Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương

Chương 337: Chương 337: Dựa vào cái gì?




Thấy tầm mắt của cô ta đang nhìn về phía môi mình, Mộ Nhã Triết hơi nhíu mày, bất giác đầu lưỡi liếm nhẹ một vòng cho sạch vết máu, rồi lạnh lùng xoay người rời đi, không hề nói nửa lời.

Bộ dáng anh tuấn bất phàm, lạnh lùng cao ngạo, sắc phục trang nhã nghiêm túc, khí chất này không phú thì quý, nhất định là nhân vật có tiếng!

Giang Vũ Đồng cảm thấy thật khó tin.

Cô ta vốn cho rằng, loại đàn ông như vậy chỉ có trong tưởng tượng, không ngờ tới lại có thể tận mắt nhìn thấy, do đó vì ngạc nhiên quá độ mà đứng sững tại chỗ một hồi lâu vẫn chưa hoàn hồn được.

Nhưng mà sao anh ta lại đi ra từ phòng nghỉ của Vân Thi Thi?

Chẳng lẽ... giữa bọn họ có mối quan hệ bí mật gì mà không muốn mọi người biết?

Giang Vũ Đồng bắt đầu suy diễn lung tung lên.

Mặc dù đối với Vân Thi Thi, cô ta luôn giữ thái độ hòa hảo, nhưng con người ai chẳng có lòng riêng.

Vân Thi Thi vẫn chưa chính thức xuất đạo, danh tiếng cũng chưa có gì.

Đừng nói là người mới, ngay cả những diễn viên hiện giờ, đối với cô ấy đều có rất nhiều suy đoán và thắc mắc.

Có lời đồn, Vân Thi Thi mặc dù chưa xuất đạo nhưng đã có thể làm diễn viên cho Lâm Phượng Thiên, bởi vì sau lưng có đại gia hậu thuẫn.

Bằng không, một người mới như Vân Thi Thi, một chút danh tiếng cũng không có, làm sao có thể vừa mắt Lâm Phượng Thiên?

Còn chưa kể.

Vân Thi Thi có tư cách gì mà được tham dự tiệc rượu Hoàn Vũ, đến cả Dương Mị và Đường Vũ cũng phải nhờ vả mối quan hệ để được vào, nữa là một người như cô?

Là bạn gái của Cố Tinh Trạch?

Nghe nói do đích thân Cố Tinh Trạch mời tới?

Có thể sao?

Cố Tinh Trạch ở trong giới giải trí là một người nổi danh cao ngạo, anh ta sẽ đích thân mời một nghệ sĩ mới không có một chút danh tiếng gì làm bạn gái sao?

Chẳng lẽ do coi trọng sắc đẹp của cô ta?

Nhìn khắp giới giải trí, ứng cử viên sáng giá ở khắp nơi, càng không thiếu những người tướng mạo xinh đẹp, loại phong cách gì cũng có.

Gợi cảm nồng nhiệt có, quốc sắc thiên hương có, thanh thuần động lòng người cũng có...

Cạnh tranh tàn khốc, chém giết vô cùng oanh liệt.

Không chỉ có như vậy.

Không những có cơ hội làm nữ chính của bộ phim này, còn nổi danh vang dội ở tiệc rượu, sau đó còn ký được hợp đồng xuất đạo, có thể thuận lợi như vậy sao?

Có thể thuận buồm xuôi gió như vậy, phía sau mà không có đại gia hậu thuẫn, nói thế ai tin?

Chỉ có điều, nghĩ như vậy thì đã oan uổng cho Vân Thi Thi rồi.

Lâm Phượng Thiên có thể bổ nhiệm cho cô làm nữ chính, hoàn toàn là do khí chất của Vân Thi Thi phù hợp với hình tượng nữ chính trong lòng của anh ta.

Ngay cả người khó tính như Cố Tinh Trạch, còn nghĩ rằng không ai phù hợp với vai diễn này hơn Vân Thi Thi.

Toàn bộ suy diễn viển vông này còn sai ở điểm là, bên nhà đầu tư vốn đã đề cử người khác làm nữ chính, nhưng do Lâm Phượng Thiên nhất quyết không đồng ý, thà rằng không bấm máy, còn hơn là để phía nhà đầu tư tiến cử diễn viên.

Tuy nhiên, đúng là miệng lỡi thế gian, đáng sợ vô cùng.

Do đó những suy diễn vô căn cứ này, cứ thế lưu truyền ra ngoài.

Giang Vũ Đồng mới đầu còn nửa tin nửa ngờ.

Nhưng hôm nay thì lại tin hoàn toàn.

Tin tưởng phía sau Vân Thi Thi có đại gia hậu thuẫn.

Chẳng lẽ, người đàn ông vừa nãy chính là người hậu thuẫn đó sao?

Dựa vào cái gì?

Dựa vào cái gì!

Tình tình so đo hiếu thắng của Giang Vũ Đồng thoáng nổi lên.

Đến tột cùng là dựa vào cái gì, mười mấy tuổi cô đã bỏ học, một thân một mình đi lên thành phố, ôm mộng trở thành một diễn viên, lúc mới đầu còn bỡ ngỡ, cho đến nay đã có thể nhận được cơ hội ký hợp đồng, tốn biết bao nhiêu công sức, mới có thể từng bước leo lên vị trí hiện tại.

Vì sao hết lần này đến lần khác, đều bị người khác nhanh chân đến trước, thậm chí là... không cần tốn nhiều sức, lại đạt được kết quả tốt hơn cô?

Đến tột cùng là dựa vào cái gì?

Vì thế trong lòng bắt đầu có chút đố kỵ với Vân Thi Thi.

Nhưng điều này vốn là tính cách bình thường của con người.

Cũng vì vậy mà khi Vân Thi Thi cầm áo khoác bước ra từ phòng nghỉ ngơi, ánh mắt của Giang Vũ Đồng nhìn cô thay đổi rất khác thường, không giống như mọi ngày.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.