Một Truyền Thuyết Về Ánh Sáng Và Bóng Tối

Chương 76: Chương 76: Xích trận(6)




Lạ quá…

_Bác Gary,bác có thấy gì lạ không?-Reven hỏi khẽ.

_Cháu cũng cảm thấy vậy ư? Đúng là hắn đang bình tĩnh một cách khác thường.

_Vâng.Cẩn trọng là hơn,cháu sẽ liên lạc với binh đoàn ở Ultimate.

Thunder….

Storm…

Lava…

Sword….

Các người có nghe ta không?...

Tại Ultimate…

_Nữ vương?-Cả bốn vị tướng quân cùng kinh ngạc thốt lên.

Đúng…Là ta…Hãy gọi các chiến binh của Force quay về…Chúng ta cần viện binh…

_Vậy thì chúng tôi cũng sẽ đến đó!

Không được!...Tuyệt đối không được rời bỏ trận điạ…

_Nhưng…

Hãy nghe ta…

_Tuân lệnh.-Lava nói rồi bước đến nơi quân đoàn chiến binh của Force,chỉ huy là Flame,hỏa phụng,cha của Arista.

Flame là một tướng lĩnh vô cùng vạm vỡ…Mái tóc đỏ rực như đang bốc cháy…Trong tay ông là thanh kiếm lưỡi đôi khổng lồ…

_Nữ vương muốn các anh trở về Force ngay, ở đó đang bị tấn công rất dữ dội.-Lava nói.

Flame hất đầu ra hiệu cho hai vị tướng lĩnh còn lại,Sparkle,Savage và Mystiqe.

Mái tóc hung nâu cột sau lưng Sparkle,thổ phụng….Làn da cùng màu khiến ông trông càng thêm mạnh mẽ…Ông cũng chính là cha của Senri…

Savage,thoạt lướt nhìn cũng cảm thấy đáng sợ…Cao to…Lạnh lùng…Và gần như trên chiến trường không biết đến hai chữ “thương hại”….Bộ giáp được trui rèn từ những tinh tuý,lấm đầy máu…Có thể tôi vẫn chưa nhắc đến ông từ các tập trước…Ông chính là thầy của Clantone,người đã thay “Sát thủ bóng đêm dạy dỗ cậu…

Mystiqe là một tướng lĩnh khá bí ẩn…Chiếc áo choàng xanh ngọc bích khiến khuôn mặt ông gần như bị che khuất…Kẻ thù cũng chỉ có thể thấy nụ cười bí ẩn của ông trước khi chúng lìa đời bởi bộ vuốt sắc nhọn hay một thứ ám khí nào đó trên tay ông…Ông chính là kim long,thiên tài sử dụng ám khí…Cha của Haru…

_Đúng là chúng ta đã quá bất cẩn khi rời bỏ trận điạ tại Force.-Mystiqe nói.

_Tôi nghĩ các anh nên xuất phát từ bây giờ.-Lava lên tiếng.

_Đi thôi.-Flame thúc con chiến mã màu đồng đỏ.Họ biến mất.

Tại Force…

_Reven,cẩn thận!-Oscan hoảng hốt.

Bốp!

_Á!-Reven thét lên vì cú đấm như trời giáng từ sau lưng của con quái thú.

Ộc.

Máu trào ra từ khoé miệng Reven.

_Nàng có sao không,Reven???-Oscan bước đến gần Reven.

_Ở yên tại thế trận!Ta không sao cả!-Reven ngăn lại,gượng dậy.

_Nhưng…

_Ta đã nói là ở yên tại thế trận! Đây là lệnh!-Reven đã đứng vững trở lại,cố gắng lờ đi cơn đau khủng khiếp.

_Được thôi,nếu nàng muốn.-Oscan miễn cưỡng trở về nơi mình đang tập kích lũ quái vật.

Đau…Đau quá…Không…Ta sẽ không sao…Không thể để mọi người lo vào lúc này…Không thể…

Reven trèo lại lên lưng hắc kỳ lân.

_Chủ nhân,ngài không sao chứ?-Hắc kỳ lân lo lắng hỏi.

_Không sao cả.Tiếp tục chứ?-Reven gượng cười.

_Vâng,thưa chủ nhân.

Hắc kỳ lân phi như vũ bão ra chiến trận đẫm máu….

(to be continued…)

_

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.