Chiếc xe thể thao vừa mới dừng lại, liền thấy một thân ảnh màu vàng nhạt từ trong xe lao ra, hướng về cửa nhà hàng mà chạy tới.
Nếu Đường Bắc không tập trung vào ăn ăn uống uống thì có lẽ đã lập tức nhận ra, thậm chí sẽ kinh ngạc, thân ảnh kia nào phải ai khác, mà chính là bạn gái cậu vừa xác định quan hệ chưa bao lâu, Hạ Hinh Nhi.
Mà nam nhân được vệ sĩ vây quanh, chính là ông chủ của nhà hàng này, Kỳ Mục.
Giang Du bất giác lấy tay vuốt ve cằm, cách đó có chút xa, cậu có thể thấy Kỳ Mục bước xuống xe liền đi vào ghế lô, mà Hạ Hinh Nhi muốn theo vào lại bị vệ sĩ đứng ở cửa ngăn lại.
Hạ Hinh Nhi nổi tiếng kiêu ngạo lúc này thái độ lại không tức giận, mà hướng vệ sĩ cười nịnh nọt không biết nói gì, vệ sĩ có hơi chần chừ, tiến vào phòng báo cáo tình hình, Hạ Hinh Nhi cuối cùng cũng được thả vào.
Mắt thấy thời cơ vừa khớp, ngón tay thon dài của Giang Du trên di động ấn ấn mấy cái, đem một bộ hồ sơ sớm được chuẩn bị tốt gửi đi, đem điện thoại đặt trên bàn, cầm lấy đũa bắt đầu ăn.
Lúc Giang Du vẫn đang thong thả thưởng thức xong món cá hấp, ngoài cửa rốt cuộc cũng có động tĩnh. Một nam nhân từ trên xuống dưới một thân áo khoác đen có mũ từ ngoài cửa tiến vào.
Bình tĩnh xác nhận thẻ hội viên, sau đó đi thẳng đến phòng ghế lô tư nhân của Kỳ Mục. Truyện Xuyên Nhanh
Hai vệ sĩ đứng ở cửa vốn có ý ngăn lại, nhưng khi nhìn thấy người đến là ai, lập tức đứng lại vị trí cũ.
Giang Du ngẩn đầu nhìn về phía đứa em ngốc nhà mình vẫn còn đang vùi đầu ra sức mà ăn, đột nhiên hoài nghi mục đích hôm nay dẫn cậu theo có ý nghĩa gì.
Như cảm nhận được ánh mắt của Giang Du, Đường Bắc ngừng động tác, ngẩng mặt nhìn anh mình, “Sao vậy anh?”
Giang Du nhìn bộ dáng ngốc không nỡ nhìn của cậu, lắc lắc đầu, vừa định mở miệng nói gì đó phía dưới lại vang lên động tĩnh.
Nam nhân một thân áo khoác đen lúc nãy từ trong phòng đi ra, trên tay còn cắp theo một nữ nhân, mà nữ nhân kia hiển nhiên là Hạ Hinh Nhi mấy phút trước còn trang điểm khéo léo xinh đẹp.
Chẳng qua, hiện tại cô ta cũng không còn hoàn hảo như lúc mới bước vào, kiểu tóc tạo kiểu tỉ mỉ lúc này có phần tán loạn, vị trí trước ngực của chiếc váy bị dính vết đen bẩn khó coi, ngay cả khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp cũng bị in hằn vết bàn tay, nhìn mà ghê người.
Cô bị nam nhân kia kéo có chút lảo đảo, đáy mắt đều là hoảng loạn bất an, không ngừng giãy dụa quay đầu nhìn về phía ghế lô, như nhìn cọng rơm cứu mạng cuối cùng.
Bất quá, khiến cô ta phải thất vọng. Kỳ Mục từ phòng ghế lô chậm rì rì đi ra, không có chút ý tứ ngăn cản nam nhân áo đen, chỉ có thần sắc bình tĩnh nhìn Hạ Hinh Nhi liều mạng phản kháng, ánh mắt lạnh lẽo như nhìn vật chết.
Phản ứng của Kỳ Mục khiến Giang Du có chút ngạc nhiên, nam nhân đối với nữ nhân trời sinh đã có cảm giác muốn bảo hộ, đặc biệt đối với người một lòng si tình không đổi, dù cho không thích cũng sẽ không bỏ mặc cô ta.
Nhưng hiện giờ Kỳ Mục không có ý định cứu giúp, mà Giang Du còn hơi cảm nhận được, đối phương ngược lại còn thấy vui mừng?
Nam nhân một thân khoác đen kia tên Hạ Nhạn Minh, Hạ lão gia thời trẻ phong lưu ăn chơi vô độ mà có, muốn bàn tới con riêng, loại này đối với các đại gia tộc mà nói là chuyện bình thường ở huyện.
Nhưng Hạ Nhạn Minh lại là người có thủ đoạn, đầu óc khôn khéo ra tay tàn nhẫn, Hạ công tử của chính thất đem so cũng không bằng hắn.
Mấy năm trước tình hình tài chính trong nước căng thẳng, chính tay hắn hai lần ngăn cản sóng dữ bảo vệ sản nghiệp của Hạ gia, được lão gia tử coi trọng, hơn phân nửa sản nghiệp Hạ gia đều được hắn nắm trong tay, những đứa con của chính thất càng bị hắn chèn ép cho không thể ngẩng đầu.
Mà cha của Hạ Hinh Nhi so với những người khác còn có chút thoải mái, mà nguyên nhân tột cùng do đâu, đương nhiên là vì Hạ Nhạn Minh nhìn trúng Hạ Hinh Nhi.
Giang Du biết Hạ Hinh Nhi đến tìm Kỳ Mục muốn nói đến chuyện liên hôn, còn biết rõ Hạ Hinh Nhi không chỉ đơn giản chỉ muốn bàn chuyện liên hôn, lúc bị đối phương không chút do dự từ chối, Hạ Hinh Nhi lôi ra một văn kiện, ép Kỳ Mục cưới cô ta.
Phần tư liệu nọ là cô ta trộm được từ chỗ Hạ Nhạn Minh, mặt trên là tư liệu về giá thầu thấp nhất của miếng đất ở thành phố A. Hơn nữa còn tuyên bố, nếu Kỳ Mục đồng ý cưới cô, miếng đất kia chính là của hồi môn, nàng thậm chí còn có thể thuyết phục Hạ Nhạn Minh ngưng cạnh trạnh với Kỳ Mục, còn nếu không...
Chết ở điểm, Hạ Hinh Nhi đánh giá quá cao thứ mình đang nắm trong tay, hoàn toàn không nghĩ đến Kỳ Mục sẽ có phản ứng ngược lại, cho nên khi lần nữa bị cự tuyệt, lại có Giang Du đồng thời gửi văn kiện cho Hạ Nhạn Minh, chỉ cần nhìn cô ta hiện tại, không cần nghĩ đến kết quả, hiển nhiên là không có gì tốt đẹp.
Hạ Nhạn Minh đối xử Hạ Hinh Nhi không có điểm nào không tốt, thậm chí có thể xem là sủng nịnh, một người tàn nhẫn như vậy lại thật tâm đi yêu chính cháu gái mình.
Theo Giang Du biết, quan hệ dị dạng này của Hạ Hinh Nhi và Hạ Nhạn Minh duy trì rất nhiều năm, cho đến khi Đường Bắc chính thức tuyên bố đính hôn với Hạ Hinh Nhi, Hạ Nhạn Minh mới hoàn toàn giữ khoảng cách.
Đường Bắc một tay cứu Hạ Hinh Nhi từ địa ngục trở về trần gian, ngay sau đó Hạ Hinh Nhi vì cái gọi là tình yêu nhẫn tâm đẩy Đường Bắc xuống địa ngục.
Cho nên lúc Giang Du nhìn thấy bộ dáng thê thảm của Hạ Hinh Nhi, nội tâm cũng chẳng có chút gợn sóng. Bỗng nhiên, cậu chợt nhớ ra hình như vừa xem nhẹ tồn tại của ai đó, vừa quay đầu đã thấy em trai hai mắt hồng hồng ngồi ở đó.
Đường Bắc hai tay nắm chặt, mu bàn tay nổi gân xanh.
Giang Du thở dài, từ vị trí đối diện đứng lên, đi đến trước mặt Đường Bắc, theo thói quen xoa xoa đầu em trai, đem hắn ôm vào lòng, không tiếng động an ủi hắn.
Trong trí nhớ của nguyên chủ, đứa em này của cậu rất ít khi khóc. Mà chính bản thân cũng có thể nhìn ra, mặc dù bị Hạ Hinh Nhi bán đứng, bị mẹ ruột trách mắng cha ruột không đứng về phía hắn, Đường Bắc cũng không một lần rơi lệ. Nhưng giờ đây một thanh niên thân cao 1m8 lại rúc đầu vào lòng cậu khóc hệt như một đứa trẻ.
Giang Du bất đắc dĩ vỗ vỗ Đường Bắc an ủi, “Đã lớn như thế này rồi, lại khóc mặt mũi lem luốt hệt như con mèo.”
Đường Bắc đầu vẫn chôn trước ngược anh trai, nghe vậy nước mắt vẫn không ngừng, một bên sụt sịt một bên đứt quãng nói, “Anh ơi, em vừa mất đi mối tình đầu của mình rồi.”
Giang Du nghe hắn nói mà có chút buồn cười, lắc đầu, quả nhiên là tuổi trẻ chưa trải, thiếu niên đối với tình cảm ngây thơ, không nhìn ra, không hiểu được.
Kể từ ngày đó, Đường Bắc như nhìn thấu được hồng trần, không nghĩ đến cái gì yêu đương nữa, một lòng vùi đầu vào công việc, vốn đã có sẵn nền tảng kinh doanh, hơn nữa Giang Du kề bên thường hay đưa ra kiến nghị, mất gần một tháng, Đường thị cùng Kỳ Mục thành công đấu thầu xong miếng đất ngoại ô thành phố A.
Không nằm ngoài dự đoán, ngay hôm sau khi nắm được miếng đất kia, chính sách của trung ương đã thông báo xuống, miếng đất nhanh chóng tăng giá trị lên gấp ba lần.
Khó có thể tưởng tượng nổi con số lợi nhuận khổng lồ thu được sau khi hoàn thành xây dựng tòa office building cao cấp. Kỳ Mục chỉ dựa vào số lợi nhuận này coi như nắm chắc cái ghế cầm quyền Kỳ gia tân nhiệm, Đường thị nhờ dự án này cũng nâng cao vị thế của bản thân.
Trải qua không đến một tháng, Giang Du cố ý quạt gió thêm củi, bất chi bất giác thanh tiến độ nhiệm vụ đã tăng lên 80%.
Từ khi biết tin Đường Tây về nước, Kỳ Cẩm Hoàn ngày ngày đều đến tìm cậu. Nhưng thấy Đường Tây nhiều lần không thể gặp mình, Kỳ Cẩm Hoàn không đành chậm trễ người mình yêu, hai người từ đó đến nay đều là duy trì khoảng cách không xa không gần.
Nhưng hắn nào phải người chịu được tịch mịch, cho nên ban ngày hắn ở bên Đường Tây nói chuyện yêu đương, buổi tối Ngụy Khả Nhiên xui xẻo biến thành công cụ phát tiết của hắn.
Sự nghiệp không giống nguyên tác có thể cùng chung chiến thuyền với Kỳ Mục, mà nội bộ Kỳ gia tranh đấu ngày càng ác liệt tàn nhẫn, Kỳ Cẩm Hoàn cũng không thể thoát khỏi mấy đốm lửa lan đến, khiến hắn ăn không biết bao nhiêu thiệt hại tổn thất, hiển nhiên tính tình hắn cũng không được tốt.
Ban ngày, lúc có Đường Tây hắn còn có thể nhẫn nhịn không phát tiết, nhưng đến tối, Ngụy Khả Nhiên coi như lãnh đủ phẫn nộ cả một ngày của hắn.
Mà Ngụy Khả Nhiên lúc trước trong văn phòng bị Giang Du trào phúng, giống như bị kích thích, đối với Kỳ Cẩm Hoàn quản càng thêm chặt.
Nếu Đường Tây còn ở nước ngoài, Kỳ Cẩm Hoàn không chừng có thể nhắm một mắt mở một mắt mặc kệ y bày trò, nhưng hiện tại Đường Tây ở trong nước, Ngụy Khả Nhiên làm vậy không thể theo ý nguyện trói được tâm Kỳ Cẩm Hoàn, mà còn làm hắn càng ngày càng chán ngấy y.
Mọi chuyện cứ theo tiến độ như vậy, Giang Du rất nhanh có thể hoàn thành nhiệm vụ. Nhưng mà, đáng nhắc ở đây, trong một tháng này, Giang Du cũng phát hiện ánh mắt Kỳ Mục nhìn cậu càng ngày càng nóng.
Giang Du đối với sự việc này có chút bất lực, tình huống này phát sinh khiến cậu cũng bất đắc dĩ.
Trước không lâu nội đấu Kỳ gia sắp đến hồi kết, ai cũng không ngờ đến một thúc thúc của Kỳ Mục vì thua đến đỏ mắt, phát điên mà mua chuộc tài xế của Kỳ Mục, ở trên xe động tay động chân.
Người tài xế kia là người theo Kỳ Mục từ những ngày đầu, là chiến hữu của cha Kỳ Mục, cho nên Kỳ Mục hoàn toàn không chút phòng bị.
Đêm đó vì chúc mừng hợp tác thành công, Giang Du và Kỳ Mục cùng nhau rời đi sau bữa tối, bãi đỗ cách nơi tổ chức chỉ tầm hai mươi phút, Giang Du được hệ thống cảnh báo, Kỳ Mục bị tai nạn xe nghiêm trọng.
Trong mấy giây nguy hiểm ngàn cân cậu đem Kỳ Mục kéo ra phía sau tránh chiếc xe như điên đang lao đến, từ đó trở đi ánh mắt Kỳ Mục càng không thèm che giấu, mỹ danh rằng đại ân không tài nào trả hết được, chỉ có thể lấy thân báo đáp.
Trừ tin này ra, cậu cũng nhận được điện thoại của giáo sư Just ở M quốc, cuộc thi âm nhạc quốc tế Tchaikovsky không đến một tuần này sẽ bắt đầu.
Thư đề cử cậu, là chính tay Cát Nặc đại sư chấp bút.
Cẩn thận tính lại thời gian, thời điểm này không sai biệt lắm nên ra đòn chí mạng với Ngụy Khả Nhiên được rồi.
- ----
Tác giả có lời muốn nói: Bắt đầu thi đấu hhhhhhh. Nhiệt huyết sôi trào~~