chap 11 : thời gian
Mùa mưa đến khiến tôi cực kì vui vẻ bởi tôi là một đứa yêu mưa. Còn anh thì vốn chả quan tâm đến mưa hay nắng nhưng chỉ vì một chuyện vô cùng nhỏ nhặt mà từ đó anh cực ghét mưa khiến tôi mỗi khi ngồi ngắm mưa là nhớ ngay đến chuyện đó. Chỉ là hôm đó là sau 2 tuần thi kết thúc cuối học kì, cứ mỗi khi cuối kì là tôi vô cùng bận rộn với việc văn nghệ của trường. Vì thế mà thời gian đó chúng tôi nói chuyện đã ít chứ nói đến gì gặp nhau.
- Em ~
- Dạ em nghe nè anh
- Anh nhớ em rồi TT.TT
- Em cũng nhớ anh nha, hôm nay em rảnh nè tối mình đi chơi nhé~
*Tối hôm đó *
Tôi vừa chuẩn bị xong sắp gọi anh đi thì mưa bỗng chốc ầm ầm đổ xuống. Cuối cùng kế hoạch đi chơi của chúng tôi tan vỡ.
- Tối nay mưa rồi anh ơi ~
- Anh muốn đi với em mà tại sao ông trời lại không cho. Huhu anh hận cuộc đời. Hận cả anh.
Khi đó tôi bỗng chốc rất rất thương anh và muốn gặp anh cho anh một bờ vai an ủi. Bởi đó là người tôi yêu rất nhiều.