Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương

Chương 2282: Chương 2282: Hữu Hữu, Cháu Bất Công!




Trong lòng Hữu Hữu yên lặng nghĩ, nếu cha biết chuyện này, chắc chắn cực kỳ bực tức, nhưng mà không có biện pháp, ai bảo anh chọn công ty hàng không này, ai bảo công ty hàng không trên danh nghĩa của anh vì Mộ thị, tạm thời đóng băng.

Không đóng băng hộ chiếu của anh đã là may mắn lắm rồi.

Chỉ là thôi đi, cho dù Cung Kiệt đá cha đáng yêu xuống máy bay, cậu vẫn sẽ nâng cha đi lên.



Đảo Maldives, vòng cổ thượng đế vứt ở nhân gian, thiên đường cuối cùng của nhân gian ở Ấn Độ Dương.

Cộng hòa Maldives ở Nam Á, là một hòn đảo, do 1200 đảo san hô nhỏ tạo thành, trong đó 202 hòn đảo có người cư trú.

Bởi vì từ tháng 5 đến tháng 9 có nhiều ngày mưa, cho nên chuẩn xác mà nói, từ tháng 10 đến tháng 4 năm sau là thời điểm tốt để du lịch.

Trước khi đăng kí, Cung Kiệt đề nghị đến khách sạn Huvafen Fushi, vì thế Mộ Nhã Triết tạm thời đổi khách sạn, thăng cấp thành khách sạn bảy sao.

Nhưng mà Cung Kiệt xuất hiện, Mộ Nhã Triết vốn ôm chút tâm tình thả lỏng, lập tức đen mặt.

Anh là cao da chó sao…

- - Chị đi đâu, em liền đi đó.

Cô ở trên giường anh, chẳng lẽ thằng nhóc đó cũng cần phải chen lách ngủ cùng sao.

Hữu Hữu liếc nhìn Mộ Nhã Triết một cái, biết cha mất hứng, vì thế kéo ống tay áo của Cung Kiệt, nhỏ giọng nói, “Cậu, lần này đi du lịch, cậu đừng phá hoại cha và mẹ nhá! Không thể quấy rối.”

“Phá hoại? Quấy rối sao?”

Cung Kiệt hừ lạnh một tiếng, kiêu ngạo bày tỏ, “Cậu không có thời gian rảnh đâu.”

“Vậy cậu dính theo định làm gì?” Hữu Hữu có chút cảnh giác hỏi, “Đừng nói với cháu là cậu định đi săn đấy nhé.”

Cung Kiệt cắn ống hút, lạnh lùng nói, “Nhàm chán.”

“Cậu, rốt cuộc cậu cho tập đoàn Cự Phong nghỉ đông bao nhiêu ngày? Nhìn bộ dạng cậu giống như cực kỳ nhàn rỗi.”

“Công trạng hàng năm đã hoàn thành chỉ tiêu, năm nay có thể nghỉ đông nửa tháng.”

“Ừm…”

Hữu Hữu đột nhiên lấy đồ uống trong tay anh, hít một hơi, cảnh cáo nói, “Tóm lại, du lịch lần này, cậu an phận một chút cho cháu, không được quấy rối. Mẹ hiếm khi mới được đi du lịch, không được quấy nhiễu hứng thú của mẹ.”

“Hừ…” Cung Kiệt tội nghiệp nheo mắt lại, lên án, “Cháu bất công!”

“Cháu đâu có bất công…?”

Cung Kiệt ấm ức nói, “Cậu là cậu cháu, cậu thương cháu như vậy, kết quả cháu chỉ biết che chở cha cháu.” Dừng một chút, anh nắm tay, “Cái đảo cậu tặng đâu rồi! Trả đây!”

Hữu Hữu ghét bỏ nói, “Làm gì có đạo lý đưa tặng rồi còn đòi lại! Vô lại!”

“Cháu không có lương tâm!”

“Cậu đưa quà cho cháu là tự nguyện, cháu cũng không ép cậu, vơ vét tài sản của cậu! Không có đạo lý trả lại!”

Tiểu Dịch Thần cũng ở một bên dẫn dắt từng bước, “Đúng vậy, cậu, là đàn ông, phải có phong độ thân sĩ.”

Cung Kiệt, “…”

Chỉ là Hữu Hữu và Tiểu Dịch Thần kẹp chặt hai bên, rốt cuộc Cung Kiệt cũng đảm bảo, du lịch lần này, tuyệt đối sẽ không quấy rối.

Một nhóm năm người, chia làm hai tổ, tự do hoạt động.

Mộ Nhã Triết và Vân Thi Thi đi đảo hoa sen.

Mà Cung Kiệt và Tiểu Dịch Thần, lại đi một đảo nhỏ khác.

Trong khoang tàu, Hữu Hữu đột nhiên nhớ ra gì đó, có chút nghi hoặc nói, “Cậu, lần du lịch này, cậu không mang theo bảo vệ sao?”

“Không cần.”

“Vì sao?”

Cung Kiệt véo đôi má phấn nộn của Tiểu Dịch Thần, cười tít mắt nói, “Bởi vì cậu có Tiểu Dịch Thần rồi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.