Hạ Băng tắm rửa xong thì đi ra, tóc anh hơi xoã tung một chút, Hạ Băng gấp quần áo dơ lại định lát nữa Quách Thụy Dương tắm xong thì cùng nhau gọi dịch vụ giặt ủi. Thật ra Hạ Băng cũng không phải tự mình giặt quần áo mà là gọi dịch vụ giặt ủi thế nhưng Quách Thụy Dương lại không biết chuyện này. Đương nhiên có rất nhiều khách sạn nhỏ không có cung cấp dịch vụ giặt ủi, khi ấy nếu ở lâu dài thì sẽ rất khổ.
“Em xem gì thế?” Hạ Băng thấy Quách Thụy Dương chăm chú xem điện thoại thì hỏi.
“Hot search.”
“Không có gì đáng xem, không bằng đi xem kịch bản.”
“Hiện tại trên Weibo đều đang thảo luận tư thế cơ thể của hai chúng ta.” Quách Thụy Dương cười đưa điện thoại cho Hạ Băng xem, bài post đầu tiên trên quảng trường là: Cái gì? Hạ Băng thế mà lại nằm trên Quách Thụy Dương? Đm, mù mắt tôi rồi!
Hạ Băng nhìn thoáng qua nói: “Anh nằm trên em thì tại sao bọn họ lại mù mắt?”
“Bởi vì fan CP của chúng ta thích em nằm trên anh chiếm 60% còn thích anh nằm trên em chỉ chiếm có 40%.”
Hạ Băng không còn gì để nói.
Quách Thụy Dương chỉ vào video Hạ Băng khoác áo cho cậu trên điện thoại: “Ca, tại sao chuyện bình thường như vậy nhưng bọn họ lại nói chúng ta nhất định có gian tình? Những người này không có bạn bè sao?”
Hạ Băng nghĩ nghĩ nói: “Đúng là anh chưa từng khoác quần áo cho người khác bao giờ.”
Quách Thụy Dương nói: “Nhưng người khoác áo cho em nhiều vô số kể như là Tiểu Lôi, Lệ tỷ, thợ make up......”
Hạ Băng nói: “Vấn đề này là do em, em chính là kiểu người không bao giờ mặc quần áo đường hoàng.”
“Anh nói một chút cũng không sai nhưng em cảm thấy chuyện người khác khoác áo cho em hết sức bình thường.”
“Nếu như em trưởng thành hơn thì sẽ không có ai đối với em như thế nữa.” Hạ Băng vỗ đầu Quách Thụy Dương, “Anh thấy em giống như một đứa trẻ không biết tự chăm sóc cho bản thân, làm sao người khác có thể xem em như người lớn mà đối xử được?”
“Em cảm thấy rất ổn chẳng qua là do mọi người chuyện bé xé ra to.” Quách Thụy Dương nói.
Đây không phải là lần đầu tiên Hạ Băng khoác áo cho Quách Thụy Dương, trong chương trình tổng nghệ kia Quách Thụy Dương thường xuyên trần trụi thân mình đi tới đi lui trong ký túc xá, hoặc là ra ngoài lúc độ ấm rất thấp nhưng lại quên mặc áo khoác, nếu Hạ Băng nhắc nhở cậu mặc quần áo không có hiệu quả thì sẽ trực tiếp động thủ khoác áo cho cậu -- cái này so với thúc giục cậu mặc quần áo hiệu quả hơn nhiều.
Kể từ khi Hạ Băng gặp được Quách Thuỵ Dương anh không có cảm giác long trời lở đất như fan CP miêu tả mà cảm thấy như có thêm một đứa con trai không thể mặc kệ được. Có đôi khi anh thấy fan CP não động rất buồn cười, như lần trước anh giúp Quách Thụy Dương nhặt hòn đá liền bị nói thành tràn ngập dục vọng muốn lột áo ngủ Quách Thụy Dương ra, còn nói trong ánh mắt anh lộ rõ vẻ thèm khát-- rõ ràng là do hòn đá quá nhỏ nên anh không thể không nhìn kỹ mà thôi.
Chuyện này làm anh nhớ tới lúc nhìn tranh đoán ý hồi học tiểu học, anh nhìn bức tranh rồi viết một bài như này: Tiểu Hồng với tiểu Minh đi thi cùng nhau, tiểu Minh nhìn lén bài thi của tiểu Hồng nên tiểu Hồng nói: “Cậu chép nhanh lên! Thầy giáo sắp thu bài thi rồi!” Lúc sau tiểu Hồng đau bụng đi WC nên bài thi để mặc cho tiểu Minh sao chép, sau đó tiểu Hồng và tiểu Minh vô cùng vui vẻ cùng nhau đi về nhà.
Thầy giáo cốc đầu anh một cái bắt anh xem kỹ lại bức tranh. Thầy giáo giải thích mấy bức ảnh kia như này: Tiểu Minh muốn sao chép bài thi của tiểu Hồng nhưng tiểu Hồng từ chối nên tiểu Minh liền giận dỗi. Sau khi tan học thì trời mưa mà tiểu Minh không mang ô nhưng tiểu Hồng lại có ô nên tiểu Hồng liền mời tiểu Minh cùng nhau đi về nhà. Tiểu Hồng nói: “Khi cần giúp đỡ nhau thì nên giúp đỡ cho nhau nhưng lúc thi cử thì phải dựa vào chính mình, tuyệt đối không được sao chép.”
Khi đó Hạ Băng cảm thấy mình cũng không có sai nhưng sau khi lớn lên ngẫm lại thì mới hiểu ra: Giáo viên sao có thể ra câu hỏi cổ vũ các bạn nhỏ sao chép được? Hiện giờ anh cảm thấy fan CP nhìn vấn đề không chính xác là bởi vì trước khi nhìn nhận quan hệ hai người đã mang theo một tiền đề làm cơ sở trước rồi, đem hành động của bọn họ đều hướng đến phương diện kia, nói thật dù cho anh với Quách Thụy Dương có là thật thì cũng không có chuyện ở nơi công cộng làm gì đó, anh cũng không phải là cầm thú?
Hạ Băng không muốn xem hot search, dù sao tới tới lui lui cũng chỉ là mấy thứ như thế này, dù sao hắc vẫn sẽ hắc, hiện tại paparazzi đều có hợp tác với một số đối tượng, một vài minh tinh có chút nhiệt độ đều có người đi theo chụp, chụp xong sẽ uy hiếp chính chủ doạ dẫm tống tiền, nếu không thì sẽ bán cho người đối diện. Nhưng loại video giả mạo như này vẫn là hiếm thấy.
Phần lớn mọi người đều sẽ lựa chọn đưa tiền bởi vì đắc tội tiểu nhân không chừng một ngày nào đó sẽ bị hại nhưng Hạ Băng không muốn làm như vậy, anh cảm thấy giả chính là giả. Nói thật dù anh có đồng tính và nếu bị chụp được loại video này thì anh cũng sẽ không đưa tiền giải quyết riêng mà sẽ dứt khoát thừa nhận sau đó báo cảnh sát.
Trong giới có rất nhiều người công khai hoặc nửa công khai, cũng không bởi vì vấn đề giới tính mà sự nghiệp bị ngưng lại. Cho nên trong giới có rất ít tin liên quan đến giới tính, tuy rằng cư dân mạng với fans như kẻ thù nhưng ngoại tình, lăng nhăng, bạo lực, nói dối, lừa đảo thậm chí quan hệ trai gái mới gọi là điểm đen, nếu không có các điểm đen kể trên thì mới đem giới tính, hút thuốc này đó với nhân cách ra hắc, những việc này không có hiệu quả quá nhiều.
Quách Thụy Dương tắm rửa xong đi ra thì thấy Hạ Băng đang học lời thoại, cậu cũng cầm kịch bản xem một chút.
Sau khi diễn viên tiến vào đoàn phim thì không có quá nhiều tự do, phải chờ xếp lịch làm việc bất cứ lúc nào, chi phí một ngày của đoàn phim cực kỳ khổng lồ, nếu vì một người mà trì hoãn chính là đang đốt tiền, thậm chí NG quá nhiều cũng ảnh hưởng đến tiến độ quay phim. Trước kia Quách Thụy Dương bị NG thì trong lòng vẫn có chút không phục nhưng sau khi Hạ Băng tính toán chi phí của đoàn phim cho cậu xem thì cậu mới biết được trách nhiệm của diễn viên lớn lao như thế nào. Cũng vì thế mà gần đây cậu đều đặc biệt chăm chỉ, đối với đạo diễn cũng khiêm tốn rất nhiều. Việc này đối với Quách Thụy Dương mà nói thật không dễ dàng gì, khó có được một lần cậu học được cách đứng ở góc độ của người khác mà suy xét vấn đề.
Ở chung một phòng với Hạ Băng còn có chỗ tốt là nếu Quách Thụy Dương cảm thấy có chổ khó diễn thì đều có thể hỏi Hạ Băng, Hạ Băng sẽ không chê cậu phiền phức mà nghiêm túc giảng diễn cho cậu, anh còn tự mình làm mẫu cho cậu xem. Chẳng hạn như đêm nay cậu có một chổ không hiểu.
“Ca, anh giúp em đoạn này với?”
Cảnh này là cảnh Tây Thi vừa mới vào cung, một màn dục cự hoàn nghênh e thẹn câu dẫn Phu Kém làm cho Phu Kém bị câu dẫn đến muốn phạm tội.
Hạ Băng nhìn kịch bản một chút hỏi: “Không hiểu chỗ nào?”
“Em không biết diễn loại cảm giác lập tức muốn phạm tội là như nào hết.” Quách Thụy Dương thành thật, “Có phải là muốn cởi quần áo không?”
“Em bảo anh diễn Phu Kém? Vậy em diễn Tây Thi câu dẫn được không?”
“Có thể, câu dẫn dễ diễn mà.” Cậu xem nhóm nữ thần diễn câu dẫn rất nhiều lần.
Quách Thụy Dương liền duỗi chân ra hướng đến chổ đó của Hạ Băng, sau đó cởi áo tắm dài ra, Hạ Băng vừa thấy thì trực tiếp đánh đầu cậu: “Sao em lại không mặc quần lót?”
“Ôi, phiền phức quá! Em ngủ khoả thân mà!”
“Không được, em như vậy sao cùng anh đối diễn được? Em mau mặc quần lót vào.” Hạ Băng giáo dục nói: “Em không thể như vậy được, chẳng lẽ ở trước mặt mẹ em thì em cũng trần trụi thân thể, em đã bao nhiêu tuổi rồi?”
Quách Thụy Dương ngoan ngoãn đi đến tủ quần áo tìm quần lót.
Hạ Băng vốn dĩ muốn Quách Thuỵ Dương thay áo tắm dài, nếu mặc áo tắm dài lúc diễn câu dẫn nhất định sẽ bị xốc xếch nhưng nghĩ lại bảo cậu mặc thêm quần lót đã khó như lên trời thì bảo cậu thay quần áo chẳng phải là muốn chết.
Quách Thụy Dương mặc xong rồi trở lại nói với Hạ Băng: “Bắt đầu đi anh.”
Đoạn diễn này không có lời thoại chỉ toàn dựa vào biểu cảm.
Quách Thụy Dương vừa đặt chân lên đùi Hạ Băng thì Hạ Băng lập tức vứt chân cậu ra. Quách Thụy Dương cực kỳ tủi thân: “Anh làm gì thế?”
“Dục cự hoàn nghênh, cái này mà là dục cự hoàn nghênh sao? Cái này của em khác nào trực tiếp đưa tới cửa?” Hạ Băng đau đầu, “Thôi để anh diễn Tây Thi cho em xem, em ngồi im đừng nhúc nhích.”
Quách Thụy Dương nghe lời ngồi ở trên ghế sô pha. Hạ Băng cũng không lại gần cậu mà ngồi xuống ở trước mặt cậu với một bộ dáng quy củ, vô cùng ngoan ngoãn.
Quách Thụy Dương nhìn chằm chằm Hạ Băng, tay chân của cậu trong nháy mắt bỗng trở nên mềm nhũn lại mang theo cảm giác căng thẳng. Hạ Băng nhẹ nhàng ngẩng đầu lên nhìn Quách Thụy Dương liếc mắt một cái.
Trái tim Quách Thụy Dương đập loạn xạ lên, cậu không biết phải miêu tả cái liếc mắt kia là như thế nào mới đúng? Nếu nói là e lệ ngượng ngùng thì lại không quá thích hợp, nếu nói là khẩn trương cũng không đúng lắm. Miễn cưỡng mà nói thì chính là mang theo một loại xuân tình nhưng ánh mắt lại cực kỳ ngây thơ, bên trong còn mang theo chút khẩn trương cùng xấu hổ.
Cậu cầm lòng không được đứng lên kéo Hạ Băng lại, thân thể Hạ Băng giả vờ ngã vào trong lòng ngực của cậu nhưng lại lập tức muốn rời đi, Quách Thụy Dương nhìn chằm chằm đôi mắt Hạ Băng, anh xấu hổ lại muốn khóc nên dời tầm mắt đi chổ khác. Quách Thụy Dương một tay gắt gao nắm chặt eo Hạ Băng, một tay vặn mặt anh lại định hôn xuống.
Hạ Băng thấy biểu cảm của Quách Thụy Dương có vẻ không đúng lắm nên lập tức ngưng diễn, cho Quách Thụy Dương một cái tát.
Quách Thụy Dương bị anh đánh tỉnh. Lúc này mới tỉnh ngộ lại người đối diễn là Hạ Băng.
“Dừng.” Áo tắm của Hạ Băng bị Quách Thụy Dương làm cho lung tung rối loạn, anh có hơi tức giận nên vỗ đầu Quách Thụy Dương: “Có phải em bị nhập diễn không?”
“Đm, ca, anh diễn quá tốt, em cảm thấy anh như bị Tây Thi bám vào người! Tại sao lúc em diễn cùng với Phí Húc thì hoàn toàn không có cảm giác này?” Quách Thụy Dương sờ sờ mặt, kêu một tiếng, “Anh ra tay quá nặng rồi?”
“Mẹ nó, nếu anh không đánh mạnh thì em đã lên cơn thần kinh rồi.” Hạ Băng sửa sang lại áo tắm, “Em cẩn thận một chút, dễ dàng nhập vai như vậy đến lúc đó làm sao thoát vai được? Thực dễ dàng mất khống chế.”
“Không phải ai cũng diễn tốt giống như anh mà.” Quách Thụy Dương nhớ mãi không quên nói: “Ca, anh diễn lại một lần nữa được không?”
“Anh không diễn.” Hạ Băng còn hơi buồn bực, đây là lần đầu tiên anh dùng phương thức vả mặt để nhắc nhở đối phương không được mất khống chế, vừa rồi anh thật sự bị Quách Thụy Dương làm cho hoảng sợ.
*Dục cự hoàn nghênh* nghĩa là từ chối để tăng thêm kích thích cho đối phương.