Tuy kì tuyển chọn diễn ra vào chủ nhật, nhưng vừa nghe tin Cố Tinh Trạch sẽ đích thân đến làm giám khảo tuyển chọn, các fan ruột của anh ta sớm đã đến đây để báo danh rồi, thậm chí còn có người ngồi đợi từ đêm qua để được báo danh đầu tiên.
Nhiều người như vậy khiến tổ làm phim chuẩn bị không kịp, dù bảo vệ đã cố gắng giữ trật tự nhưng vẫn không ngăn được khí thế của lượng fan đông đảo đang có mặt ở đây.
Công ty Hoàn Vũ lớn như vậy, nhưng với lượng người đông cỡ này cũng đã đủ để làm đau đầu người quản lý. Chưa kể chỉ sau vài phút, khắp sảnh công ty đã treo đầy băng rôn biểu ngữ của fan hâm mộ.
Toàn bộ công ty Hoàn Vũ như bị quân đội fan hâm mộ của Cố Tinh Trạch bao vây.
Ngoài cửa công ty Hoàn vũ, một vài chiếc xe ô tô sang trọng dừng lại.
Bên trong chiếc xe sang trọng là ba người đàn ông ăn mặc nghiêm chỉnh, một người nhìn đám người rộn ràng trước cửa công ty qua cửa sổ xe, xem xét tình hình. Đa số đều là nữ sinh tuổi trẻ thanh tú cả.
Những người này đều là những người đến để đăng ký tuyển chọn, mỗi một người đều ăn mặc trang điểm rất xinh đẹp, ai cũng đều mong muốn một điều là hấp dẫn được sự chú ý của vị đạo diễn kia.
“Lâm đạo diễn, tôi đã nói rồi, những nữ học sinh kia tư sắc cũng không tệ nha! Anh xem cô bé mặc váy trắng kia kìa, trông tuyệt đấy chứ, nhìn cứ như Duẫn Hạ Thuần ngây thơ thật ấy, đúng không?”
“Này này, còn cô bé mặc lễ phục đen kia nữa, tôi thấy cô bé này cũng khá đó chứ. Nhất định là đã đọc truyện rồi, chẳng phải trong tiểu thuyết nhân vật Doãn Hạ Thuần lần đầu tiên vào trường cũng mặc một bộ lễ phục màu đen sao?”
“Cô gái kia dung mạo cũng không rồi nha, nhưng mà đáng tiếc... hơi lùn rồi...”
Trợ lý đứng ở cửa sổ nhìn đông lại nhìn tây, trông cứ như tiểu thái giám giúp hoàng thượng tuyển phi vậy. Một bên miệng luôn bình phàm đủ thứ, một bên khoa tay múa chân. Quay đầu lại nhìn người đàn ông mặt áo sơ mi trắng, hoá ra nãy giờ người đàn ông này không thèm để ý đến anh ta, chỉ lo cúi đầu đọc danh sách tuyển cử. Mà đọc cũng không đọc kĩ, chỉ đọc lướt qua như gió rồi lật sang trang khác, nhìn hai bức hình, trong mắt nổi lên tia hứng thú ít ỏi, lập tức liền biến mất.
“Vô nghĩa” Lâm Phượng Thiên nói ra hai từ này, đẩy danh sách sang một bên, lười biếng không xem nữa.
“Lâm đạo diễn? Sao vậy?”
Lâm Phượng Thiên cúi đầu hút một điếu thuốc, giọng nói ôn hoà.”Trong này, ta chẳng muốn chọn người nào cả”
“Hả?!” Trợ lý kinh ngạc trợn mắt lên nhìn. Lâm Phượng Thiên là đạo diễn có tài trẻ tuổi nhất trong nước, một khi Lâm Phượng Thiên nhận làm đạo diễn cho bộ phim nào thì chắc chắn một điều bộ phim đó sẽ luôn luôn hấp dẫn được rất nhiều người xem trên cả nước.
Lâm Phượng Thiên có một bộ tác phẩm đầu tay mang tên . Lúc đó bộ phim này được xem là tác phẩm sánh ngang tác phẩm kinh kiển của Hollywood.
Sở dĩ làm ra được những bộ phim hay đều nhờ sự khắc nghiệt trong chỉ đạo, trong đó có cả đam mê nhiệt huyết của Lâm Phượng Thiên.
Hiện tại, trong làng giải trí, điện ảnh không còn là một môn nghệ thuật đơn thuần nữa, mà nó là chiến trường của sự suy tư, rất nhiều đạo diễn cũng dần dần đi lệch khỏi quỹ đạo của một đạo diễn chân chính, nhưng Lâm Phượng Thiên lại không giống với họ.
Tất cả mọi người từng hợp tác với Lâm Phượng Thiên đều đã được lĩnh giáo khả năng xoi mói bậc thầy của người này. Nhất là trong lĩnh vực diễn xuất
Lúc trước, Lâm Phượng Thiên quyết định bỏ tiền ra mua bản quyền tiểu thuyết nàym còn chuyển thể nó thành phim cũng chỉ vì một lý do, anh ta rất thích những tình tiết có trong bộ tiểu thuyết này.
> một câu chuyện tình cảm ngang trái, một chuyện tình khắc cốt ghi tâm. Nữ chính Duẫn Hạ Thuần và nam chính Duẫn Đông Vũ là anh em, khi còn nhỏ, hai người cùng nhau lớn lên, nhưng cả hai lại dần nảy sinh thứ tình cảm mà anh em không nên có.
Qua những rối rắm, gút mắt, trong thời gian sống bên nhau giữa hai người đã có tình cảm gắn bó không thể chia lìa.
Nhân vật Duẫn Đông Vũ đã được xác định do Cố Tinh Trạch thủ vai, Lâm Phượng Thiên chọn Cố Tinh Trạch không chỉ vì anh ta là Thiên Vương mà còn vì trên người anh ta luôn có một nỗi buồn bao trùm lấy, mà nỗi u sầu này lại rất thích hợp với Duẫn Đông Vũ trong truyện.