Một Thai Song Bảo: Tổng Tài Daddy Phải Phấn Đấu

Chương 585: Chương 585: Vì cô mà xâm nhập vào Skynet




“Hừ, dì, dì có biết giá trị của Mộ Mẫn Loan bao nhiêu tiền không? Dì định lấy 15 tỷ để bán cả đời của con gái dì?”

Tư Vũ Chiến tùy ý lật bản hợp đồng trên tay hai lần, lạnh lùng cười: “Mộ Mẫn Loan cũng thật xui xẻo, bị mẹ ruột của mình bán một lần còn chưa nói, bây giờ lại sắp bị bán lần thứ hai”

Mẹ Mộ bị Tư Vũ Chiến nói như vậy, trên mặt không có một chút áy náy nào, ngược lại bà ta còn cực kỳ đúng lý hợp tình nói: “Vũ Chiến, cũng không thể nói như vậy. Mẫn Loan là dì sinh ra, không có dì thì không có nói”

“Hơn nữa, khi nó còn nhỏ dì và cha nó đã tốn không ít tiền để nuôi nó, bây giờ nó trưởng thành rồi, vốn dĩ nên phải báo đáp chú dì”

“Huống chi, một đứa em trai của nó như vậy, nếu nó bỏ mặc em trai nó, nó còn xứng làm người sao?”

“Dù sao dì cũng cảm thấy dì làm như vậy là không sai, dì làm hết tất cả đều là vì con trai của dì, nếu không phải vì con trai dì, sao dì có thế tiêu tốn nhiều tiền như vậy để nuôi nó chứ?”

Sau khi nghe mẹ Mộ nói xong những lời này, Tư Vũ Chiến lắc lắc đầu, giọng nói vô cùng châm chọc: “Nếu bà không phải mẹ của Mộ Mẫn Loan, tôi nghĩ tôi nhất định sẽ cực kỳ phỉ nhổ loại người như bà, nhưng bà lại là mẹ của cô ấy. Cho nên tôi lại cảm thấy bà rất lợi hại, ngay cả bán con gái đều có thể bán đến đúng lý hợp tình như vậy”

Lúc này mẹ Mộ chỉ nghĩ đến tiền, lễ nghỉ liêm sỉ gì đó bà ta không quan tâm.

Hai mắt bà ta chỉ trông mong nhìn chăm chằm Tư Vũ Chiến: “Vũ Chiến, phía trên bản hợp đồng này, dì đã ký xong hết rồi, tiền ví phạm hợp đồng cháu cứ tùy tiện điền vào. Bây giờ dì chỉ vì con trai của dì, dì không trông cậy vào cha nó nữa, đời này dì cũng chỉ có thể sống vì con trai dì, cháu cảm thấy như thế nào?”

Tư Vũ Chiến cười lạnh một tiếng, xoay người ấn lên nút loa điện thoại: “Trợ lý Mã, đi vào đây một chút”

Rất nhanh trợ lý Mã đi đến, anh ta cung cung kính kính chào hỏi Tư Vũ Chiến: “Ông chủ”

“Chờ chút nữa chuyển vào trong khoản dì ấy 18 tỷ”

Trợ lý Mã gật gật đầu: “Vâng ông chủ”

Tròng mắt mẹ Mộ xoay chuyển, như là đột nhiên ý thức được gì đó: “Cậu Mã, chờ một lát đã”

Nhìn thấy trợ lý Mã dừng bước, lúc này mẹ Mộ mới quay đầu nhìn về phía Tư Vũ Chiến: “Vũ Chiến, cháu xem như vậy được chưa? Dì viết thêm một số thẻ nữa ở đây, cháu chuyển hết tất cả tiền vào số thẻ này, lúc trước thẻ kia là của chú cháu, ông ta chạy theo hồ ly tinh ở bên ngoài…”

Tư Vũ Chiến đưa mắt ra hiệu cho trợ lý Mã, trợ lý Mac hiểu ý nhớ ký số thẻ ngân hàng mẹ Mộ đưa tới.

Ánh mắt mẹ Mộ nhìn chăm chăm theo trợ lý Mã Bà ta vội vàng tạm biệt Tư Vũ Chiến, trực tiếp đi theo tới phòng hành chính.

Mười phút sau, trên di động của bà ta nhận được tin nhản chuyển khoản 18 tỷ, không thiếu một xu!

Thật tốt quá, thật tốt quá! Lễ cưới của con trai có chỗ dựa rồi!

Lúc này, bà ta phải nghĩ cho mình, dùng 600 triệu cho con trai kết hôn, còn lại 1 tỷ 200 triệu 400 mình dữ lại đề phòng sau này.

Dù sao mình cũng ở chung với con trai và con dâu, có lẽ cũng không tiêu đến tiền.

Mẹ Mộ cân nhắc như vậy, cầm thẻ ngân hàng trong tay, vui rạo rực xoay người rời đi.

Sáng sớm hôm nay, Lệ Hữu Tuấn đi tới công ty một chuyến.

Giữa trưa, Lục Anh Khoa dựa theo lời anh dặn, mua cho Tô Kim Thư một phần bánh kem ở bên ngoài mang về biệt thự.

Tiếng chuông cửa vang lên, Tô Kim Thư vừa mở cửa thì nhìn thấy được Lục Anh Khoa, và cả một phần bánh kem ở trong tay anh ta: “Là cho tôi sao?”

Lục Anh Khoa gật gật đầu, đưa bánh kem qua: “Cô Tô, đây là ông chủ cố ý chọn, ông chủ vốn định tự mình mang tới, nhưng mà gần đây công ty rất bận”

Tô Kim Thư nghĩ chuyện ngày đó mình nghe được ở trong nhà Mộ Mẫn Loan, Lục Anh Khoa nói công ty anh rất bận, có phải bởi vì công ty mới của Lệ Hữu Tuấn chịu liên luy từ tập đoàn u Thị?

Trên mặt Tô Kim Thư xẹt qua một tia sầu lo: “Là bởi vì giá cổ phiếu của tập đoàn u Thị tụt dốc, cho nên anh ấy mới bận đến sứt đầu mẻ trán sao?”

Lục Anh Khoa sửng sốt một chút, tựa như không ngờ Tô Kim Thư cũng biết loại chuyện này: “Cô Tô, cô đã biết hết tồi?”

Nụ cười của Tô Kim Thư có chút chua xót: “Tôi không ngu ngốc như trong tưởng tượng của mọi người”

Lục Anh Khoa đứng tại chỗ im lặng một lát, khi nhìn thấy Tô Kim Thư chuẩn bị trở về phòng, anh ta đột nhiên lên tiếng: “Cô Tô”

“Sao vậy?”

“Tôi đã điều tra u Mỹ Lệ và anh trai của cô một chút, đều không có lịch sử ghi chép đã ra khỏi nước. Hơn nữa bên trong camera Skynet, cũng không có quay được bọn họ ra khỏi thành phố Ninh Lâm. Tôi cho rằng, có thể là bọn họ trốn ở chỗ tối không lộ diện. Còn việc có phải bọn họ vẫn còn ở thành phố Ninh Lâm hay không, tôi vẫn đang điều tra, nhưng mà điều duy nhất có thể chắc chắn chính là, bọn họ nhất định chưa quay về nước Mỹ”

Quả nhiên bọn họ không ra nước ngoài!

Tâm trạng Tô Kim Thư đột nhiên trở nên có chút phức tạp, nhưng mà cô vẫn cực kỳ khách sáo gật đầu: “Lục Anh Khoa, cảm ơn anh”

“Đừng khách sáo”

Sau khi Lục Anh Khoa nói xong câu này, thì xoay người rời đi Sau khi anh ta lên xe, Tô Kim Thư mới đóng cửa quay về phòng.

Có tin tức của Lục Anh Khoa, chứng tỏ ít nhất Tô Duy Nam vẫn an toàn. Khi Lục anh khoa đang chuẩn bị khỏi động động cơ, di động củ anh ta đột nhiên vang lên.

Anh ta lạnh nhạt quay đầu lại nhìn, phát hiện lại là Lệ Hạo Nhân.

Sao tên công tử bột này lại đột nhiên nhớ tới gọi điện thoại cho anh ta?

Lục Anh Khoa nhíu mày, ấn xuống nút nghe máy.

Trong âm thanh của Lệ Hạo Nhân vô cùng táo bạo: “Lục Anh Khoa, mẹ nó có phải cậu điên rồi không?”

“Tôi là cấp dưới đặc biệt chịu trách nhiệm thông tin ở chỗ anh hai, cậu đừng nói với tôi người mấy ngày nay lén lút xâm nhập Skynet không phải là cậu!”

Lúc trước khi Lệ Hạo Nhân ở quân đội, chính là trinh sát đắc lực nhất dưới tay Lệ Hữu Tuấn Tuy rằng danh tiếng của cậu ta không tốt lắm, nhưng mà ở trên phương diện điều tra thông tin, cơ hồ là thiên tài không có ai địch nổi.

Cho nên dù Lục Anh Khoa có động tác rất nhỏ gì, căn bản là không trốn thoát khỏi đôi mắt cậu ta.

Sau khi Lục Anh Khoa bị tra hỏi, sắc mặt không có sự thay đổi gì: “Đúng là tôi”

“Tôi đã từng nói bóng nói gió hỏi thăm anh hai, anh ấy cũng không yêu cầu cậu xâm nhập vào Skynet. Hơn nữa người cậu điều tra là Tô Duy Nam, là anh trai của Tô Kim Thư, mẹ nó, có phải đầu cậu bị nước vào hay không! Đó là người phụ nữ của ai cậu không biết rõ sao?”

Lông mày Lục Anh Khoa đột nhiên nhíu chặt lại: “Tôi biết”

“Cậu biết? Mẹ nó cậu biết cái rắm! Anh hai quan tâm người phụ nữ kia như thế nào, mỗi ngày cậu đi theo bên cạnh anh ấy, sao cậu có thể không biết?”

Khi Lệ Hạo Nhân ở đầu bên kia điện thoại nói những lời này, quả thực lửa giận đầy cả một bụng.

Lúc trước ở trong văn phòng Lệ Hữu Tuấn, sở dĩ cậu ta dám động tay động chân với Tô Kim Thư, đó là bởi vì trước kia hình thức ở chung của hai người bọn họ chính là như vậy.

Lệ Hữu Tuấn là một người đẹp trai tài giỏi, hơn nữa lại còn độc thân, tất nhiên cũng có rất nhiều oanh oanh yến yến vây xung quanh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.