Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương

Chương 1754: Chương 1754: Thích Kiểu Dáng Áo Cưới Gì?




“Chồng ngoan!”

Mộ Nhã Triết nhướn mày, từ này, khiến anh cảm thấy rất thuận tai, cực kỳ thích nghe.

Vốn là anh cảm thấy không vui khi bị cô trêu chọc, nhưng vừa nghe thấy từ thân mật này, khóe môi anh giống như là bị khống chế vậy bất giác cong cong lên.

Anh kéo cô vào trong lòng, hôn nồng nhiệt.

Môi kề môi, anh bỗng nhiên dịu dàng nói: “Em thích kiểu dáng áo cưới như thế nào?”

“Hả?”

Câu hỏi quá đột ngột, khiến cho cô hơi ngây ngẩn.

“Cô bé ngốc, anh hỏi em là em thích loại áo cưới như thế nào?”

Còn tưởng là cô chưa nghe rõ, anh liền kiên nhẫn nhắc lại câu hỏi.

“Áo cưới... Sao đột nhiên anh lại hỏi như vậy?”

“Lúc kết hôn, em sẽ mặc nó!”

Anh mắt của Mộ nhã triết biểu hiện ra như đang cố gắng cứu chữa cho một đứa trẻ ngốc mà nhìn cô: “Sao, em không muốn mặc áo cưới hả? Hay là không muốn gả cho anh?”

“Không có!”

Vân Thi Thi đỏ mặt bác bỏ: “Em không có ý này, chẳng qua là cảm thấy anh nói vậy hơi đột ngột!”

“Nếu như đã kết hôn với em, trong hôn lễ tất nhiên là không thể thiếu áo cưới! Áo cưới của em, cần phải chế tác sớm một chút, cho nên muốn hỏi em, là em thích kiểu dáng áo cưới như thế nào?”

Mộ Nhã Triết giải thích.

“May có đắt hay không?”

“Việc này không phải là việc em cần lo lắng. Em chỉ cần suy nghĩ kiểu dáng, thích loại gì, mặc thế nào thì xinh đẹp là được.”

Dù sao đời người mới có một lần kết hôn, phải long trọng một chút, anh cũng hy vọng tới ngày hôm đó, cô có thể mặc một bộ áo cưới xinh đẹp nhất, xuất hiện trước mặt anh!

Vân Thi Thi chớp chớp mắt: “Anh hỏi đột ngột như vậy, nhất thời em còn chưa nghĩ ra.”

Cô ngẩng đầu nói: “Anh thích kiểu dáng áo cưới như thế nào?”

Mộ Nhã Triết bật cười: “Ngốc! Anh hỏi em mà em lại hỏi ngược lại anh? Áo cưới là em mặc, chứ không phải anh mặc!”

Cô lập tức im lặng, trong lòng cảm thấy vô cùng ngọt ngào.

“Để em suy nghĩ một chút!”

Kỳ thực, trước đây có mấy lần cô cũng mơ mộng tới ngày kết hôn, cô sẽ mặc một bộ áo cưới lộng lẫy, gả cho người đàn ông mà cô yêu thương.

Nhưng đến khi ngày đó thật sự đến rồi, cô lại nghĩ không ra nên mặc kiểu dáng gì.

Cô chưa từng suy nghĩ tới.

“Đồ cưới chia ra thành mấy loại, một loại là kiểu hoa phục truyền thống, ví dụ như kiểu sườn sám, hay hán phục, tổ hợp của rất nhiều phong cách văn hóa, tương đối hoài cổ, xu hướng đi ngược lại với bây giờ! Một loại khác là kiểu phương tây, nhưng loại trang phục này lại có phong cách rất phong phú, phức tạp, nhìn thôi cũng đủ hoa cả mắt!”

Vân Thi Thi thấy anh nói một hồi mà há miệng ngây ngốc.

“Anh am hiểu về lễ phục cưới như vậy sao?”

“Không tính là hiểu lắm! Nhưng cũng đặc biệt để tâm một chút!”

Anh nói như vậy, cô tự hiểu rằng, anh sở dĩ có thể quan tâm phương diện này như vậy một phần cũng bởi vì cô!

Hai tai Vân Thi Thi bắt đầu đỏ lên.

Cũng hiếm khi anh có thể cẩn thận tỉ mỉ như vậy, xem ra mặc dù hôn lễ vẫn chưa chính thức tổ chức đặt tiệc ở đâu nhưng anh đã âm thầm chú ý chuẩn bị đồ cưới rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.