Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương

Chương 2381: Chương 2381: Ngậm Bồ Hòn Làm Ngọt




Nghĩ tới đây, Mộ Thục Mẫn liền tức giận: “Thật là vô liêm sỉ mà!”

“Lúc này, chúng ta nên làm gì bây giờ?”

“Nếu trận chiến này đã bắt đầu, chúng ta cũng không sợ lưỡng bại câu thương, nên đánh tiếp!”

Mộ Thục Mẫn nói xong, chậm rãi đứng lên, vẻ mặt lạnh lùng: “Chí ít, phải cho nó thấy, nhà họ Mộ cũng không phải dễ chọc như vậy! Muốn đạp đổ nhà họ Mộ, chỉ với cái tập đoàn Thánh Ngự đó, còn kém xa lắm!”

Hai người nhìn nhau, đồng thời nở nụ cười lạnh.

Ngày hôm sau, Mộ Thục Mẫn tìm được Mộ Lâm Phong, nói tới chuyện của Tống Ân Nhã.

Mộ Lâm Phong ngồi trước bàn làm việc, nhìn bà một cái, bỗng nhiên trầm giọng nói: “Chân tướng chuyện này, tôi cũng biết được đại khái!”

“Anh hai, anh cũng đừng thừa nước đục thả câu, nếu như anh đã điều tra được, vậy thì nên nói với em một chút, xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.”

“Người phụ nữ này, trước đây là trộm tinh trùng từ bệnh viện, không phải của Mộ Yến Thừa, mà là của Mộ Nhã Triết! Sau đó cô ta chạy đến nước Mỹ, lén lút thụ tinh nhân tạo, kết quả, chuyện này bị Mộ Nhã Triết biết được, liền âm thầm động tay động chân, đổi thành của Mộ Yến Thừa! Cô ta tính toán mọi cách để mang thai, chịu không ít đau khổ, thật vất vả mới mang được bầu, kết quả lại bị hắt cho một chậu nước lạnh! Không chỉ như thế, nó còn lấy điều này để uy hiếp, bắt Tống Chính Quốc giao ra mảnh đất trống kia. Sau đó tiến hành đưa ra thị trường! Cuối cùng hết thảy tất cả, đều đã nằm trong kế hoạch của nó. Mỗi một bước đã đều nằm trong dự tính, không thể không nói, thằng nhóc này đã làm cho tôi phải mở rộng tầm mắt!”

“Lúc này nên làm thế nào?”

Mộ Thục Mẫn vừa giận vừa vội: “Tống Ân Nhã này, cũng thật không biết xấu hổ, muốn hắt bát nước bẩn này lên người Mộ Yến Thừa, cô ta điên rồi sao? Anh hai, nếu không, chúng ta len lét hủy đi đứa bé trong bụng cô ta, cũng không thể cho người phụ nữ như vậy gả và nhà họ Mộ được!”

“Bà có ý gì?” Mộ Lâm Phong hỏi.

Mộ Thục Mẫn trong chốc lát nghẹn lời, vẻ mặt mờ mịt!

“Bà không phải là muốn bảo tôi, bắt trói người phụ nữ kia qua đây, sau đó mạnh mẽ giết đứa con trong bụng cô ta?”

“Chẳng lẽ không được sao?”

“Bà phải biết rằng, nhà họ Tống cũng không phải dễ trêu như vậy!”

Mộ Thục Mẫn không cho là đúng, khinh thường nói: “Nhà họ Mộ chúng ta, chẳng lẽ phải sợ nhà bọn sao?”

“Chuyện đã tới nước này, nếu chúng ta còn đắc tội thêm nhà họ Tống nữa, chắc chắn sẽ không chống đỡ nổi! Lời này, nếu như từ trong miệng Mộ Nhã Triết nói ra, còn có thể cho người ta tin tưởng! Dù sao, tôi tin tưởng nó có thể đối phó được! Nhưng là bà, bà làm được sao? Tốt nhất nên ở yên đó, đừng gây rắc rối là tốt rồi!”

Mộ Thục Mẫn nóng nảy, “Anh hai, Tống Ân Nhã kia, người có lòng dạ như vậy, anh lại khoanh tay để cô ta tiến vào nhà họ Mộ sao?”

“Con nhóc đó, cũng chẳng làm được trò trống gì! Với chút tâm cơ của cô ta, vẫn chưa đến mức phá được nhà chúng ta! Cân nhắc lợi hại, vẫn là nên thuận ý cô ta, cưới cô ta về, như vậy chẳng phải thuận ý cô ta sao? Cũng chỉ là một cái danh phận mà thôi.”

Mộ Thục Mẫn không cam lòng, trong bụng khó chịu.

Cũng không ngờ nhà họ Mộ lại lâm vào cảnh ngày hôm nay.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.