Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương

Chương 110: Chương 110: Gặp được




Vân Thi Thi vốn không định để ý tới Hà Lăng Tương, nhưng lại bị hắn ta níu chặt không buông, lúc cô quay đầu lại nhìn, liền bắt gặp ánh mắt đánh giá mình một cách không kiêng nể gì của hắn ta, mà qua ánh mắt đó, hiển nhiên là hắn rất có hứng thú với cô.

Vân Thi Thi chỉ kịp nghe thấy tiếng bước chân, sau đó liền thấy Tiếu Tuyết bước nhanh đến, đặt tay lên vai hắn ta, tay còn lại hung hăng đấm vào một bên mặt của hắn, khiến mọi người xung quanh kinh ngạc kêu lên!

“… Tiếu Tuyết! Đừng…”

Trong đầu Vân Thi Thi như có tiếng sấm nổ, vậy mà Tiếu Tuyết lại đánh Hà Lăng Tương? Cô ấy không phải là một người dễ xúc động, mà ngược lại, trước nay dù gặp chuyện gì, cô ấy cũng đều bình tĩnh, biết cách im lặng quan sát sự việc, nhưng không biết tại sao, chỉ cần là những chuyện liên quan đến Vân Thi Thi, cô ấy lại không hề giống như bình thường.

Đặc biệt là lúc này, cô ấy lại nhìn thấy một người đàn ông háo sắc cứ níu chặt lấy tay Vân Thi Thi không chịu buông, vì vậy nhất thời tức giận, liền giơ tay đấm vào mặt Hà Lăng Tương một cú đau điếng, khiến hắn ta chật vật ngã xuống đất, thậm chí còn hộc máu miệng, rớt đến hai cái răng, mặt mũi đỏ bừng ngồi dưới đất ho khan!

Vân Thi Thi thấy vậy, liền hít vào một ngụm khí lạnh.

Tiếu Tuyết từng học Taekwondo, lại còn đạt đến đai đen, ra tay tất nhiên là lợi hại.

“Mẹ nó! Cô dám động thủ đánh người?”

Nhà sản xuất phim đi cùng với Hà Lăng Tương thấy vậy liền tức giận mắng một tiếng, sau đó chạy đến đỡ hắn ta dậy, hung ác lườm Vân Thi Thi cùng Tiếu Tuyết.

Những người vây xung quanh xem náo nhiệt cũng không nghĩ rằng Tiếu Tuyết sẽ đột ngột ra tay đánh người như thế, lại còn đánh người có địa vị như Hà Lăng Tương, nên liền sợ hãi xoay người chạy đi tìm người đến.

Nhưng Tiếu Tuyết thì lại chẳng sợ trời chẳng sợ đất, vậy thì cô ấy còn phải sợ ai nữa?

Cô ấy vẫn còn trẻ, lại còn là du học sinh mới về nước, chưa trải qua nhiều sóng gió, bởi vậy cô ấy hoàn toàn không hiểu được thân phận của người đàn ông mình vừa ra tay đánh có vị thế như thế nào!

Cô ấy hoàn toàn không sợ! Hiện tại là xã hội pháp trị (lấy luật pháp để xử lý), nơi này còn là trường học, chẳng lẽ còn có người nào không đứng đắn, gây hại đến an toàn của học sinh?!

“Thi Thi, cậu không sao chứ? Hắn có làm gì cậu không?”

“Đi mau.” Vân Thi Thi không kịp suy nghĩ nhiều, muốn mau chóng rời đi, vì vậy liền ngoắc ngoắc tay với Tiếu Tuyết, cô ấy hiểu ý gật đầu, nhưng hai người vừa mới nhấc chân định chạy, liền có hai người đàn ông xuất hiện chắn trước mặt hai cô, vẻ mặt hung hãn.

“Cô gái! Đánh người xong liền muốn chạy? Ai cho cô lá gan đó? Cô tên là gì? Là nghệ sĩ của công ty nào?”

Tiếu Tuyết sầm mặt, lạnh lùng nói: “Tránh ra!”

Nhà sản xuất kia vừa nhìn thấy thái độ kiêu ngạo của cô ấy, ánh mắt càng trở nên tàn nhẫn: “Con mẹ nhà cô! Cô dám nói chuyện với ông đây với giọng điệu như thế?”

Tiếu Tuyết nhíu mày, cô ấy chính là một nữ hán tử* đúng tiêu chuẩn, giọng điệu nói chuyện không lịch sự, cô liền nắm lấy cổ áo của nhà sản xuất đó, hai người tranh chấp qua lại vài câu, liền bắt đầu xô đẩy nhau.

*nữ hán tử: chỉ những cô gái có tính cách như đàn ông

Tiếu Tuyết theo bản năng che chở Vân Thi Thi ở phía sau, sợ lúc đánh nhau sẽ liên lụy đến cô, liền đẩy cô sang một bên, nhưng lại không nghĩ rằng cô đột nhiên bị mình đẩy như vậy, liền không đứng vững, loạng choạng muốn ngã về phía sau.

Bộp___

Vân Thi Thi ngã vào lòng một người.

Cơ thể cô được một cánh tay dài rắn chắc ôm lấy.

Một mùi hương nam tính nhẹ nhàng lướt qua chóp mũi cô.

Cách lớp áo sơ mi, dường như cô vẫn cảm nhận được cơ thể rắn chắc quyến rũ của người đàn ông, cùng với tiếng tim đập mạnh mẽ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.