Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương

Chương 1681: Chương 1681: Người Phụ Nữ Của Anh, Anh Bảo Vệ!




“Tổng giám đốc Mộ, thứ cho tôi nói thẳng, Thi Thi là mầm non tốt, cô ấy được trời ban cho khả năng này, cho nên, tôi có kỳ vọng rất lớn trên người cô ấy! Tôi hi vọng cô ấy có thể trở thành diễn viên trẻ tuổi nhất đạt giải ảnh hậu hai lần trong lịch sử! Hiện tại, sự nghiệp cô ấy đang thăng tiến, là lúc bận rộn nhất, sau này, còn rất nhiều hợp đồng, tôi cũng đang cố gắng giải quyết.”

Mộ Nhã Triết không tán thành lời của anh ta: “Nếu cô ấy thích quay phim, thế thì, cho cô ấy quay phim! Nhưng mà, quay phim thì quay phim, nhưng cũng không thể vì thế mà bỏ mặc gia đình được chứ.”

Anh đứng dậy, đi đến trước mặt Tần Chu, từ trên cao nhìn xuống anh ta.

“Sau này, dù cô muốn tài nguyên gì, hay là muốn nhân vật nào, anh xin phép tôi một tiếng! Tôi sẽ sắp xếp.”

Ánh mắt Tần Chu đầy ngạc nhiên.

Ý của Mộ Nhã Triết rất rõ ràng, anh thông báo là muốn vận dụng tài nguyên trên tay mình, nâng đỡ Thi Thi!

Nếu có Mộ Nhã Triết mở đường, vậy tài nguyên sau này của Thi Thi, nhất định rất không tệ!

Nhưng, không ngờ Mộ Nhã Triết dừng một chút, lại nói: “Nhưng mà, những tuyên truyền không quan trọng, thì tránh đi! Tôi không hy vọng, cô ấy tỏa sáng trước mặt công chúng quá nhiều!”

“Tổng giám đốc Mộ...”

Có những thứ rất cần tuyên truyền mà!

Sao có thể miễn đi?!

Mộ Nhã Triết nheo mắt, ánh mắt nguy hiểm: “Anh nên hiểu ý của tôi! Tôi không thích người phụ nữ của tôi, bị những người khác mơ ước. Làng Giải Trí này, tôi không thích! Tôi không muốn để cho cô ấy dính phải những thứ tối tăm trong đó.”

Anh thích bản chất trong sáng không pha lẫn tạp chất gì của cô, bởi vậy, muốn bảo vệ thật tốt.

“Tần Chu, trước kia tôi tin tưởng năng lực của anh, cho nên cô ấy ở trên tay anh, tôi cũng yên tâm. Nhưng bây giờ, có một câu, tôi không thể không nhắc nhở anh!”

Mộ Nhã Triết dừng một chút, ánh mắt trong nháy mắt tỏa ra khí lạnh thấu xương, rơi vào trên mặt của anh ta, như dao nhọn đóng băng đâm vào!

“Có những người, thì một chút khoảng cách cũng không được tiếp cận cô ấy! Tôi không thích người phụ nữ của mình bị người đàn ông khác mơ ước, dù là liếc mắt một cái, cũng không được! Hiểu chưa?”

Tần Chu hoảng sợ, đột nhiên ngẩng đầu, nhìn anh, thì là vẻ mặt kinh ngạc.

“Tổng giám đốc Mộ...”

“Tần Chu, anh vô cùng thông minh, nên hiểu ý của tôi!”

Mắt đẹp của Mộ Nhã Triết hơi hơi híp lại: “Cố Tinh Trạch là nghệ nhân anh dẫn dắt trước kia, tôi nể mặt anh, chuyện trước kia, tôi không so đo! Hôm nay tôi muốn nói cho anh biết rằng, Thi Thi đã là vợ chính thức của tôi, bất kì ai, cũng không được tranh giành! Nếu còn một lần nữa, tôi sẽ không nể mặt anh! Đừng tưởng rằng phía sau anh ta có nhà họ Cố, thì không gì phải sợ hãi, còn vọng tưởng muốn đối nghịch với tôi, chỉ bằng anh ta, không xứng.”

Anh không muốn lãng phí thời gian trên người Cố Tinh Trạch.

Nhưng, nếu Cố Tinh Trạch không biết điều, muốn lấy trứng chọi đá, anh không ngại để cho anh ta mở rộng tầm mắt, có những người, anh không thể đụng chạm!

Chuyện tình cảm này, anh vô cùng trân trọng.

Nhất là với Vân Thi Thi, có thể kết hôn với cô, là chuyện không dễ dàng, anh quý trọng cô gấp đôi, đồng thời, làm một người đàn ông có trách nhiệm, anh không muốn cô phải chịu ấm ức, vì cô, anh sẽ giữ vững trái tim trung thành.

Nhưng đồng thời, anh cũng hi vọng, cô có thể quý trọng hôn nhân và tình cảm của bọn họ.

Càng không hi vọng phần tình cảm này, lọt vào sự phá hoại và làm phiền của bất kì ai!

Anh mắc chứng thích sạch sẽ rất nghiêm trọng, bất kể thể xác hay tinh thần.

Người phụ nữ của anh, anh sẽ bảo vệ, không tới phiên những người khác khoa tay múa chân, đừng nói là tranh giành.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.