Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương

Chương 3474: Chương 3474: Thêm hà vào cảnh (96)




Nhân viên cửa hàng lại giới thiệu nói: “Bởi vì là nhẫn cho nam giới, nên không có thiết kế gì khoa trương, nam giới mà hơi kín đáo chút, nhưng mà cái quan trọng là mặt phía trong của nhẫn có khắc chữ, đính hai hột đá ruby nhỏ, đây cũng chính là ngụ ý thể hiện tình yêu trong đó.”

Sở Hà dựa gần Cố Cảnh Liên, đè thấp âm thanh nói: “Hai triệu, Cố Cảnh Liên mắc quá rồi, chẳng qua là một cặp nhẫn, không cần phải mắc như vậy?”

Cố Cảnh Liên đầu cũng không ngẩng lên nói: “Bao nhiêu tiền.”

“Thưa ông, tổng cộng ba triệu.”

Cố Cảnh Liên đưa thẻ tín dụng, nhân viên cửa hàng tiếp nhận và phát hiện là loại thẻ cô ấy chưa bao giờ nhìn qua, quản lý cửa hàng nhìn thoáng qua hết hồn hoảng sợ: “Thẻ Express Centurion Black Card…”

Nhân viên cửa hàng đè thấp âm thanh nói: “Thẻ Express Centurion Black Card là cái gì?”

“Lát nữa sẽ nói cho người nghe, quẹt thẻ trước đi.”

Nhân viên cửa hàng dường như sợ Sở Hà hối hận, nhanh chóng cầm thẻ quẹt xuống.

Sau khi quẹt xong tiền, nhân viên cửa hàng kính cẩn lễ phép hỏi: “Xin hỏi có cần đóng gói lại giùm quý khách không?”

Cố Cảnh Liên: “Không cần.”

Đối với hắn mà nói, nếu nhẫn đã đeo lên tay rồi thì sẽ không có lý do tháo xuống.

Bằng không nhẫn cưới còn ý nghĩa gì nữa.

“Vậy cái thẻ sau bán hàng…”

Cố Cảnh Liên: “Không cần.”

Quản lý cửa hàng lẳng lặng nhìn theo Cố Cảnh Liên và Sở Hà rời đi, một bên nhân viên cửa hàng cẩn thận hỏi: “Thẻ vàng đen là cái gì?”

“Đó là thẻ cao cấp do công ty Vận Thông phát hành trên toàn cầu, người sở hữu nó không phải là tỷ phú thì là nhân vật nổi tiếng trong xã hội.”

Nhân viên cửa hàng sợ ngây người.

Người đàn ông trẻ tuổi như vậy lại là tỷ phú sao?

Ngay từ đầu cô ta còn có chút hoài nghi đồng hồ trên tay của Cố Cảnh Liên có phải là đồ dỏm.

Nếu không thì cái người đàn ông đeo trên tay đồng hồ hơn mười vạn, mà người bạn gái điệu bộ lại hiển thị rõ rất quê mùa.

Không nghĩ tới…



Lúc rời khỏi cửa hàng bách hóa, thông qua sử dụng dịch vụ VIP khách quý những đồ đã mua như quần áo cùng giày cao gót, đều có người đích thân đem về nhà họ Cố.

Lúc Cố Cảnh Liên cùng Sở Hà lần thứ hai trở lại Cục Dân Chính, vừa đúng lúc đến phiên số 64.

Mới vừa bước vào sảnh lớn làm thủ tục, những cặp đôi mới vừa rồi đăng ký chứng nhận kết hôn xong vẫn chưa về, các cặp đôi đang chọn lựa hộp quà tặng kỷ niệm hoặc là chụp ảnh chung lưu niệm, vừa thấy đến Sở Hà cùng Cố Cảnh Liên trở về, nhìn lại lần nữa Sở Hà đã thay một bộ quần áo, đôi giày thể thao cũng đổi thành giày cao gót, mọi người đều ngây người ra.

Năng lực thích ứng của Sở Hà rất mạnh, cho dù không quen nhưng mà một đường đi tới, cũng quen giày cao gót dáng đi cũng ra vẻ có dáng dấp.

Vừa rồi thấy bọn họ đi rồi còn tưởng rằng là hai người cãi nhau không lấy giấy nữa, không nghĩ tới lại là đi qua cửa hàng bách hóa bên cạnh mua quần áo!

Có người chú ý tới chiếc nhẫn trên tay của Sở Hà, mọi người đều hít một luồng khí lạnh vào!

“Trời ạ! Chiếc nhẫn kim cương lớn quá!”

“Nhẫn này dù sao đi chăng nữa cũng phải có một cara nhỉ!”

“Ngươi nhìn gì vậy? Có phải là chưa nhìn qua nhẫn một cara không? Làm gì bự như vậy? Đây khẳng định là hơn hai cara đó!”

“… Vậy nó phải bao nhiêu tiền?”

“Ai? Chờ đã chiếc nhẫn này, hôm qua lúc tôi đi dạo Trung tâm mua sắm nhìn qua đó! Đây có phải là một sản phẩm hàng loạt Tình yêu chân chính của nhãn hiệu I DO không?”

“Mắc lắm à?”

“Hơn hai cara thì ít nhất cũng phải hơn hàng chục vạn!”



Sở Hà nhìn chằm chằm cửa sổ hiển thị số gọi rốt cuộc cũng đến phiên chính mình.

Cô ấy đi qua đó nhận cái đơn yêu cầu, trở về cùng Cố Cảnh Liên một người một tờ.

“Đây là cái gì?”

“Đơn yêu cầu điền chút đi.”

“… Điền như thế nào?”

“Ngốc quá! Để em vậy.”

Sở Hà ngại phiền toái từ trong tay anh ấy lấy cái đơn qua rồi điền chung một lúc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.