Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương

Chương 1437: Chương 1437: Đối Chọi Gay Gắt (1)




Tần Chu vì Vân Thi Thi có thể được xinh đẹp trước ống kính, có thể nói là đã bỏ ra rất nhiều tâm tư để suy tính!

Hôm nay buổi biểu diễn thời trang được diễn ra, rất nhiều ngôi sao đều hội tụ lại đây.

Nữ nghệ sĩ đến chọn lễ phục cho buổi diễn này lần lượt từng người xuất hiện, có Hàn Ngữ Yên, Dương Mị, Lâm Chi...

Đương nhiên, vẫn còn vài nữ nghệ sĩ hạng bét đang trên đường đến.

Đến phòng hóa trang của Louis Vuitton, không ngờ, Lâm Chi cũng có mặt ở đây.

Lúc nhìn thấy Tần Chu và Vân Thi Thi, Lâm Chi ngẩn ra.

Cô ta không ngờ, Vân Thi Thi cũng sẽ nhận được thư mời của Louis Vuitton.

Louis Vuitton chỉ phát ra hai mươi tấm thiệp mời, trong đó, chỉ có sáu tấm thiệp được gửi cho giới nghệ sĩ Trung Quốc.

Ba tấm thiệp trong số đó được gửi cho ba nữ nghệ sĩ tương đối nổi danh.

Nói trắng ra chính là, những người hộ tống cho siêu sao trên thảm đỏ, bị Tần Chu khinh miệt gọi là “thảm tinh“.

Ngoài Vân Thi Thi ra, một người khác chính là Lâm Chi.

Lâm Chi vừa ký một hợp đồng quảng cáo cho bộ sưu tập mùa xuân mới ra mắt của Louis Vuitton, đây là hợp đồng quảng cáo sản phẩm đầu tiên của cô ta, chỉ mới như vậy thôi, mà Lâm Chi đã rầm rộ thông báo cho tất cả giới truyền thông, rằng cô ta được đích danh thương hiệu thời trang cao cấp tầm cỡ quốc tế mời hợp tác!

Dù sao, làm việc trong ngành thời trang cao cấp, có thể ký được hợp đồng quảng cáo với Louis Vuitton đã là vinh dự lắm rồi.

Tần Chu rất là khinh thường.

Tiền đồ.

Ký được cái hợp đồng quảng cáo đã đặc biệt thổi phồng lên, hận không làm cho tất cả người trên thế giới đều biết được!

Ha ha, thật là mất mặt.

Lâm Chi nhìn thấy Tần Chu, trên mặt khẽ mỉm cười, sau đó nhanh chóng đi đến trước mặt Tần Chu, ưu nhã khéo léo chào hỏi: “Tổng giám đốc Tần, xin chào!”

Cô ta nhiệt tình chủ động chào hỏi như vậy, vậy mà hoàn toàn coi thường Vân Thi Thi đang đứng bên cạnh, làm như không thấy, giống như trong mắt cô ta, Vân Thi Thi chỉ là không khí, không hề tồn tại.

Đây là cố tình lạnh nhạt.

Hoặc là, trong mắt Lâm Chi, Vân Thi Thi chỉ là người mới, tên tuổi không xứng đáng để đứng bên cạnh cô ta.

Muốn chào hỏi, thì cũng phải là Vân Thi Thi chủ động chào hỏi cô ta trước.

Nếu cô ta mà mở miệng chào hỏi trước, thì sẽ làm giảm địa vị của cô ta xuống.

Nhưng Tần Chu thì không giống như vậy.

Anh ta là người đại diện đứng đầu trong lĩnh vực giải trí, thủ đoạn vô cùng tinh vi, hơn nữa anh ta còn sở hữu cổ phần của tập đoàn Hoàn Vũ, nếu có thể tạo quan hệ tốt với anh ta, sau này lúc cần thiết, có thể tìm tới để nhờ anh ta lót đường giúp đỡ.

Cô ta đã nhìn trúng tài lực của anh ta rồi, dã tâm rất rõ ràng.

Tần Chu liếc mắt nhìn, trong mắt lộ ra sự khinh thường, nhíu mày bày tỏ sự khinh thường với cô ta, nhìn qua chỗ khác, hừ một tiếng.

“Hừ!”

Gương mặt anh vô cùng lạnh nhạt, xa cách khó gần, nếu như Lâm Chi ngạo mạn không thèm để ý tới Vân Thi Thi, coi cô như không khí, thì anh ta cũng sẽ không để cô ta trong mắt.

Một tiếng hừ này của anh ta thật lạnh lùng, trên mặt biểu hiện sự coi thường, làm sắc mặt Lâm Chi lập tức trầm xuống, tái mét.

Đây là rõ ràng không để lại cho cô ta chút mặt mũi nào trước mặt người khác!

Vân Thi Thi nhìn Lâm Chi, rồi nhìn qua Tần Chu, nhíu mày.

Lại thấy Lâm Chi hơi nghiêng người, nhìn sang Vân Thi Thi cười một tiếng, nhưng nụ cười này hoàn toàn không có một chút ý cười nào, chỉ là cong môi lên, đáy mắt không có một tia vui vẻ.

“Thi Thi, là cô sao? Haizz, cô xem xem, đúng là ánh mắt của tôi không tốt, bây giờ mới nhìn thấy cô. Thật xin lỗi nha! Thứ lỗi cho tôi...

Cô ta cười như không cười, nụ cười lạnh lùng cứng nhắc, không có chút ý tốt nào.

Vân Thi Thi nghe xong, cũng lạnh lùng cười lại một tiếng: “Chào cô, cô là... Thợ trang điểm ở đây sao?”

“Phụt” -----

Tần Chu không khách khí cười lên một tiếng.

“Thi Thi, em thật là đáng yêu! Cô ta không phải thợ trang điểm đâu, là Lâm Chi đó! Em cũng gặp rồi mà.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.