Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương

Chương 1736: Chương 1736: Lão Đại, Có Một Từ Này Miêu Tả Anh Rất Chính Xác




“Không rõ lắm!”

Mộ Nhã Triết của lúc trước, làm cho anh ta cảm nhận được một loại khí chất rất lạnh lùng, toàn thân mang sự sắc bén mà chỉ có bậc vương giả mới có, vậy mà một khi đắm chìm vào tình yêu, khí chất cũng bị thay đổi.

Hôm nay, anh làm cho người ta cảm thấy, hình như sự sắc bén đã trở nên mềm mại hơn, lúc nhắc tới Vân Thi Thi, trên gương mặt thoáng hiện sự vui vẻ, nhu hòa chưa từng có.

Hoặc là, có lẽ tình yêu làm thay đổi bản chất của người đàn ông!

Lão đại, thay đổi!

Nhưng Lục Cận Dự lại cảm thấy thật vui mừng bởi vì sự thay đổi này!

Mộ Nhã Triết của trước kia, giống như một khúc gỗ lạnh băng, cao cao tại thượng, căn bản không giống như những người đàn ông bình thường, không dính khói bụi trần tục.

Nhưng hôm nay thì khác.

Nụ cười ấm áp hẳn lên, trở nên nhu hòa, không giống như lúc trước, cho dù đối mặt với ai cũng là một bộ dạng lạnh như băng, giống như rất khó đến gần, bây giờ một khi cười lên, lại làm cho người ta cảm thấy thật gần gũi.

Anh ta thích sự thay đổi này.

Lục Cận Dự chợt cảm thấy trái tim bé nhỏ của mình bị tổn thương nặng nề, đáng thương thay cho người độc thân như anh ta, ủy khuất tố cáo: “Lão đại, sao em cứ cảm thấy, mặt dù anh không có dẫn chị dâu theo, nhưng vẫn có cảm giác trái tim cô đơn của em bị anh ngược đãi vậy!”

Mộ Nhã Triết lạnh nhạt liếc anh ta một cái: “Cậu nên tìm bạn gái!”

“Ừ! Em cũng cảm thấy như vậy, nếu không thì, lão đại, anh giới thiệu một người bạn gái cho em đi?” Lục Cận Dự làm mặt dày nói.

Anh ta cho rằng Mộ Nhã Triết sẽ không nói hai lời mà cự tuyệt ngay tức khắc, không ngờ, hôm nay tâm trạng anh không tệ, ngược lại còn hỏi lại anh ta: “Cậu thích mẫu người phụ nữ như thế nào?”

“Giống chị dâu là được rồi!”

Con ngươi Mộ Nhã Triết chợt lạnh lẽo, hừ lạnh một tiếng: “Nằm mơ!”

“A?”

“Người phụ nữ như chị dâu của cậu, cả thế giới này cũng không tìm được người thứ hai! Cả đời này, cậu cũng đừng mơ tưởng! Đương nhiên, đời sau cũng đừng hòng có cái ý nghĩ này!”

Lục Cận Dự ngớ ngẩn, đột nhiên bật cười: “Lão đại, anh có biết không, trạng thái hiện tại của anh, dùng một từ này để miêu tả là vô cùng chuẩn xác luôn!”

“Từ gì?”

Lục Cận Dự vênh mặt, câu môi cười một tiếng: “Thê -------- nô -------!”

Mộ Nhã Triết: “...”

...

Chuẩn bị buổi lễ đính hôn.

Vân Thi Thi không biết chuyện Mộ Nhã Triết chuẩn bị lễ đính hôn, giờ phút này, cô vẫn còn đang ở trường quay, hôm nay phải làm đêm, vì vậy tối nay không thể về nhà được, phải báo trước cho Mộ Nhã Triết và hai ông tướng ở nhà biết!

Làm đêm, cái tên cũng như ý nghĩa, cần phải lấy cảnh quay lúc ban đêm, cho nên chỉ có thể quay vào buổi tối thôi!

Thú vị chính là, lúc Cố Hiểu Dương tìm được cô, sắc mặt vô cùng căng thẳng, không thấy dáng vẻ cao cao tại thượng như thường ngày, mà xoa xoa tay, giống như rất băn khoăn.

Làm Vân Thi Thi hết hồn, cô còn tưởng rằng mình làm sai cái gì rồi chứ.

Thì ra là chỉ muốn hỏi xem tối nay cô có ở lại làm đêm không.

Vân Thi Thi dở khóc dở cười nói: “Đương nhiên là không thành vấn đề rồi, đạo diễn Cố!”

Cố Hiểu Dương gật đầu liên tục: “Vậy thì tốt!”

Nói xong, không nói thêm gì nữa, vội vàng chạy đi làm việc.

Vân Thi Thi khó hiểu, thầm nghĩ, Mộ Nhã Triết thật là quyền lực, quả thật không thể khinh thường!

Bây giờ ở đoàn làm phim, ngay cả Lâm Chi luôn ỷ rằng mình rất ghê gớm, mà cũng không dám kiếm chuyện với cô nữa!

Đãi ngộ đặc biệt, ngược lại lại làm cho cô cảm thấy ngượng ngùng.

Vân Thi Thi đang ôn lại kịch bản, Hoa Cẩm hóa trang xong đi ra, nhìn thấy cô, lập tức đi lại, ngồi bên cạnh cô.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.