Một Thai Sáu Tiểu Bảo Bảo - Tổng Tài Daddy Bị Tra Tấn

Chương 792: Chương 792: Hợp tác với Liêu Ninh




Nói xong, chui vào trong xe, đóng sầm cửa lại!

Liêu Ninh nhìn Rolls Royce nghênh ngang chạy đi, sắc mặt cực kỳ khó coi: ‘Có gì đặc biệt hơn người chứ! Sớm muộn gì cũng bị đát”

Quay người leo lên xe của mình!

Mới vừa lên xe thì điện thoại di động vang lên.

Không kiên nhẫn lấy điện thoại di động ra, thấy người gọi đến là ai thì hơi kinh ngạc!

Sao Đào Hải Trạch lại gọi điện thoại cho bà ta?

Nhưng bà tà hiểu ngay!

Bà ta biết cái công ty của Đào Hải Trạch, dựa vào Tập đoàn Vương Tân nên vớt được không ít chỗ tốt!

Nhưng không biết tình huống như thế nào, công ty đóng cửa!

Điều này chứng tỏ lời nói của Đào Anh Thy không còn giá trị với Tư Hải Minh hay là Đào Anh Thy không muốn quan tâm tới Đào Hải Trạch nữa?

Chắc chắn là tình huống sau chứ? Bà ta cũng nhìn thấy tin đồn Đào Anh Thy không phải con gái ruột của Đào Hải Trạch trên mạng! Bà ta đang chú ý từng ngày từng giờ đây!

Lúc trước gọi điện thoại cho Đào Hải Trạch, Đào Hải Trạch trực tiếp không thừa nhận! Bà ta lại không thể đi chứng thực! Hơn nữa, có liên quan gì tới bà ta đâu?

Giờ bà ta rất muốn biết mục đích Đào Hải Trạch gọi điện thoại cho bà tai Nghe: “A lô, đúng là khách quý ít gặp nhỉ?”

“Đừng chê cười tôi, tình huống của tôi bây giờ như thế nào chẳng lẽ bà không biết sao?”

“Chẳng lẽ ông muốn tìm tôi trả thù?” Liêu Ninh hỏi.

“Dĩ nhiên không phải! Bây giờ bà là bà chủ nhà họ Tư, tôi nào dám tìm bà báo thù? Hơn nữa, chúng ta có thù gì?” Đào Hải Trạch hỏi.

Liêu Ninh châm chọc trong lòng, nếu không phải bà ta không ưa Đào Anh Thy, muốn mượn đao giết người thì bà ta cũng không thèm để ý tới Đào Hải Trạch!

“Vậy ông tìm tôi có chuyện gì?” Bà ta hỏi.

“Chi nhánh công ty ở thủ đô của tôi muốn hợp tác với bà.’ Đào Hải Trạch nói mục đích của ông ta.

“Ông đang nói đùa hả?”

“Tư Hải Minh sẽ không động đến nhà họ Tư, toàn bộ thủ đô chỉ có thể tìm bà hợp tác!” Đào Hải Trạch tính toán rất tốt!

Nhưng mà Liêu Ninh lại không dám mạo hiểm! Lúc trước công ty nhà họ Tư thiếu chút nữa bị Tư Hải Minh nuốt, về sau nhờ có Đào Anh Thy ra mặt bảo đảm mới ổn!

Bây giờ bà ta không có Đào Anh Thy bảo vệ, đâu dám làm chuyện không biết sống chết như vậy!

Đến lúc đó cuộc sống tốt đẹp của bà ta cũng kết thúc!

Bà ta không có ngu!

“Xin lỗi, chuyện trong nhà tôi không làm chủ được, không giúp được ông, ông tìm người khác đi!”

“Nếu tôi tìm được người khác thì tôi sẽ tới làm phiền bà hay sao?” Đào Hải Trạch hỏi.

“Tại sao ông không đi tìm Đào Anh Thy?

Không phải ông nói cô ta là con gái ruột của ông sao? Giúp ba của mình là chuyện phải làm!” Liêu Ninh không muốn nói chuyện với ông ta nữa!

Đang định tắt điện thoại!

Nhưng Đào Hải Trạch lại nói: “Bà không muốn hợp tác với tôi để đối phó Đào Anh Thy sao?

Không gạt bà nữa, nó cũng không phải là con gái ruột của tôi!”

Liêu Ninh cũng không thấy bất ngờ, nhưng bà ta lại rất tò mò: “Vậy Đào Anh Thy là con aï2 Ở đâu ra?”

“Là do bà già ở nhà ôm về, những chuyện khác tôi cũng không rõ lắm”

Ôm về? Là đứa bé bị vứt bỏ?

Liêu Ninh không thèm nghĩ nữa, dù sao có phải là đứa trẻ bị vứt bỏ hay không thì cũng không có liên quan gì tới bà ta, tuy nhiên vận mệnh của Đào Anh Thy này đúng là nhiều thăng trầm, đến cuối cùng ai cũng không phải là người thân của cô tai “Đúng là tôi không ưa Đào Anh Thy, nhưng cũng phải lượng sức mà đi chứ?” Liêu Ninh không giống như Đào Hải Trạch.

Bây giờ cho dù Liêu Ninh không có trèo lên được núi vàng Tư Hải Minh nhưng bà ta vẫn sống rất tốt!

Không hỏi cũng biết bây giờ Đào Hải Trạch khó khăn cỡ nào, sao bà ta dám hợp tác với Đào Hải Trạch được?

Cuối cùng chẳng lẽ lại muốn ăn trộm gà không thành còn mất nắm gạo?

“Được rồi, tự ông nghĩ cách đi! Tôi cũng không muốn tham dự vào vũng nước đục lần này!”

Đang lúc Liêu Ninh muốn tắt điện thoại thì lại nghe Đào Hải Trạch nói: “Bà cũng đã tham dự vào vũng nước đục này rồi, còn muốn bo bo giữ mình sao?”

Nghe ông ta uy hiếp, Liêu Ninh cảnh giác hỏi: “Ông có ý gì?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.