Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương

Chương 842: Chương 842: Cùng Anh Cao Chạy Xa Bay




Thật ra, ngay từ đầu cô ta đã cùng Mộ Liên Tước lên kế hoạch cho tất cả mọi chuyện!

Nhưng hiện tại, sự việc lại đang càng lúc càng phức tạp.

Mộ Nhã Triết đồng ý lấy cô, điều này cũng có nghĩa là, cô sắp trở thành bà chủ chân chính của nhà họ Mộ rồi.

Vậy thì sau này, cô và Mộ Nhã Triết đã ở trên cùng một con thuyền, Mộ Liên Tước nghiễm nhiên trở thành cái gai của nhà họ Mộ.

Nếu thế thì, kế hoạch của Mộ Liên Tước, cô có nên cùng ông ta làm nữa không?

Mộ Uyển Nhu bị mọi chuyện làm cho nhức hết cả đầu.

Nghĩ lại thì, nếu Mộ Nhã Triết đã nguyện ý lấy cô ta, vậy thì cô ta phải đứng về phe của anh mới đúng, cô ta phải toàn tâm toàn lực bảo vệ vị trí hiện tại của anh.

Dù sao Mộ Nhã Triết cưới cô, vậy thì sau nay vinh nhục cả hai đều cùng hưởng, nếu Mộ Nhã Triết mất đi địa vị, chẳng khác nào cô tự đào lỗ chôn mình, sống cuộc đời khổ cực!

Nhưng mặt khác, cô lại không hiểu tâm tư của Mộ Nhã Triết, cô biết, bên trong người đàn ông này là một cái hố sâu không lường được.

Vì thế, Mộ Uyển Nhu có chút do dự.

Nhưng mấy ngày nay, nhà họ Mộ chẳng có ý gì dừng hôn sự lại, ai cũng bận rộn cho việc chuẩn bị.

Mà tự nhiên hôm nay, Ngải Luân bỗng nhiên lại muốn gặp cô.

Hai người hẹn nhau ở một nơi rất bí mật.

Ngải Luân nhìn thấy Mộ Uyển Nhu, câu đầu tiên anh ta nói chính là: “Uyển Nhu, hãy đi cùng anh đi! Chúng ta hãy cùng nhau cao chạy xa bay, rời khỏi nơi thị phi này được không?”

“Ngải Luân, sau này anh đừng tìm tôi nữa. Về sau, hãy cư xử như bình thường, giống như trước kia vậy, tôi là vợ chưa cưới của Mộ Nhã Triết, còn anh là trợ lý đắc lực bên cạnh anh ấy!” Mộ Uyển Nhu chỉ lạnh lùng nói.

“Vợ chưa cưới?”

Ngải Luân bỗng dưng bật cười: “Uyển Nhu, em đang nói cái gì vậy? Em đang mớ sao? Em vẫn chưa tỉnh sao, em thật sự nghĩ Mộ Nhã Triết sẽ lấy em làm vợ sao?”

Mộ Uyển Nhu đắc ý cười nói: “Sao lại không? Anh ấy đã nói, anh ấy sẽ kết hôn với tôi, bây giờ, chẳng phải mọi việc vẫn đang diễn ra rất tốt đẹp sao?”

Ngải Luân sợ hãi.

“Làm sao có thể có chuyện đó được?!”

“Sao lại không thể?! Anh ấy đã đồng ý với ông nội, mọi chuyện trong nhà họ Mộ đều được sắp xếp hết cả rồi, chỉ chờ thời điểm để thông báo với mọi người về hôn lễ nữa thôi!”

Mộ Uyển Nhu không giấu được nụ cười đắc ý trên gương mặt.

Ngải Luân cười lạnh: “Không thể nào!”

“Ngải Luân, sao nãy giờ anh cứ bảo không thể có chuyện đó, sao lại không thể chứ, hừ, chỉ tại bản thân anh không cam lòng thôi!”

“Em nghĩ Mộ Nhã Triết là kẻ ngu sao? Uyển Nhu, em nghĩ kĩ lại đi, anh ta chẳng lẽ muốn kết hôn thật hay sao? Khoan nhắc đến thân phận của em, hiện giờ em đang có thai, em lừa được Mộ Thịnh, nhưng em có lừa được Mộ Nhã Triết không? Anh ta liệu sẽ chấp nhận người phụ nữ mang thai con của một người đàn ông khác về làm vợ sao?”

Mộ Uyển Nhu thở gấp: “Sao lại không chứ! Anh ấy vì nghe lời của ông nội, không muốn ông giận, nên đã đồng ý chuyện hôn sự…”

“Hừ, em đừng nghĩ anh ta vĩ đại đến thế!” Ngải Luân phản bác: “Anh ta tuyệt đối không phải người đơn giản! Uyển Nhu, em đừng lơ là, nếu như đây chỉ là một cái bẫy do anh ta đặt ra, chắc chắn anh ta đang ngồi chờ ngày em sập bẫy! Nhà họ Mộ là nơi rất nguy hiểm, Mộ Nhã Triết tuy còn trẻ nhưng địa vị ở nhà họ Mộ lớn vô cùng, để có được như ngày hôm nay, em nghĩ đi, anh ta đã trả phải trải qua những gì! Em thực sự nghĩ anh ta đơn giản vậy sao? Thực ra, anh ta là kể thâm sâu khó lường, rất khó đoán, chúng ta phải cẩn thận!”

Mộ Uyển Nhu nghe xong cũng thấy rùng mình.

“Theo anh đi đi! Theo anh, chúng ta hãy cùng nhau cao chạy xa bay, đó mới là cách tốt nhất với em hiện giờ!”

Ngải Luân đưa tay về phía cô ta, mở rộng lòng bàn tay mình ra.

Mộ Uyển Nhu nhất thời bị mê hoặc, ma xui quỷ khiến thế nào, cô ta đưa tay về phía Ngải Luân.

Ngảy Luân tưởng cô ta đã hồi tâm chuyển ý, trên mặt không giấu được vẻ hạnh phúc, nhưng Mộ Uyển Nhu lại nhanh chóng hất tay anh ra.

“Không cần!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.