Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương

Chương 1329: Chương 1329: Rốt Cuộc Cũng Tìm Được Chị Rồi (1)




Tất cả mọi người nhất thời im lặng.

Những ánh mắt kia hoặc là âm độc hoặc là hoài nghi hoặc là tò mò, nhao nhao rơi xuống người cô, thích thú tĩnh mịch.

Người kia theo đuổi không buông ép hỏi: “Nếu như cô thật tâm thích Tinh Trạch thì cũng được, nhưng tôi thấy, cô rõ ràng là thấy Tinh Trạch nhân khí cao, quý vì là vua, cô mới vào nghề chưa có nhân khí, cho nên muốn mượn Tinh Trạch lăng xê, dính vào ánh sáng và nhiệt độ của anh ấy, đúng hay không?!”

Vân Thi Thi hung hăng ngây ngẩn cả người, nghẹn lời tại chỗ.

Những kẻ đến không thiện, hỏi vấn đề đầy ác ý, cô căn bản không biết ứng đối thế nào, sẽ chỉ càng tô càng đen.

Mà, đoàn của cô giống như chính xác cũng đang tính toán lăng xê như vậy, xác thực không sai.

Nhưng scandal với Cố Tinh Trạch, cũng không phải là ý riêng của cô.

Đoàn Cố Tinh Trạch, cũng có suy nghĩ về phương diện này.

Dù sao, bây giờ trong giới nghệ sĩ, không ngừng có người mới vào nghề, rất nhiều tiểu thịt tươi dựa vào khuôn mặt được trời ưu ái, tuy tác phẩm tươi ít, nhưng thông qua tham gia cùng một số người xuất sắc, thời gian dần qua cũng góp nhặt được chút nhân khí.

Trước đó, Cố Tinh Trạch không hẳn là chưa từng cùng người xuất sắc.

Lại them bên trong “Quả trám”, Cố Tinh Trạch và Vân Thi Thi vào vai “Vợ chồng Đông Hạ” mối tình đầu quốc dân kinh điển, cho nên, tổ làm việc của hai bên đều đã đạt thành hiệp nghị.

Nhưng mà thân ở làng giải trí, cũng có nhiều không tự nguyện..

Rõ ràng có nhiều dư luận gán ghép đặt lên trên người như vậy, lại không nhận ra, giải thích không được, ngược lại, dư luận đối với cô, là công cụ sắc bén thành danh tốt hơn.

Vân Thi Thi cắn môi, lại tránh không đáp.

Giữa lúc cô trầm mặc, một nữ học sinh qua đường hiếu kỳ, lẩm bẩm một câu: “Cô ấy có phải Vân Thi Thi hay không chứ? Tôi không thấy như vậy?”

Vừa dứt lời, Vân Thi Thi đã nhìn thấy cô bé bỗng nhiên xông lên trước, đưa tay đem mũ lưỡi trai và kính râm trên mặt cô lập tức tháo xuống!

Khi khuôn mặt xinh đẹp của cô lộ ra trước mặt mọi người, lại xôn xao một mảnh!

Vân Thi Thi âm thầm giật mình, vô thức giơ cánh tay lên, che chắn.

“Oa! Thật sự là Vân Thi Thi!”

“Cảm giác người thật đẹp hơn trên TV nha!”

“Tôi không thấy vậy! Tôi luôn cảm thấy cô ta chỉ tạm được! Nói như thế nào đây, trailer trong phim “Quả trám”, cô ta diễn vai thanh thuần long lanh như vậy, có thể cô nhìn cô ta quá thần thánh, trên thân có chút yêu mị! Rất giống hồ ly tinh chuyển thế.”

“Nhưng so sánh cũng là hồ ly tinh, nếu không, làm sao có thể làm Tinh Trạch mê đến xoay quanh chứ? Scandal lâu như vậy, cũng không thấy Tinh Trạch đứng ra làm sáng tỏ, hẳn không phải là ở cùng một chỗ thật chứ?”

“Làm sao có thể? Cố Tinh Trạch làm sao dể ý cô ta? Không có danh tiếng, còn không biết bối cảnh có sạch sẽ hay không, ai biết được?!”

“...”

Mọi người vây quanh cô chỉ trỏ, bàn tán xôn xao.

Vân Thi Thi hai tay vô lực rủ xuống bên người, cúi đầu, một thân đìu hiu cô quạnh.

...

“Cậu Cung, bên kia hình như có động tĩnh gì.”

Cung Kiệt đi ngang qua một góc cửa hàng, trợ lý đi theo bên cạnh âm thầm nói.

Hôm nay anh đến cửa hàng, là bởi vì cửa hang tàu chiến lớn nhất của công ty nằm trong khu thương mại này, bởi vậy, anh đến khảo sát, xem mấy năm trước công ty làm ăn lỗ vốn, bây giờ nằm trong tay Vân Thiên Hữu, rốt cuộc kinh doanh như thế nào!

Nhưng mà đi ngang qua quầy trang phục trẻ em, Cung Kiệt lại theo tiếng trông thấy, cách đó không xa một đám người xúm lại.

Bình thường, đối với những màn phiền nhiễu này, anh không hỏi nhiều.

Nhưng ngày hôm nay, anh lại có chút quỷ thần xui khiến, nhìn sang, lại liếc một cái liền trông thấy cô gái bị vây trong đám người.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.