Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương

Chương 1320: Chương 1320: Đề Nghị Của Cha




Lục Cận Dự ở đầu bên kia, nghe xong giọng điệu nặng nề của Mộ Nhã Triết, cũng biết đây là một chuyện không nhỏ!

Thế là cũng không hỏi han nhiều, có lực nói: “Lão đại, anh nói!”

Mộ Nhã Triết gõ gõ mặt bàn, trầm giọng nói: “Tôi muốn một thứ đồ vật, nhưng thứ đồ vật này, dựa vào thân phận bây giờ của tôi, không thích hợp để ra mặt! Cần cậu, âm thầm điều khiển một chút.”

“Thứ gì?”

Mộ Nhã Triết híp mắt, gằn từng chữ nói: “Tôi muốn, mạng của một người!”

...

Lúc chiều, Vân Thi Thi dỗ dành hai đứa bé ở nhà xem kịch bản một lát, bỗng nhiên nhận được điện thoại của Vân Nghiệp Trình.

Quãng thời gian trước, Vân Nghiệp Trình về nhà lo chuyện đám ma, nghe nói, là mẹ già của ông qua đời, thế là, ông liền vội vàng chạy về nhà.

Về sau gọi điện thoại tới nói, ở quê nhà chịu tang một thời gian, căn dặn Vân Thi Thi ở nhà mọi thứ chăm sóc tốt cho bản thân!

Vân Thi Thi cũng phối hợp với ông, chú ý sức khỏe.

Lúc bình thường, hai cha con cũng giữ liên lạc, nhưng bây giờ Vân Nghiệp Trình gọi điện thoại đến, lại dự định cùng cô bàn bạc một sự việc!

“Thi Thi này, là như vậy! Có một sự việc, cha muốn thương lượng với con một chút!”

“Cha, chuyện gì vậy?”

“Con còn nhớ lúc con còn bé từng gặp, chú Nghiệp Hậu chứ?”

Chú Nghiệp Hậu, Vân Nghiệp Hậu, em trai của Vân Nghiệp Trình.

Nhà Vân Nghiệp Trình trong một huyện nhỏ cách thủ đô mấy chục cây số, trong huyện nhỏ có một thôn làng tương đối lạc hậu, tên Vân gia thôn, nơi ấy phong cảnh như tranh, quang cảnh ruộng vườn rất đẹp, nhưng lại bởi vì liên quan đến vị trí địa lý khu vực, kinh tế vẫn lạc hậu hơn một chút.

Trên Vân Nghiệp Trình, có một người mẹ lớn tuổi, một người chị gái, dưới, còn có một em trai, ông ấy vẫn gần gũi với em trai hơn.

Lúc còn rất nhỏ, cha ông vì một sự cố sập mỏ, đã sớm không còn.

Mẹ ông một tay nuôi lớn ba đứa nhỏ.

Vân Nghiệp Trình lúc còn trẻ, đã đem mẹ gửi gắm cho em trai Vân Nghiệp Hậu, vào thành phố dốc sức làm.

Lúc ông còn trẻ, hăng hái, cũng có chút đầu óc kinh doanh, bởi vậy dốc sức vượt ra khỏi tình cảnh khốn khó, lúc này, ông liền muốn đón mẹ và hai chị em, vào trong thành phố sống yên vui hạnh phúc.

Kết quả, mẹ già đã quen ở nông thôn, không chịu.

Mà Vân Nghiệp Hậu thì để Vân Nghiệp Trình an tâm ở thành phố phát triển, mẹ già không lên, ông tất nhiên là muốn ở lại quê nhà chăm sóc!

Ngược lại Vân Linh Như, không kịp chờ đợi chạy tới thành phố, Vân Nghiệp Trình sắp xếp công việc cho bà ấy, bà ấy liền sắp xếp ổn thỏa, gả cho người, sinh một cặp gái.

Lần này, Vân Nghiệp Trình nói, lại là liên quan tới sự việc Vân Nghiệp Hậu.

Thì ra, mấy năm trước, sức khỏe mẹ Vân Nghiệp Trình đã không tốt như lúc trước, Vân Nghiệp Hậu một mực thay thế anh trai hiếu thuận, chưa từng có một lời oán giận.

Vân Nghiệp Trình mỗi tháng đều chuyển về nhà một khoản tiền, nhưng từ sau khi nhà họ Vân sa sút, Vân Nghiệp Trình khó tránh khỏi có chút nghèo túng, bởi vậy chỉ có thể mỗi tháng chuyển về một chút tiền.

Vì thế, vợ của Vân Nghiệp Hậu đối với việc phá sản này có vài lời oán giận.

Nhưng mà tính tình Vân Nghiệp Hậu lại trung thực, không nói lời oán trách nào, một mực trước trước sau sau, chăm sóc mẹ già thật tốt.

Chỉ là làm sao tính được số trời.

Vân Nghiệp Hậu một năm trước lên công trình làm việc, biện pháp bảo hộ lao động ở công trường không được tốt, nên ngã từ lầu ba xuống, đúng lúc, rơi xuống nửa thân thể bị liệt, từ đó chỉ có thể nằm trên giường, mọi việc đều cần người chăm sóc.

Chuyện này, Vân Nghiệp Hậu sợ Vân Nghiệp Trình đang có cuộc sống dư dả phải lo lắng, một mực không nói ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.