Về gần cuối mùa Hè, mọi thứ dường như cũng chậm lại. Cảm giác giống y như trong những ngày tuyết rơi khi mà học sinh tụi tôi không phải đi học trong hai tuần liền. Sau khi ở nhà được vài ngày, bạn sẽ có cảm giác chỉ muốn lao ra khỏi nhà, kể cả điều đó đồng nghĩa với việc phải quay trở lại trường học. Những ngày cuối Hè ở Cousins cũng không khiến cho bạn thấy ngột ngạt. Bạn chỉ có thể ngồi trên biển ngày này qua ngày khác và chẳng làm gì hết. Đó là cảm giác của tôi một tuần trước khi rời Cousins, Hè nào cũng vậy. Nhưng rồi đến khi phải về nhà thật thì tôi lại lưu luyến không nỡ rời đi mà muốn ở lại đây mãi mãi. Ngồi trên xe ngoái đầu nhìn lại ngôi nhà mà tôi chỉ muốn lao ra ngoài cửa sổ và chạy tới đó.
Cam gọi điện cho tôi hai lần. Cả hai lần tôi đều không nghe máy. Tôi để nó tự động vào hộp thư thoại. Lần đầu cậu ấy gọi không để lại lời nhắn nào. Lần thứ hai, cậu ấy nói, “Chào cậu, mình là Cam đây… Mình hy vọng có thể gặp lại cậu một lần trước khi cả hai chúng ta rời khỏi đây. Còn nếu không thì mình cũng muốn cậu biết rằng quãng thời gian ở bên cậu mình đã rất vui. Thế nên… ừm… gọi lại cho mình nhé, nếu cậu muốn.”
Tôi chẳng biết phải nói gì với cậu ấy nữa. Tôi yêu anh Conrad và sẽ mãi mãi yêu anh. Cả cuộc đời này tôi sẽ chỉ yêu có mình anh, cho dù anh có đáp lại tình cảm của tôi hay không. Có thể tôi sẽ kết hôn và có gia đình riêng của mình, nhưng điều đó chẳng sao bởi vì một phần trong trái tim tôi – nơi cất giấu những kỷ niệm đẹp đẽ nhất về mùa Hè ở Cousins – sẽ mãi thuộc về anh Conrad. Làm sao tôi nỡ nói những lời đó với Cam? Làm sao tôi có thể nói với Cam rằng tôi cũng sẽ dành một góc nhỏ trong tim tôi cho cậu ấy? Cậu ấy là người con trai đầu tiên nói rằng tôi xinh đẹp và điều đó có ý nghĩa với tôi rất lớn. Nhưng tôi không thể nói với cậu ấy những điều đó. Và tôi đã làm cái điều mà tôi nghĩ là tôi nên làm: Không trả lời lại bất cứ cuộc gọi nào của Cam.
Với Jeremiah, mọi chuyện có phần đơn giản hơn. Hay nói đúng hơn là cậu ấy bỏ qua cho tôi mọi chuyện, và không hề nhắc lại những chuyện đã xảy ra, như thể chưa từng xảy ra vụ tỏ tình tối hôm trước. Cậu ấy đã quay trở lại làm Jeremiah vui tính, nhắng nhít thường ngày của mọi người.
Cuối cùng tôi đã hiểu được anh Conrad. Tôi đã hiểu tại sao anh nói không có thời gian cho mấy chuyện này – cho tôi. Bởi chính bản thân tôi cũng không thể. Tất cả những gì tôi mong muốn lúc này là dành trọn từng giây từng phút còn lại thật vui vẻ bên cô Susannah. Tôi sẽ vờ như mùa Hè năm nay vẫn giống như những mùa Hè trước đó, không có gì thay đổi.