Ánh mắt của mọi người trong nhà đổ dồn về phía cậu, vẻ mặt ai cũng tỏ vẻ rất kinh ngạc.
“Gì cơ, anh đưa em xem nào.” Tử Doanh chìa tay mượn điện thoại của cậu
Cô bé trợn tròn, liếc đọc từng chữ trong bài đăng đó, mọi người cũng nín thở chờ xem hành động của em, khi đọc xong, em ngước lên đối mặt với người anh trai đang nổi như cồn của mình rồi quay đầu sang nhìn cậu. Cô thầm nghĩ, hai người này có gì mập mờ mà nói vậy trời, từ bé đến giờ chẳng thèm nhìn mặt nhau mà lôi đâu ra vụ yêu đương thầm kín vậy trời. Chưa nói, anh Dương còn đang quen chị thằng Lý- Hàn Minh Ngọc, chắc toàn bịa thôi. Nghĩ xong, cô không đưa điện thoại cho cậu ngay mà chuyền sang cho Thập Lí với Vĩ Kỳ coi, không cần phải nói cũng đủ biết hai cậu sững sờ thế nào.
“Ê, ngộ ha! Bên thì nói tao là người tình của anh Dương, bên thì gán ghép anh Dương với anh Thiên. Loạn hết cả rồi, nói thế thì mặt mũi Trịnh gia để ở đâu?” Thập Lí bảo
“Đúng đó, báo cáo vài viết lẹ đi, toàn tin vịt.” Vĩ Kỳ tán thành
Hai anh trai lớn nhất nhà nghe cuộc đối thoại của lũ nhóc cũng ngẩn ra, Thái Dương cũng sững người ra, nhưng Thanh Duy thì không có vẻ như thế, anh bảo
“Mấy đứa cứ để yên như vậy đi, không cần quan tâm đâu.”
“Nhưng mà anh hai à, bọn họ vẽ lên những tin đồn thổi không hay về nhà mình trong khi chẳng biết gì cả. Còn nói Thập Lí có mối quan hệ không trong sạch với anh ba, còn gán ghép anh ba với anh Thiên nữa, làm sao không ngồi yên được?” Tử Doanh nói
“Đúng vậy anh à, họ rõ ràng biết anh Dương đang quen chị em mà, sao có thể nói những lời như vậy được?”
“Việc này cứ để anh lo, nhưng mà mấy đứa nên nhớ, trong bài đăng kia có đề cập đến việc nhìn thấy Thái Dương động tay chân với Bảo Thiên trong phòng thay đồ. Nếu đúng như vậy thì họ nói cũng chẳng sai đâu, đã là lời đồn thì có người ta mới đồn.” Anh quét mắt nhìn mọi
Ba đứa nhóc nghe xong cũng không dám cãi lại nữa, thấy họ đã chịu im, anh nói tiếp
“Còn về việc yêu đương với Hàn tiểu thư, Thập Lí, em với cô ấy là chị em trong nhà nên sẽ biết rõ tính nhau, chưa chắc mối quan hệ này Dương chịu chấp nhận.”
Lúc này, không còn ai ý kiến gì với lời anh vừa nói nữa, hắn vì bị trúng tim đen nên không hó hé lời nào, Thanh Duy quay bước lên lầu, trước khi đi, anh còn bảo
“Chuyện này tới đây là được rồi, mấy đứa lên lầu thay đồ chuẩn bị đi học đi.”
“Dạ” tiếng đáp khẽ