Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương

Chương 2709: Chương 2709: Đây Là Thành Ý Của Anh




Cố Cảnh Liên liếc mắt nhìn một cái, nhưng mà không vươn tay ra, nhìn tay đối phương vươn ra, năm ngón tay thô ráp, vừa thô vừa xấu, nhiều năm nghiện thuốc lá, ngón tay bị hun đến ố vàng, nhìn có chút bẩn.

Cố Cảnh Liên có bệnh thích sạch sẽ, anh ta ghét bỏ nhíu mày, lạnh nhạt nói ra một câu, “Tay của anh, thực bẩn.”

Ngữ khí này, có vẻ từ trên cao nhìn xuống, có vài phần khinh miệt.

Vẻ mặt người đàn ông nhất thời hiện lên vài phần lúng túng, anh ta sớm đã biết, tính tình Cố Cảnh Liên ngạo mạn, không để bất kỳ ai vào trong mắt, vì thế phẫn nộ rút tay về, “Cố lão đại tuổi trẻ khí thịnh, dáng vẻ mười phần nha!”

Mặt Cố Cảnh Liên không chút thay đổi nói, “Đừng nói lời dư thừa nữa, thời gian của anh và tôi đều quý giá, nói ngắn gọn, một tay giao tiền, một tay giao hàng.”

“Được.”

Người đàn ông đó lập tức vỗ tay, thuộc hạ phía sau lập tức mang mấy cái cặp da đi tới, Cố Cảnh Liên nhìn lướt qua, tổng cộng có sáu cái cặp da to.

“Không phải nói giao dịch bằng tiền mặt sao?”

Cố Cảnh Liên nhíu mày, “Chỗ này không phải hai triệu tiền mặt đi?”

“Nơi này chỉ có một phần, còn lại, ở trên xe.”

“Đô – la sao?”

“Chuyện này anh không cần quản! Tóm lại, bảng giá lúc trước đàm phán, tuyệt đối không thay đổi.”

Cố Cảnh Liên hơi nhếch môi, nhẹ nhàng phất tay, người bên cạnh đi qua, vừa định nhận lấy cặp da trong tay bọn họ, người đàn ông đó lại lên tiếng, “Ôi chao? Cố lão đại, không phải nói một tay giao tiền, một tay giao hàng sao? Chính thức giao dịch trước, dù sao cũng phải để cho chúng tôi xem trước hàng hóa anh mang đến chứ? Quy trình kiểm hàng trước, không thể tùy tiện bỏ qua!”

Cố Cảnh Liên liếc mắt nhìn anh ta, cười lạnh, “Có thể.”

Xe chở hàng hóa to như vậy, chất đầy súng chưa lắp ráp, đơn đặt hàng hai triệu này, tất cả đều ở trong.

Người đàn ông lập tức phái người lên xe kiểm hàng, nửa tiếng sau, thuộc hạ nhảy xuống xe, đến bên cạnh anh ta nói, “Hàng hóa đầy đủ hết, đều là thứ tốt.”

Người đàn ông đột nhiên nở nụ cười, quay đầu về phía Cố Cảnh Liên, “Không tệ, rất có thành ý. Đây đều là đồ tốt, kiểm hàng cực kỳ hài lòng.”

“Như vậy, nên để cho tôi thấy thành ý của anh.”

Cố Cảnh Liên mỉm cười, “Nhận được hai triệu tiền mặt, chìa khóa xe thuộc về anh, chiếc xe này anh lái đi. Chiếc xe tải này, xem như là quả gặp mặt tôi đưa cho anh.”

“Nói rất hay.”

Người đàn ông liếc mắt một cái, thuộc hạ lập tức đưa sáu cái cặp da to đến trước mặt anh ta, Cố Cảnh Liên mở ra, nhưng mà lọt vào tầm mắt của anh ta, trong rương đầy bột màu trắng, làm khóe môi đang cong lên của anh ta đột nhiên chuyển lạnh, mày nhíu lại.

Bột trắng, thứ này anh ta cũng không lạ gì.

Lúc trước đàm phán xong, là hai triệu tiền mặt, tính cả năm trăm vạn tiền đặt cọc gửi vào tài khoản của anh ta trước, hiện giờ lại là mấy cặp bột màu trắng?

Trên mặt Cố Cảnh Liên hiện lên vài phần lạnh lùng, anh ta đóng cặp da lại, lạnh lùng nâng mắt, trong mắt là lạnh lẽo.

“Đây là cái gì?”

Những lời anh ta nói ra, giống như đóng băng.

Người đàn ông đó lập tức giải thích, “Đừng xem thường những thứ này, tất cả đều là thứ tốt, đều là hàng hóa thượng đẳng đó! Những thứ này đều là hàng tốt Miến Điện làm ra, xử lý gia công một phen, có thể bán ra giá cả xa xỉ, tuyệt đối không chỉ có hai triệu đâu! Vì giao dịch này, tôi coi như nhịn đau bỏ đi những thứ yêu thích, những hàng hóa này, tôi vốn để lại cho mình.”

Trong mắt Cố Cảnh Liên không có dao động gì, giọng nói dần dần lạnh lẽo, “Tôi nhớ rõ, tôi muốn tiền mặt.”

Giọng nói lạnh lùng, lộ ra vài phần ý tứ nguy hiểm.

Cố Cảnh Liên lạnh lùng liếc nhìn anh ta, “Đây là ‘Thành ý’ của anh sao?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.