Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương

Chương 2892: Chương 2892: Tôi Chỉ Hy Vọng Anh Trở Về




Thái độ của fan ban đầu, còn tưởng rằng là trò đùa ác ý, là kế hoạch đùa giỡn ngày Cá tháng Tư.

Không ít fan lừa mình dối người, không muốn tin tưởng tin báo tang là thật, thậm chí chạy đến website chính thức của Hoàn Vũ nhục mạ trang web lòng dạ hiểm độc, vậy mà sử dụng loại tuyên truyền ác ý nà!

“Cố Tinh Trạch nói muốn đi Mỹ học lên thạc sĩ! Tôi thấy, nhất định là công ty tuyên truyền ác ý! Tuy Cố Tinh Trạch tự lập phòng làm việc, nhưng vẫn trực thuộc dưới cờ Hoàn Vũ, anh ấy rời khỏi Hoàn Vũ, một cái cây rụng tiền lớn như vậy nói đi là đi, sao công ty lại từ bỏ ý đồ, cho nên mới nói ra những lời như vậy để tuyên truyền! Muốn thừa dịp ngay trước khi Cố Tinh Trạch đi khỏi, lấy lời một lần cuối!”

“Hơi quá đáng! Không thể bởi vì Cố Tinh Trạch có ý rời khỏi Làng Giải Trí, thì tổn hại tình cảm nhiều năm như vậy mà làm vậy chứ?!”

“Tinh Trạch thật đáng thương! Không lý do gì, lại bị nói là “ngoài ý muốn tử vong”, đúng là quá xui xẻo!”

Chỉ là, những fan lừa mình dối người, mất mặt rất nhanh.

Trong lúc không ít báo trên Microblogging phát lại tin báo tang này, rất nhiều minh tinh đứng ra, phát Microblogging, nói rõ sự thương tiếc.

Nhất là không ít đạo diễn và nhà sản xuất mà Cố Tinh Trạch từng hợp tác trước kia cũng phát Microblogging.

Tất cả các fan đều bị thương tiếc thanh thế lớn này dọa sợ tới mức mất hồn mất vía.

Ngay lúc bọn họ còn ôm một tia hi vọng mong manh, người đại diện trước kia của Cố Tinh Trạch đứng ra, phát Microblogging thương tiếc anh.

“- - Tinh Trạch, hẹn gặp lại.

Nhớ mới trước kia, lần đầu gặp anh, tôi giật mình, thấy anh như thiếu niên đi từ trong tranh ra, u buồn, lại mỹ lệ, có khí chất bình thản mà lạnh lùng người bình thường không có, trong mắt lại lộ ra kiệt ngạo và cô độc.

Tôi muốn ký hợp đồng vối anh trước, tôi cho rằng, anh là một thiên tài hiếm có mà ông trời sinh ra!

Có những người, trời sinh ra để cho vạn người kính ngưỡng!

Tỷ như anh.

Mà trên thực tế, thời gian cũng cho tôi đáp án tốt nhất!

Vào nghề mười năm, chỉ cần có tên của anh, không có chỗ nào không phải là bằng chứng tốt nhất!

Anh là thần tượng Thiên vương của thời đại, là siêu sao thời thượng, là thiên tài diễn xuất, còn là ảnh đế trẻ tuổi nhất!

Anh là thần thoại không thể thay thế!

Tôi thấy kiêu ngạo vì anh, thấy tự hào vì anh.

Nhưng mà, giờ này khắc này, tôi bỗng nhiên hối hận lựa chọn khi xưa.

Có lẽ trước kia, ví như chúng ta không gặp nhau, anh chưa từng bước vào Làng Giải Trí, anh không giống như sao băng, biến mất nhanh như vậy!

Tinh Trạch, anh biết không?

Từ xưa đến nay, kỳ vọng của tôi với anh là gì!?

Tôi hi vọng, anh đoạt được giải thưởng diễn viên xuất sắc nhất, lấy được danh hiệu diễn viên nam tốt nhất toàn cầu, lấy được giải ảnh đế mỗi năm, hơn nữa, được cả thế giới chú ý!

Tôi hi vọng anh là vua.

Tôi hi vọng anh trở thành thần thoại vĩnh viễn không thể vượt qua!

Nhưng mà... anh có biết giờ tôi hi vọng gì không?!

Tôi bây giờ, chỉ hy vọng anh trở về.

Không phải Thiên Vương Tinh Trạch trước kia, không sao cả.

Không có vinh quang và ánh sáng, cũng không có vấn đề gì!

Anh có thể quay về thì tốt rồi.

Nếu như cuộc sống của anh có thể một lần nữa bắt đầu, vậy thì tốt rồi.

Mặc dù những chuyện này đều khó có thể thực hiện, dù cho anh còn sống, hít thở không khí tươi mới, ngắm nhìn trời xanh đẹp đẽ, ngủ một giấc ngủ vĩnh viễn cũng không có người quấy rầy.

Đã bao lâu rồi anh không được nghỉ ngơi đúng nghĩa?

Một tháng?

Mười tháng?

Hay là mười năm.

Rất nhiều người cho rằng, làm thần tượng, làm siêu sao, là vô cùng may mắn!.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.