Mua Nam Thê

Chương 84: Chương 84: Tiếp Khách




CHƯƠNG 83 PN1: TIẾP KHÁCH

Không gian nhỏ hẹp chậm rãi trở nên hôn ám, tiền viện lại bắt đầu ồn ào như mỗi ngày. Đêm lại buông xuống rồi sao?

“Chi nha”, đại môn cổ xưa lại phát ra thanh âm chói tai, khách nhân tuyệt đối không thể tưởng được nam phong quán hoa lệ còn có nơi rách nát đến bực này. Bất quá sẽ là ai đây? Nơi Cửu Vọng Nô này ngoại trừ ta cùng đại phu ra, cơ hồ có thể dùng không bóng người lai vãng để hình dung.

“Vết thương của Tiểu Cửu còn chưa hảo sao?” Một giọng nam ôn nhuận vang lên.

Là quán chủ! Tại sao hắn lại đến nơi này? Bình thường Cửu Vọng Nô này của chúng ta đều là do quy công từ tiền viện quản lý.“Đã muốn tốt hơn nhiều!” Tuy rằng nội tâm ngạc nhiên, nhưng trên mặt của ta lại không có chút biểu tình.

“Tiểu Cửu của chúng ta cũng là hồng bài a, thế nhưng có khách bởi vì muốn ngươi một đêm mà ra giá đến năm trăm lượng.” Giọng nam có phần đắc ý như “Ngô gia có con trẻ trưởng thành”.

Năm trăm lượng, sợ là đầu bài nơi này cũng chính là giá này đi. Bất quá bọn họ chỉ cần động động thắt lưng kêu hai tiếng là có thể, mà ta đại khái phải trả giá nửa cái mạng.

“Con trai ông chủ tiệm gạo Thiếu Đông, còn có lão khách hàng Mã lão bản của ngươi, ngươi muốn tiếp người nào?” Khi nào thì đến phiên ta chọn khách nhân?

“Ta không chọn khách nhân, tự nhiên là người ra giá cao hơn thôi.”

“Vẫn là một bộ dáng muốn chết, ngươi như vậy thì làm sao thoát khỏi thân phận cửu vọng nô, ngươi cũng không xấu, muốn tiếp khách nhân bình thường cũng không phải không thể ••••••” Quán chủ một bộ ta cho ngươi lựa chọn tốt nhất. Bất quá ta nghĩ hắn ước gì ta vẫn là cửu vọng nô đi, hiện tại giá trị con người của ta cũng không phải là tiểu quan nhi bình thường so sánh được.

Cửu vọng nô, bộ dạng, tài nghệ, công phu trên giường đều là hạ phẩm, là nam kỹ cấp thấp nhất, người buôn bán nhỏ tuỳ tiện là ai đều có thể đùa bỡn được.

Ta xem như ngoại tộc đi? Giống như quán chủ nói, ta không xấu, ở nam phong quán tập hợp mỹ nhân, tư sắc của ta được cho là trung đẳng, nhưng ta lại làm cửu vọng nô, chuyên tiếp khách nhân tàn bạo, thế nhưng cũng dần dần được tiếp kẻ có tiền.

“Liền Mã lão bản đi.” Ta mở miệng thản nhiên nói.

“Ngươi ••••••” Ta biết quán chủ là muốn nói ta cô phụ một mảnh tâm ý của hắn. Mã lão bản có tiếng là gian thương, tính tình tàn bạo, bình thường đều làm cho ta ba ngày không xuống giường được, hôm nay ra giá trên trời, sợ là ••••••. Mà người tên Thiếu Đông kia tuy rằng ra giá ít, nhưng là người tương đương ôn hoà, ít nhất sẽ làm cho ta ngày hôm sau có thể xuống giường.

Nhưng ta chính là thích tiếp khách nhân hung tàn một chút.“Mã lão bản là lão khách hàng, không cần làm mất mặt hắn.” Ngoài miệng nói ra lý do đường hoàng, nhưng nguyên nhân chân chính chỉ có mình ta biết — bị thương càng nặng, ngày được nghỉ ngơi lại càng dài, là có thể tiếp ít khách.

“Quy công!” Quán chủ đề cao thanh âm kêu người bên ngoài, “Đem hắn đưa đến ‘Lạc hồng’, giao cho Mã lão bản.”

Trong thanh âm quán chủ hỗn loạn một tia phẫn hận, làm gì chứ? Người tiếp khách là ta, người bị thương cũng là ta, hắn chỉ cần nhận lấy bạc trắng bóng thì tốt rồi, còn có cái gì không hài lòng chứ?

“Nhớ kỹ, nói cho Mã lão bản kia, ngoạn hỏng rồi, mượn bạc chậm rãi chữa lành cho ta, đùa chết, hắn bồi thường không nổi đâu!” Thanh âm quán chủ biến lạnh, hắn thật sự tức giận.

Chờ quán chủ rời đi, ta liền theo quy công đi đến bên ngoài một gian sương phòng hoa lệ — Lạc hồng. Thật sự là tên rất hay, mỗi lần ta đi vào gian phòng này đều gặp “hồng”.

Tự giễu nở nụ cười một chút, ta liền cởi ngoại sam giao cho quy công đứng một bên, toàn thân chỉ chừa khinh sam trong suốt cái gì đều che lấp không được. Nhẹ gõ cửa gỗ khắc hoa, dùng thanh âm mị hoặc đối trong phòng nói: “Mã lão bản sao? Ta là Cửu, ta đã đến••••••”

—————–

“Mã lão bản sao? Ta là Cửu, ta vào được không••••••” Trong phòng thật lâu không có tiếng đáp lại, ta nghi hoặc nhìn quy công liếc mắt một cái. Mà hắn nháy mắt làm cho ta đẩy cửa đi vào.

Ta nhẹ nhàng đẩy cửa ra một chút, nhìn nhìn vào bên trong một chút, không ai? Ta lấy thêm lá gan đẩy cửa lớn ra một chút, nghiêng người vào nhà.

Một sợi dây thừng dừng ở trên cổ của ta, “Mã •••••• ách,” Không đợi ta phản ứng lại, đã bị sợi dây buộc chặt.

“Phóng ••••••, buông ••••••” Ta làm bộ thở không nổi, giãy giụa. Có một số khách nhân mê loại hoa chiêu này, mà ta là loại đồ chơi chỉ có thể phối hợp.

Thế nhưng cái tên biến thái kia lại không có vẻ đùa giỡn như ta mong muốn, mà thật sự đem sợi dây siết thật chặt. Đau quá, thật sự là thở không nổi, ta không hề làm bộ, mà bắt đầu giãy giụa thật sự, hai tay cố nới lỏng sợi dây như sắp thắt sâu vào da thịt, “Buông ••••••”

“Chi ” Ta nghe được thanh âm dây thừng tiếp tục buộc chặt, ta thật sự sẽ bị nam nhân phía sau siết chết sao? Ta không sợ chết, dù sao hiện tại còn sống cùng với việc đã chết cũng không có gì khác nhau, người một thân dơ bẩn giống như ta sau khi chết nhất định là xuống địa ngục, chịu khổ ở nơi nào cũng giống với nhau thôi.

Nhưng thân thể lại giống như có ý chí của nó, tay phải rời khỏi dây thừng nơi cần cổ phách về phía ván cửa bên cạnh.

Ta quỳ rạp xuống đất, ý thức cuối cùng trước khi lâm vào hắc ám là nghe thấy quy công ngoài cửa đang nói: “Mã lão bản ••••••”

“Ân ” Chưa thoát khỏi vực sâu hắc ám ta liền cảm giác được trên cổ tay truyền đến từng trận đau đớn.

“Tỉnh lại?” Là ai? Ai ở bên tai của ta nói chuyện?

“Ba!” Tiếng roi thanh thuý quất vào trên thân thể.

“A ” Ta kêu thảm thiết ra tiếng. Toàn tâm đau đớn làm cho ý thức của ta nhanh chóng tỉnh lại. Là roi da! Mã lão bản này xem ra là thật muốn đùa ta tới chết, vừa đến là đã dùng thủ đoạn ngoan độc rồi.

“Tiểu kỹ nữ, thừa dịp ta không chú ý câu dẫn không ít người a!” Bàn tay béo múp véo mạnh hai má của ta.

“Ta, ta, ta không có ••••••” Ta gian nan mở miệng.

“Thế tại sao lại có người ra giá trên trời mua ngươi một buổi tối? Quán chủ nhà ngươi còn vì ngươi mà cảnh cáo ta! Hừ, không phải chỉ là một kỹ nữ thôi sao? Còn dám cảnh cáo ta!” Hỗn độn roi quất tới tấp vào trên người ta, ta vặn vẹo thân mình tránh né.

“Ta muốn đem ngươi đùa chết, ngươi có thể đem ta như thế nào? Ngươi là lão tử trả giá trên trời mua ••••••”Namnhân vừa cử động cánh tay béo ngắn vừa nói.

Roi một lần lại một lần thêm dùng sức quất ở trên người ta. Muốn tránh né, ta mới phát hiện chính mình đang trần như nhộng bị treo ở trên xà ngang ngay giữa phòng, mũi chân miễn cưỡng đủ để chạm đất.

“A , ta không dám, không dám ••••••” Ta mở miệng cầu xin tha thứ. Ta biết hợp thời cầu xin tha thứ sẽ càng kích thích thú tính của người trước mắt, đùa chết ta sao? Vậy đến đây đi.

Quả nhiên, nam nhân càng dùng sức đánh ta, “Tiểu *** đãng, quả nhiên sau lưng ta câu dẫn người, ta đánh chết ngươi ••••••”

Mỗi một roi đều xé rách da thịt ta, máu loãng từ miệng vết thương dũng mãnh trào ra. Nhưng nam nhân đỏ mắt kia tựa hồ còn ngại không đủ, lấy một chiếc roi mềm khác.

Chiếc roi này nhìn như bình thường nhưng đã được ngâm qua nước muối, mặt trên của thau nước muối lóng lánh quang mang trong suốt. Hào quang này làm tan mất miệng vết thương nhưng có thể đem người bức đau đến điên.

Nhưng mà ta không có điên, ta như trước có thể kêu rên quyến rũ. Nhìn không ra Mã lão bản này thật là có chút bản sự, hai roi cùng nhau dùng thế nhưng không đánh vào cùng một chỗ.

“Cho ngươi *** đãng này!”Namnhân cầm lấy dục cụ trên bàn đi đến phía sau ta, không chút do dự đâm thẳng vào tiểu huyệt của ta.

“A -!” Ta kêu lên một cách thê lương. Động khẩu chưa được bôi trơn cứ như vậy bị thô bạo đối đãi lập tức đổ máu.

“Thật phong phú đi? Phá nát cái lỗ nhỏ của ngươi nhìn xem ngươi còn như thế nào câu dẫn người khác ••••••”Namnhân từ sau lưng cắn xé cổ của ta.

Rất đau, đối với người như vậy ta có biện pháp nhịn đau của riêng mình. Ta đem ý thức phóng tới trí nhớ đã đi qua, chỉ chừa lại thân mình với bản năng ứng đối thống khổ mà nam nhân mang tới••••••

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.