Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương

Chương 2288: Chương 2288: Nói Điều Kiện




“…”

Trong lòng Mộ Yến Thừa u ám.

Lâm Tuyết Nhã không chút để ý nói, “Tuy là lần đầu gặp mặt, nhưng mà chút lễ nghi phiền phức này, không cần phải làm! Cùng không cần làm cho ai nhìn!”

Nói xong, cô ta kiêu ngạo đi qua anh ta, đi đến ghế sofa.

Cô ta xem nhẹ, làm cho tươi cười khách khí trên mặt Mộ Yến Thừa khó tránh khỏi cứng đờ vì xấu hổ, anh ta có chút mất tự nhiên rút tay lại.

Đều nói thiên kim nhà họ Lâm, Lâm Tuyết Nhã, tính tình kiêu ngạo, hiện giờ tận mắt nhìn thấy, xem ra, đúng là rất khó phục tùng.

Chỉ là cô ta phản ứng như vậy, cũng kích thích dục vọng chinh phục nguyên thủy của anh ta.

Anh ta cười, cũng ngồi xuống ghế sofa, ngồi đối mặt cô ta.

Đối mặt với vẻ mặt lạnh lùng của Lâm Tuyết Nhã, Mộ Yến Thừa hưng trí bừng bừng nói chuyện ngắn gọn vài câu, nhưng mà cho dù anh ta tự xưng mình hài hước, từ đầu đến cuối, vẻ mặt Lâm Tuyết Nhã đều lạnh lùng, trên mặt không có một chút gợn sóng, mặt không chút thay đổi.

Mộ Yến Thừa cứng đờ rồi.

Người phụ nữ này, khó trị hơn anh ta nghĩ rất nhiều.

Cô ta không đáp lại, bầu không khí rơi vào xấu hổ, cô ta không nói lời nào, cho dù Mộ Yến Thừa nhiệt tình, cũng không biết nên tiếp tục nói như thế nào!

Anh ta nhíu mày, cục diện im lặng trước mắt, bầu không khí đông cứng, thế cho nên thợ săn tình trường như anh ta, cũng cảm thấy mất tự nhiên.

Lâm Tuyết Nhã đột nhiên nở nụ cười.

“Mộ Yến Thừa, anh thật sự coi lần gặp mặt này quan trọng sao? Tôi còn tưởng rằng, anh giống như tôi, đều qua loa cho xong!”

“Sao có thể như vậy được?”

Cho dù trong lòng Mộ Yến Thừa không vui, nhưng mặt ngoài vẫn duy trì tươi cười lễ phép, “Cô Tuyết Nhã, tôi rất coi trọng lần gặp mặt này, dù sao đây cũng là ngày đầu tiên chúng ta gặp gỡ, trong lòng tôi còn hi vọng, giữa chúng ta, có thể bắt đầu tốt đẹp.”

“A… Đúng là kiên nhẫn.”

Lâm Tuyết Nhã lạnh nhạt nói, “Cũng không bất giờ gì. Dù sao để có được vị trí gia chủ nhà họ Mộ, việc chọn lựa một đối tượng kết hôn có gia thế mạnh mẽ, rất quan trọng.”

Mộ Yến Thừa ngớ ra một phen.

“Chẳng lẽ không đúng sao?”

Lâm Tuyết Nhã giễu cợt, “Nói trắng ra là, liên hôn lần này, hai nhà đều có tư tâm. Chú hai của anh, sắp xếp liên hôn này là vì hi vọng nâng đỡ anh ngồi lên vị trí gia chủ, còn anh á, không tốt, xuất thân là con thứ, đê tiện hèn mọn, muốn ngồi lên vị trí gia chủ, tất nhiên phải gia tăng một chút lợi thế!”

Lời nói thẳng thắn của cô ta, khó tránh khỏi làm người ta mất mặt.

Mộ Yến Thừa có chút thẹn quá thành giận, suýt chút nữa thiếu kiên nhẫn, nhưng mà kìm nén được, lại nở nụ cười.

“Những lời cô Lâm nói đúng là thẳng thắn.”

Anh ta lập tức thả lỏng, cũng lười làm ra vẻ trước mặt cô ta, “Vậy còn cô? Nếu biết rõ chú hai tôi cố ý sắp xếp cuộc gặp mặt lần này, vì sao cô còn đồng ý tới?”

“Bởi vì dù sao hôn sự không do tôi tự mình quyết định, tôi còn so đo nhiều như vậy làm gì?”

Lâm Tuyết Nhã dừng một chút, cười lạnh, “Chỉ là nếu tôi nguyện ý cùng anh kết hôn, có một chuyện, hi vọng anh đừng ngăn cản tôi.”

“Chuyện gì?”

“Sau khi kết hôn, tôi có thể không quản cuộc sống riêng tư của anh, anh cũng đừng can thiệp vào cuộc sống cá nhân của tôi. Anh có thể có phụ nữ ở bên ngoài, có thể hồ đồ, tôi đều không nhúng tay! Nhưng mà giống như vậy, tôi có đàn ông, anh cũng không được can thiệp. Thế nào?”

Sắc mặt Mộ Yến Thừa lập tức đen lại.

“Cô đây là nói điều kiện với tôi sao?”

“Nói điều kiện cũng cần phải có giá tiền.”

Lâm Tuyết Nhã cười lạnh lùng, “Anh kết hôn với tôi, đối với anh cũng có lợi. Cũng như vậy, tôi lợi dụng việc này để ra điều kiện với anh, cũng không quá đáng.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.