Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương

Chương 1104: Chương 1104: “Vợ Chồng May Mắn”




Hôm sau, Vân Thi Thi đang ở cao ốc Hoàn Vũ, sau đó sẽ có một buổi phỏng vấn tương đối quan trọng.

Phòng nghỉ, cô lật xem kịch bản gốc của 《 Nhật ký yêu thương 》, Đinh Ninh bên cạnh làm kiểu tóc cho cô, thi thoảng nhìn trong gương, dung nhan điềm tĩnh của Vân Thi Thi, không nhịn được trêu ghẹo nói: “Thi Thi, 《 Nhật ký yêu thương 》 khi nào bắt đầu thu vậy?”

Sau khi rời khỏi đoàn phim 《 Quả trám 》, Vân Thi Thi đem Đinh Ninh theo làm nhà tạo mẫu cho chính mình.

Đinh Ninh là nhà tạo mẫu đứng đầu, nhưng trong giới thời thượng cũng phân ra rất nhiều phe phái, thường xuyên âm thầm lục đục với nhau, loại trừ đối phương, có thể bấu víu lấy một ngôi sao lớn, đòi hỏi nhân mạch.

Đinh Ninh kỹ thuật thì có, dù sao cũng từng được vinh danh trong rất nhiều cuộc thi lớn trong giới trang điểm, chỉ là không có nhân mạch, bản thân không có tâm nhãn, bởi vậy bị xa lánh đến không còn đường có thể đi, đành phải bỏ phim trường.

Vân Thi Thi cho cô trở thành nhà tạo mẫu riêng, thậm chí ra giá tiền lương xa xỉ, làm Đinh Ninh vui mừng khôn xiết, cảm kích trong lòng.

Có thể trở thành nhà tạo mẫu riêng của Vân Thi Thi, đại khái là một sự kiện may mắn nhất từ lúc cô bước vào giới này đến bây giờ!

Vân Thi Thi nhìn cô một cái, nói: “Tháng sau, ngày cụ thể còn đang bàn bạc.”

Một bên, Mộc Tịch đang lướt di động mặt tươi cười nói: “Em nghe nói, đội của Cố Tinh Trạch đã đem tên CP của Thi Thi và Tinh Trạch nghĩ kỹ rồi! Chờ đến khi 《 Nhật ký yêu thương 》 thu, Thi Thi của chúng ta liền phải nhận thầu đầu đề!”

“Tên gọi là gì a?”

Đôi mắt Mộc Tịch lấp lánh, cười nói: “Vợ chồng may mắn!”

“Vợ chồng may mắn?” Đinh Ninh vừa nghe, nói: “ ‘Tinh’ Cố tinh trạch, ‘Vân’ Vân Thi Thi, vợ chồng ‘ tinh vân ’, vợ chồng ‘ may mắn ’, cái tên CP hay!”

“Ha ha ha! Kỳ thật em cũng rất thích xem 《Nhật ký yêu thương 》, cảm thấy rất có ý nghĩa! Cái tiết mục chế tác đoàn đội là lưu hành nhất trong nước, siêu cấp quan trọng!” Mộc Tịch bỗng nhiên ôm mặt, háo sắc nói: “Ai, thật hâm mộ Thi Thi nha, có thể cùng Tinh Trạch đóng giả tình nhân! Nếu là tớ, nằm mơ đều phải cười mà thức dậy!”

“Nếu là em, Tinh Trạch nằm mơ đều phải khóc.” Đinh Ninh nhịn không được trêu chọc.

Mộc Tịch tức giận nói: “Này, Đinh Ninh, chị không được nói em như vậy a!”

Đinh Ninh bỗng nhiên khát khao nói: “Thi Thi và Tinh Trạch nếu từ diễn thành thật, thật là tốt biết bao? Đến lúc đó, Thi Thi nhà chúng ta không phải thành vợ vua sao?”

Mộc Tịch ngẩn ra, trong đầu đột nhiên hiện ra gương mặt lạnh lùng của Mộ Nhã Triết, lập tức cắt ngang: “Đinh Ninh, lời này đừng nói lung tung.”

Đinh Ninh lập tức nghiêm mặt: “Thực xin lỗi thực xin lỗi, chị cũng chỉ là nói đùa thôi! Thi Thi, em đừng để ý a.”

Vân Thi Thi nhàn nhạt nói: “Không sao, vui đùa mà thôi, không ảnh hưởng toàn cục.”

Cửa bỗng nhiên kêu vang.

“Cốc cốc cốc ——”

Đinh Ninh và Mộc Tịch nhìn nhau: “Ai a?”

“Sẽ không phải là người tới thúc dục chứ? Chị còn chưa trang điểm xong mà!” Đinh Ninh khẩn trương nói.

“Sao có thể? Hiện tại còn chưa tới thời gian phỏng vấn a?” Mộc Tịch nói, đi tới cửa, mở cửa lại trông thấy Tống Ân Nhã đứng ở cửa.

Cô ấy không quen biết Tống Ân Nhã, bởi vậy, có chút nghi hoặc hỏi: “Cô tìm ai?”

“Tôi tìm Vân Thi Thi!” Tống Ân Nhã vẻ mặt lạnh lùng, có chút ý của người tới không có ý tốt.

Nghe được thanh âm điêu ngoa của Tống Ân Nhã, Vân Thi Thi ngẩn ra, ngay sau đó ngẩng đầu lên, nhìn phía cửa.

Mộc Tịch thấy vẻ lạnh lùng trên mặt, ánh mắt hung dữ của cô ta, có chút bị dọa sợ.

Tống Ân Nhã lại mặc kệ cô ấy, trực tiếp đẩy ra, đi vào phòng.

“Này, cô là phóng viên sao? Bây giờ còn chưa tới giờ phỏng vấn đâu?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.