Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương

Chương 1278: Chương 1278: Trồng Hạt Giống Trong Người Mẹ




Mộ Nhã Triết: “...?”

Cũng không biết nhóc con này học giọng điệu đó của ai.

Chỉ nghe thấy Tiểu Dịch Thần chậm rì rì nói thêm một câu: “Có một nguyện vọng, còn mong cha thỏa mãn con.”

Mộ Nhã Triết nghe vậy, trong lòng có vài phần tò mò, hỏi: “Nguyện vọng gì?”

“Cha cố gắng lên, con muốn mẹ sinh em gái cho con!”

Tiểu Dịch Thần chi tiết nói ra nguyện vọng nho nhỏ trong lòng.

Mộ Nhã Triết nhịn không được nở nụ cười.

Thằng bé này, ý cậu cũng là ý anh!

Tiểu Dịch Thần không biết trong lòng Mộ Nhã Triết nghĩ gì, chỉ nói: “Con muốn có em gái, cha nên cố lên, mau chóng thỏa mãn nguyện vọng này của con!”

Mộ Nhã Triết hỏi: “Vừa nãy con nói thế nào với mẹ?”

“Dạ!” Dừng một chút, Tiểu Dịch Thần gật gật đầu, nói: “Con nói với mẹ, con muốn có em gái.”

Mộ Nhã Triết trầm ngâm một tiếng: “Ưm...”

Bỗng nhiên Mộ Dịch Thần trầm tư một chút, nhịn không được nói: “Cha ơi, có một vấn đề con muốn hỏi cha thật lâu rồi.”

Mộ Nhã Triết yên lặng liếc mắt nhìn cậu, lập tức hỏi: “Vấn đề gì?”

Tiểu Dịch Thần “Ha ha” cười, lập tức dán lên, cười nói: “Con tới từ nơi nào vậy?”

“...” Mộ Nhã Triết giật mình.

Có phải con nít đều hỏi vấn đề này không.

Vì sao trước kia anh chưa từng hỏi vấn đề này vậy.

Tiểu Dịch Thần thấy anh im lặng một lúc lâu cũng không trả lời, nhịn không được thúc giục anh nói: “Cha ơi, vấn đề này rất khó trả lời hả? Nói đi! Nói đi nói đi!”

Mộ Nhã Triết liếc mắt nhìn cậu, cho cậu một câu trả lời ba phải!

“Con tới từ trong bụng mẹ!”

Tiểu Dịch Thần nghe vậy, nhíu mày, cái hiểu cái không.

Vẫn không rõ!

Cậu biết cậu tới từ trong bụng mẹ!

Bình thường cậu cũng đã thấy phụ nữ có thai, mới đầu lúc thấy bụng những người phụ nữ này phồng lên thành quả cầu, có chút ngạc nhiên, còn tưởng rằng mắc bệnh gì, nhưng mà thầy lại nói, sở dĩ những bụng họ lớn như vậy, là vì trong bụng có em bé!

Tiểu Dịch Thần không khỏi cảm thấy thật là thần kỳ!

Bởi vậy, cũng hiểu, lúc cậu còn nhỏ, mẹ cũng giống những người phụ nữ đó, bung lớn như vậy, lúc mang thai cậu, hẳn là mẹ rất mệt mỏi rồi!

Thế giới của trẻ con đơn thuần khờ dại như thế, lại vô cùng tò mò.

Mộ Dịch Thần biết mình là tới từ trong bụng mẹ, mấu chốt là, cậu không rõ, sao cậu lại ở trong bụng mẹ, lại làm sao mà đi ra ngoài từ trong bụng mẹ?!

Vì thế, cậu tiếp tục đưa ra dấu chấm hỏi trong lòng: “Cha ơi, vậy cha trả lời con đi, sao con lại chui vào trong bụng mẹ được?”

“...”

Mộ Nhã Triết trầm ngâm trong khoảng khắc, lập tức tung một đáp án điển hình: “Sau khi con lớn lên, thì sẽ biết!”

“Cái gì chứ!”

Tiểu Dịch Thần cảm thấy rất không hài lòng với câu trả lời này, cảm thấy cậu đang bị qua loa, lập tức ưỡn thẳng sống lưng, giơ cánh tay nhỏ bé lên, đường cong trên cánh tay sáng bóng: “Cha ơi, con đã trưởng thành rồi! Cha nhìn này!”

Mộ Nhã Triết lại một lần nữa không phản bác được: “...”

“Nói đi nói đi! Sao con lại đi vào?” Tiểu Dịch Thần lải nhải hỏi.

Mộ Nhã Triết nhíu mày, suy nghĩ ra một đáp án khá là văn nghệ, thần bí nói: “Bởi vì, cha trồng một hạt giống trong người mẹ.”

Tiểu Dịch Thần ngạc nhiên mở to hai mắt nhìn: “Hạt giống?”

“Ừ.”

“Wow? Hạt giống...?”

“Con và em trai chính là hạt giống đó!”

“A......!”

Tiểu Dịch Thần lại rung động một lần nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.