Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương

Chương 3330: Chương 3330: Thay Đổi Bất Ngờ (77)




Mộ Dịch Thần bình tĩnh cười, cúi đầu nhìn đường dây khẽ nói:

“Thời gian phát nổ còn hơn ba phút, ngay cả khi con thực sự không cứu được mẹ thì con vẫn có thể ở cùng mẹ trong ba phút này.”

Cậu bỗng ngẩng đầu lên, mắt hơi đỏ, gằn từng chữ một:

“Me, con đã đồng ý với cha phải mang mẹ về nhà hoàn hảo không một chút tổn hại, con không thể nuốt lời.”

Cậu không thể nuốt lời!

Cha còn đang bọn họ ở nhà!

Cậu tuyệt đối không thể bỏ lại mẹ!

Vân Thi Thi Lại lập tức nghẹn ngào.

“Thế nhưng, con không thể miễn cưỡng, biết không? Nếu quả thật không có hy vọng thì con nhất định phải chạy, không cần ở lại liên lụy tính mạng chủa chính con…”

Tiểu Dịch Thần bỗng nhiên mỉm cười, ngước mắt nhìn cô, ôn nhu hỏi:

“Mẹ nhất định lo lắng liên lụy con, thật không?”

Môi Vân Thi Thi run rẩy.

“Có lúc không thể không nói mẹ thật sự rất yếu, không thể đón gió! Cành cây như thế, gió vừa thổi liền đứt đoạn! Ví như lần này, mẹ, mẹ ngốc quá, thật sự ai cũng dễ dàng tin tưởng như thế sao? Người bên cạnh mẹ đôi khi sẽ có một ngày phản bội mẹ! Có thể mẹ thật sự rất đơn thuần, ai cũng dễ dàng tin tưởng!”

Dừng một chút, tiểu Dịch Thần chuyển đề tài nói:

“Vì vậy trời cao nhất định là không nhìn nổi mới phái cha đến bên mẹ, sinh ra con cùng Hữu Hữu, hai ‘thần bảo vệ’ mạnh mẽ như vậy, con nghĩ, bảo vệ mẹ nhất định là sứ mệnh từ nhỏ của con và Hữu Hữu. Bất kể như thế nào, cái gì cũng có thể không làm nhưng không thể không bảo vệ mẹ.”

Vân Thi Thi cố gắng kìm lại nhịp tim, cảm động đến cực điểm.

Tiểu Dịch Thần mỉm cười, trong mắt chứa đầy nước.

“Mẹ hiền lành như vậy vẫn cứ tồn tại trên thế giới này, có mấy người không ưa một phần thiện lương này, bởi vì đời người đều là ích kỷ, loại ích kỷ này từ khi người ta sinh ra mang theo gốc rễ của nó. Thế nhưng ích kỷ không phải là sai, bởi vì mạng sống chỉ có một lần, ai cũng hi vọng sống sót, bảo vệ chính mình. Nhưng mà thiện lương cũng không sai.”

Vân Thi Thi cắn chặt môi, lại nghe Tiểu Dịch Thần nói:

“Mẹ, mẹ biết không? Trước khi gặp mẹ con cảm thấy cả thế giới này đều là lạnh giá. Lúc ở Mộ gia, mỗi lúc đều phải nơm nớp lo sợ, ai cũng trong bóng tối tính toán, mưu lợi cho mình! Nhưng sau khi gặp mẹ, mỗi ngày ở cùng nhau, con cảm giác được ánh nắng. Bởi vì mẹ rất dịu dàng đấy! Làm con cảm thấy ấm áp!”

Nói xong, cậu hít một hơi lạnh, hung ác lau đi nước mắt, từng chữ từng chữ nói ra:

“Vì vậy con nhất định không thể mất đi mẹ! Đây là giới hạn của con!”

Nói xong cậu lại cúi đầu nhận biết đường dây.

Vân Thi Thi nở nụ cười, vui mừng hôn lên trán cậu, tâm trạng thế nhưng lại bình tĩnh, không hề cảm thấy sợ hãi.

Mỗi lần chuyển hướng đi đều cực kỳ phức tạp, phức tạp cũng không phải nói đường dây phức tạp mà là Tiểu Dịch Thần đã kí hiệu mười mấy sợi khác nhau rồi, đầu óc tiêu hao không ít.

Đánh dấu đường dây rõ ràng, kiểm tra hướng đi của dây, nghiên cứu tác dụng của mỗi một đường dây.

Thấm thoát trôi qua ba phút, Tiểu Dịch Thần đã loại bỏ năm sợi dây, trong đó có hai sợi kíp nổ, ba sợi tính giờ.

Nếu cắt hai sợi dây tính giờ này, đồng hồ sẽ ngừng nhảy, nhìn qua có vẻ như có thể giải quyết nguy hiểm nhưng thực tế chỉ làm đồng hồ ngừng đếm, năm giây sau khi cắt đứt dây này bom lập tức phát nổ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.