Một Thai Sáu Tiểu Bảo Bảo - Tổng Tài Daddy Bị Tra Tấn

Chương 134: Chương 134: Hai người thích đưa cơm




Đào Anh Thy chạy một mạch đến chỗ làm.

Suýt chút nữa đụng phải một người bước ra

từ chỉ nhánh.

“Có ai lại làm ăn sơ xuất như thế này không

hả?” Trương Thiên Di nhìn thấy người đi tới lập

tức trở mặt, thái độ khinh thường: “Có biết hôm

nay có buổi thử vai của các bé cưng không?”

“Xin lỗi, xin lỗi, tôi… tôi không nghe thấy đồng

hồ báo thức, nên ngủ một muộn một chút..” Đào

Anh Thy thực sự đã không đúng trong công tác

làm việc, bị mắng cô cũng không hề oán trách

nửa câu: “Bây giờ đã kết thúc rồi sao?”

“Cô đi dùng bữa sáng trước đi đã.”

“Bữa sáng?” Tao Bao sửng sốt: “Bữa sáng nào?”

“Trên bàn làm việc đấy, hình như là Tần Diễm

My đã mua cho cô, Tần Diễm My đến lồng tiếng ở

đài truyền hình từ sáng sớm nên đã mua cho cô

đấy. Không biết cô có sức hấp dẫn gì, còn khiến

cả Tân Diễm My phải mua cả đồ ăn sáng cho cô”

Đào Anh Thy kinh ngạc, Tân Diễm My mua

cho cô sao? Nhưng tại sao lại mua bữa sáng cho.

cô? Trong lòng cô rất cảm kích.

“Mau ăn đi, ăn xong rồi thì lại đây. Đừng làm

mất thời gian của tôi” Trương Thiên Di xoay người rời đi.

“Vâng”

Trương Thiên Di vừa đi được vài bước thì lùi

lại, hỏi: “Hôm nay trạng thái của tôi thế nào?“

“Rất tốt ạ! Người gặp người thích, hoa gặp

hoa nở, máy thấy thì nổ tung luôn đó ạ!” Đào Anh

Thy lập tức phản ứng lại, nói.

Trương Thiên Di cười không ngừng: “Buổi thử

vai của các bé cưng, hơn thua nhau cũng nằm ở,

đó, không thể bị cô ta đánh bại được.”

“Chắc chắn là không rồi ạ!”

Đào Anh Thy đi về chỗ ngồi, nhìn thấy bữa

sáng được gói cẩn thận trên bàn. Trên hộp còn

dán một tờ giấy nhớ màu hồng nhạt kèm với câu:

Dành cho người dễ thương nhất.

Đào Anh Thy bật cười

Tân Diễm My này thật là dễ thương.

Sau khi mở ra, mùi đồ ăn phong phú đã xộc

vào mũi khiến Đào Anh Thy càng đói hơn, cô cầm

thìa lên bắt đầu ăn.

Hoàn toàn hợp khẩu vị của cô, rất ngon!

Sau khi ăn xong, Đào Anh Thy vội vàng chạy

tới phòng thử vai, định rằng chờ đến lúc rảnh sẽ

cảm ơn Tân Diễm My.

Nghĩ lại thì một lời cũng khó mà nói hết được

trước đây Tư Viễn Hãng luôn người đưa bữa sáng

cho cô, bây giờ lại đến bạn gái của Tư Viễn Hãng?

Bọn họ đều thích mua đồ ăn sáng cho người

khác sao? Không phải người một nhà thì không

tiến vào cửa sao?

Khung cảnh buổi thử vai của các bé cưng

thật sự đáng yêu đến bùng nổ khiến mọi thứ xung

quanh đều trở nên nhỏ bé.

Đối mặt với máy quay, thẹn thùng hoang dại

cũng có, khóc cũng có, có khi lại cười ngốc

nghếch, nói không khóc nữa thì sẽ ngừng khóc,

chỉ khóc không nói lời nào thôi mà đã rất tốt rồi,

có cá tính ngược lại là một điểm sáng, bởi vì nó

rất chân thực.

Đào Anh Thy lấy tư cách là mẹ của sáu bé.

con, nhìn những đứa trẻ của người khác cũng.

cảm thấy rất vui vẻ, mỗi đứa trẻ đều có nét đáng

yêu riêng.

Cô gái nhỏ với mái tóc uốn cụp ngồi trước

ống kính, đôi mắt to chớp chớp, có chút căng

thẳng và tự ti.

Đào Anh Thy nhìn thấy vậy, cô đi tới, vuốt nhẹ

lọn tóc bên tai, thoải mái hỏi: “Tóc của cháu là

xoăn tự nhiên à?”

“À, vâng ạ” Cô bé ngây thơ trả lời

“Đẹp thật đó”

“Nhưng cháu và người khác không giống

nhau, các bạn cùng lớp của cháu không thích.”

““Cháu có biết vì sao cháu và người khác.

không giống nhau không?”

Cô bé lắc đầu.

“Nghe nói rằng là bởi vì Thượng Đế không hài

lòng với tỉnh linh nên ông đã thắt bím cho cô ấy

rồi mới cho xuống trần gian”

Ánh mắt cô bé phát sáng nhìn cô: “Thật không ạ?”

“Đương nhiên rồi! Cô sẽ không nói dối trẻ con

đâu” Vẻ mặt Đào Anh Thy ngây thơ, nói.

Sự tự ti của cô bé bỗng chốc biến mất, cô bé

mỉm cười hạnh phúc.

Mẹ cô bé đứng ở cách đó không xa cũng nở.

nụ cười cảm kích với Đào Anh Thy.

Đào Anh Thy rời khỏi ống kính, vừa ngẩng đầu

thì nhìn thấy Tư Viễn Hằng không biết đã xuất

hiện ở cửa từ lúc nào, vẻ mặt khó hiểu, nhưng anh

ta không đi vào, mà quay lưng bỏ đi, giống như

chỉ vô tình đi ngang qua

Đào Anh Thy khẽ cau mày, tự hỏi tại sao anh

ta lại ở đây? Nghĩ đến việc Tần Diễm My đang ở

trên đài truyền hình cô không khỏi cảm thấy kỳ lạ

Buổi sáng có đến mười đợt thử vai

Tất cả đều phải được sàng lọc theo từng lớp.

Những người khác đi ăn cơm, Đào Anh Thy

nghĩ đến Tân Diễm My nên đi tìm cô ta.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.