô ấy cũng sắp sát thanh rồi.”

Hoa Cẩm chi tiết nói.

Lâm Phượng Thiên gật đầu một cái nói: “ Cùng anh ta duy trì khoảng cách thỏa đáng một chút.”

“Ừm?”

Lời này vẫn là lần đầu tiên nghe người ta nói như vậy.

Nói chung, chỉ có khuyến cáo người khác, cách xa anh ta một chút.

Vẫn chưa có người nào nhắc nhở anh ta, cùng người nào duy trì khoảng cách một chút.

“Nhân vật phía sau Vân Thi Thi kia, ý muốn sở hữu rất mạnh! Cậu nếu cùng cô ấy đi quá gần, cẩn thận bị giết chết.”

Lâm Phượng Thiên nói một câu đầy ý vị sâu xa.

Nói xong, anh ta liền đi tới, kính Mộ Nhã Triết một chén rượu.

Mộ Nhã Triết nhìn anh ta một cái, bỗng nhiên lại nhìn về phía phía Hoa Cẩm sau anh ta, đôi mắt híp híp.

Vân Thi Thi nhìn về phía Hoa Cẩm, giật mình, hơi câu môi cười một tiếng, hướng anh ta gật đầu chào hỏi.

Hoa Cẩm cũng mỉm cười nói: “Thi Thi, trùng hợp như vậy? Cô cũng ở đây.”

“Ừm, cùng bạn bè uống ly rượu.”

Khương Thân uống xong, vậy mà mượn rượu phản bác: “Chị dâu, cái gì gọi là cùng bạn bè uống rượu với nhau,chị căn bản không uống rượu nha, chỉ uống đồ uống! Cùng chị uống rượu thật quá thiệt thòi rồi! Chị dâu khi dễ người!”

Vân Thi Thi hướng anh ta giơ nắm đấm: “Im miệng!”

Tiếp xúc lâu như vậy, đối với mấy người anh em của Mộ Nhã Triết, đã quen thuộc, bởi vậy cũng sẽ cùng bọn họ nói đùa.

Chị dâu?

Hoa Cẩm nhíu mày, lại có chút khó có thể tin.

Mấy người đang ngồi, ngoại trừ Mộ Nhã Triết, vài nhân vật khác, anh ta đều cảm thấy rất quen mặt, mỗi người đều là có mặt mũi, lai lịch không đơn giản.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.