Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương

Chương 260: Chương 260: Công phu sư tử ngoạm




Mọi người khó tin liếc mắt quan sát người đàn ông, rồi lại nhìn Lý Cầm, lúc này, không hiểu ra sao!

Chẳng phải bà ta nói, con gái bà ta bên ngoài bám người giàu sao?

Lẽ nào chính là người đàn ông này?

Lý Cầm bị đả kích không nhẹ, một câu chất vấn của người đàn ông mà khiến tất cả mọi người phải im lặng.

Ai dám thừa nhận?

Trước khí thế mạnh mẽ của Mộ Nhã Triết, mọi người không còn vẻ lòng đầy căm phẫn vừa rồi, tất cả đều lúng túng cúi đầu, làm việc của mình.

“Cậu...cậu là gì của Vân Thi Thi nhà chúng tôi?” Cuối cùng Lý Cầm lấy hết dũng khí mở miệng.

Vân Thi Thi chán ghét nhíu mày.

“Nhà chúng tôi ư?”

Sao thái độ của Lý Cầm xoay như chong chóng vậy?

“Bà ta là ai?” Mộ Nhã Triết nhìn thoáng qua Lý Cầm, cúi đầu hỏi.

Dĩ nhiên Vân Thi Thi không muốn để ý tới Lý Cầm, thấy người đàn ông hỏi, chỉ trả lời: “Mẹ nuôi.”

Mẹ nuôi?

Chính là người, sáu năm trước ép cô ký hợp đồng mang thai?

Mộ Nhã Triết nhìn bà ta, ánh mắt lạnh lùng.

Người phụ nữ này, lòng dạ thật quá ác độc.

Nếu trước đây không có bản hợp đồng này, bà ta sẽ bắt Vân Thi Thi phải làm gì? Chết tiệt!

Lý Cầm bị ánh mắt của anh dọa sợ, run rẩy.

Sao ánh mắt của người đàn ông này đáng sợ quá vậy? Giống như dao nhỏ, muốn cắt một miếng thịt trên mặt bà ta!

“Chuyện gì?”

Vân Thi Thi liếc nhìn Vân Na cũng đang sửng sốt nằm trên giường bệnh, lạnh nhạt kể lại: “Em gái tôi xảy ra chút việc ngoài ý muốn, bây giờ cần một số tiền lớn để phẫu thuật thẩm mĩ, nếu không, mặt sẽ bị hủy. Bà ta đang hỏi tiền tôi, tôi không có, cũng không thể bỏ ra số tiền này.”

Mộ Nhã Triết nói: “Cần bao nhiêu tiền?”

Không đợi Vân Thi Thi mở miệng, Lý Cầm lập tức đáp: “Một trăm vạn!”

Một trăm vạn?!

Trong mắt Vân Thi Thi hiện lên sự xấu hổ.

Chẳng phải ban nãy còn nói với cô là năm mươi vạn, sao giờ há mồm đòi một trăm vạn?

“Một trăm vạn? Ban nãy chẳng phải nói năm mươi vạn sao? Sao giờ lên thành một trăm vạn?” Vân Thi Thi giận dữ nói.

Lý Cầm lúng túng nói: “À, cô nghe nhầm rồi.”

Nhưng không đợi Vân Thi Thi phản bác, một người nhà bệnh nhân từng giúp Lý Cầm đứng ra nói: “Cô ấy không hề nghe nhầm, tôi cũng nghe thấy vừa rồi bà bảo năm mươi vạn, giờ đổi giọng thành một trăm vạn, bà thật đúng là kẻ tham lam.”

Lý Cầm nổi giận nói: “Na Na nhà tôi không biết bị ai rạch dao thành bộ dạng này, khuôn mặt bị hủy hoại, bác sĩ bảo cần một trăm vạn mới có thể khôi phục dung mạo. Thi Thi là chị gái của Vân Na, tất nhiên có nghĩa vụ gánh vác một ít. Mọi người đều là người một nhà, giờ lại đang trong cảnh khó khăn...”

“Nghĩa vụ?” Vân Thi Thi siết thành nắm đấm: “Tôi phải có nghĩa vụ gì?”

Bà ta là con sâu hút máu à? Muốn hút máu của cô đến giọt cuối cùng đúng không?

“Một trăm vạn, tôi có.”

Phía sau cô, Mộ Nhã Triết nhàn nhạt nói.

Một câu nói thoải mái của anh khiến tất cả mọi người trong phòng bệnh kinh ngạc mở to hai mắt.

Một trăm vạn, chỉ mở miệng là có, rốt cuộc người đàn ông này là ai, chẳng lẽ, là tỉ phú sao?

Mắt Lý Cầm sáng ngời, há hốc mồm nói: “Thật tốt bụng quá! Na Na nhà tôi được cứu rồi!”

Rốt cuộc người đàn ông này là thần thánh phương nào vậy? Tiền tài dư thừa như thế?

Đúng rồi!

Lúc trước kí hợp đồng thỏa thuận tiền thù lao là mấy trăm vạn, chỉ cần sinh con xong là người thuê sẽ trả một khoản tiền thù lao kếch sù.

Nhất định tài sản của người đàn ông này rất dồi dào, Lý Cầm đỏ mắt, trong lòng tức muốn chết, sao Vân Thi Thi lại may mắn được gặp gỡ một vị kim chủ như thế?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.