Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương

Chương 1862: Chương 1862: Cố Tinh Trạch Bị Phong Sát (4)




Thấy vậy, Đới Kiến Thanh như đứt từng khúc ruột.

Bởi vậy, ông ta nghiến răng nghiến lợi muốn bắt được hung thủ phía sau màn, nhưng khi biết là do người nhà họ Cố làm thì lại chỉ có thể nén giận!

Cuối cùng, không đến một năm sau, ông ta liền bị tố tham ô hối lộ, rất nhanh liền bị đá xuống đài!

Không cần nghĩ cũng biết là do ai làm!

Trên dưới thủ đô từ đó cũng biết được thủ đoạn nhà họ Cố, rốt cuộc cũng không ai dám đến cửa trêu chọc nhà họ Cố nữa.

Tần Chu vừa nói xong, Vân Thi Thi liền liên tưởng đến Cô Tinh Trạch cùng nhà họ Cố.

Tần Chu cười, nói: “Thi Thi, sở dĩ anh nói như vậy là vì có một hậu đài vững chắc sau lưng, Tinh Trạch ở thủ đô này, không ai dám tìm đến anh ta để gánh xui xẻo cả! Đương nhiên... Ngoại trừ nhà họ Mộ.”

Cố Tinh Trạch có thể nổi tiếng, ngoài việc anh ta có tài năng ca hát, diễn xuất, cùng một khuôn mặt trời sinh để làm thần tượng ra thì còn có nhà họ Cố đứng phía sau anh ta không ai dám đắc tội.

Cố Tinh Trạch sau khi xuất đạo, khi mới vào làng giải trí, mới đầu, cha anh ta cũng không tán thành.

Nhà họ Cố gia phong là thế mà lại xuất hiện một diễn viên lăn lộn trong làng giải trí, chuyện này mà truyền ra ngoài thì thật có chút khó nghe.

Nhưng sau khi Cố Cảnh Liên nắm quyền nhà họ Cố chẳng những không có can thiệp, ngược lại còn tìm vô số tài nguyên cho anh ta.

Mọi người đều biết, thế lực cùng tài sản nhà họ Cố có chút không rõ ràng, sạch sẽ, nên đương nhiên cần một danh phận để rửa sạch số tài sản này.

Tuy công ty được thành lập và niêm yết trên thị trường, nhưng nếu đầu tư vào đó quá lớn sẽ không tránh khỏi quá mức nguy hiểm.

Bởi vậy, Cố Cảnh Liên thành lập một quỹ đầu tư, đem một số tiền lớn này đầu tư cho sự nghiệp của Cố Tinh Trạch.

Có thể nói, đây là chuyện vẹn cả đôi đường.

Bởi vậy, Cố Tinh Trạch có thể cắm rễ sâu trong làng giải trí là nhờ có một phần nâng đỡ của Cố Cảnh Liên.

Hiện tại Cố Tinh Trạch bị phong sát, dù là Cố Cảnh Liên cũng không thể xoay chuyển được, như vậy nhân vật có thể phong sát được Cố Tinh Trạch, ngoại trừ Mộ Nhã Triết ra thì còn có thể là ai!

Vân Thi Thi nghe đến đây trong nháy mắt như hiểu được điều gì đấy.

“Anh là nói...”

Tần Chu gõ gõ mặt bàn, trên mặt không chút biểu tình: “Ngoài nhà họ Mộ, còn có người dám khiêu khích thể diên nhà họ Cố sao?”

“Vì cái gì?”

Vân Thi Thi không nghĩ ra vì cái gì mà Mộ Nhã Triết muốn phong sát Cố Tinh Trạch.

“Thi Thi, em thông minh như thế, vì sao Tinh Trạch bị phong sát em hẳn nên biết.”

Tần Chu không nói nhiều nhưng thâm ý trong mắt, không cần nói cũng biết.

Vân Thi Thi ngớ người ra, bỗng như nghĩ tới cái gì, bất đắc dĩ cúi đầu.

Hai bên đều ngồi yên tĩnh ở đó, trong lòng hiểu nhưng không nói.

“Em... Em không nghĩ sẽ thành ra thế này, nhưng...”

“Em biết không? Tinh Trạch cực kỳ thích em, vì em, yên lặng trả giá, nhưng... Có lẽ là không có duyên đi! Tên này giống như bị bỏ bùa, nhiều người phụ nữ như vậy nhưng không phải em thì không được.”

Tần Chu bỗng nhiên cười, có chút đắn đo nhìn cô: “Không thể không nói, Thi Thi, sức hút của em rất lớn! Có thể mê hoặc Cố Tinh Trạch đến thần hồn điên đảo, trong mắt trong lòng chỉ có em!”

“...”

Vân Thi Thi im lặng không nói gì.

“Có điều, em không cần tự trách, chuyện này cũng không liên quan gì đến em, là chính anh ta vẫn không thể thoát ra khỏi suy nghĩ trong lòng, không buông xuống được, anh đã cảnh cáo anh ta nhiều lần, anh ta không nghe cũng chẳng còn cách nào! Anh đã sớm đoán được có một ngày nếu anh ta không thu lại tình cảm của mình với em, tất nhiên sẽ chọc phải tổng giám đốc Mộ. Chuyện tổng giám đốc Mộ phong sát anh ta sớm đã nằm trong dự đoán của anh.”

“...”

Vân Thi Thi nhắm mắt lại, đầu đau như búa bổ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.