Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương

Chương 1521: Chương 1521: Mê Luyến Không Dừng Lại Được




Mấy lời mập mờ của Mộ Nhã Triết đúng là làm cho người ta đỏ mặt tim đập, trước mặt người khác, anh vẫn luôn là một người vô cùng lãnh đạm xa cách, đối với mấy chuyện nam nữ anh cũng không phải là rất ham muốn.

Vì vậy, trong giới thượng lưu, có rất nhiều cô gái danh môn khuê tú muốn tìm cách tiếp cận anh. Không phải bởi vì cái gì, mà là mấy người con cháu gia đình quý tộc, cậu ấm cô chiêu, quan hệ nam nữ giữa bọn họ thường rất phức tạp.

Nhưng cố tình anh vẫn chưa bao giờ bị đồn đại là có quan hệ lung tung rối loạn.

Chuyện này trong giới thượng lưu, rất hiếm có.

Nhưng trên thực tế thì sao?

Không có người đàn ông nào không có ham muốn tình yêu, cũng không có người đàn ông nào không cần phụ nữ, không hề có.

Mấy chuyện này, cũng cần phải nhìn xem đối phương là ai.

Hay nói cách khác, cho dù Lâm Chi hao tâm tổn trí, cởi hết quần áo trên người không còn một món gì, đứng trước mặt anh õng ẹo tạo dáng, cũng chưa chắc anh sẽ nháy mắt một cái.

Vậy mà giờ phút này, người phụ nữ anh đang ôm trong ngực, không có làm gì hết, chỉ nhìn thôi, anh cũng có một loại xúc động hung hăng muốn cô ngay lập tức!

Anh là một người đàn ông tràn đầy tinh lực, chỉ làm một lần cũng đủ lâu.

Hai người ngồi trên ghế salon mây mưa một hồi, Vân Thi Thi mệt mỏi thở dốc không ngừng, còn người đàn ông lại nhíu mày, anh còn chưa có thỏa mãn!

Chỗ này, quá chật!

Có mấy động tác không làm được, “chiến trường” nhỏ hẹp như vầy căn bản không có “đất dụng võ” cho anh, vì vậy anh ôm người phụ nữ đang thở hổn hển lên, sải bước đi vào phòng ngủ, ném cô lên giường.

Cơ thể kiều mị bị ném lên chiếc giường kingsize hơi nảy lên một chút.

Ngay sau đó, thân hình cao lớn ngay lập tức đè lên trên, chiếm hữu cơ thể cô, giống như rất quen thuộc, lại một lần nữa hòa hợp vào cùng một chỗ với cô, tiếp tục chuyện còn chưa thỏa mãn lúc nãy!

Giờ phút này, anh đã bị cô làm lu mờ hết lý trí rồi.

Cô gái nhỏ này, thật quá mê người!

Anh mê luyến sự ấm áp trong cơ thể cô, điên cuồng va chạm, không dừng lại được, cộng với âm thanh đứt quãng của cô, lại càng làm cho anh nhiệt huyết sôi trào, muốn nhiều thế nào anh cũng không thấy đủ, anh hận không được ở trong cơ thể cô thật lâu thật lâu!

“Không được... Không, không được...”

Vân Thi Thi khó chịu bấu chặt khăn trải giường, giống như muốn khóc lên, khổ sở cầu xin: “Mộ Nhã Triết, em... Em sắp chết rồi...”

Giọng nói mị hoặc cầu xin tha thứ, làm cho người đàn ông từ nãy giờ vẫn luôn điên cuồng ra vào, suýt nữa là phóng hết ra ngoài.

Anh cố nén cười, tà mị cắn vành tai cô, vô cùng bá đạo nói: “Anh sẽ không để cho em chết đâu!”

“Anh...!”

Ngay cả sức lực để trừng anh mà Vân Thi Thi cũng không có.

Phóng túng.

Quá phóng túng.

Một hồi hoan ái cuồng nhiệt, mãi đến gần rạng sáng, cô cầu xin hết đủ mọi cách, anh mới chịu ngừng lại.

Bị hành hạ một hồi lâu, rốt cuộc cũng được giải phóng rồi, cuối cùng anh cũng chịu dừng lại tha thứ cho cô.

Xương cốt Vân Thi Thi như muốn rời ra thành từng mảnh!

Cô đã liên tục cầu xin tha thứ, khổ sở năn nỉ, nhưng không có kết quả gì hết, người đàn ông tràn đầy tinh lực dùng hoài không hết này căn bản là không thèm để ý đến mấy lời của cô, thậm chí lúc cô cực kỳ mệt mỏi, lại dùng mấy tư thế xấu hổ kia trêu chọc, khiêu khích cô.

Quá ác liệt!

Người đàn ông này đúng là quái vật!

Giống như tinh lực không bao giờ cạn kiệt.

Cho đến khi cô cảm thấy vô cùng kiệt sức, người đàn ông nằm trên người cô mới phóng thích tất cả vào trong người cô, buông tha cho cô.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.