Mục Thần Ký

Chương 278: Chương 278: Hâm Rượu




Xung quanh Tần Mục xuất hiện các loại phù văn kinh phật xoay chuyển quanh người giống như một chiếc chuông lớn chụp xuống, năm tầng trời của Như Lai Đại Thừa Kinh thấp thoáng xuất hiện, phật âm vang vọng.

Cùng trong lúc này, Cửu Long Đế Vương Công cũng được hắn phát động, long khí của chín đại long mạch ở xung quanh kinh thành cũng đổ tới khiến khí thế của hắn lại tiếp tục đột phá.

Cửu Long Đế Vương Công, tuyệt học chí cao của hoàng tộc Linh gia, do Duyên Phong Đế đích thân chỉ điểm truyền thụ, hiện nay dưới sự phát động của Tần Mục, long khí của chín long mạch đổ về đã hóa hình, thấm vào trong nước sông, trong sông có rồng bay ra lao về phía Tần Mục.

Hắn chiếm cứ thời cơ, không cần đợi Ban Công Thố để lộ sơ hở. Hắn chỉ cần có cơ hội trước là có thể tấn công trước, áp đảo Ban Công Thố. Dùng nguyên khí hùng hậu để áp chế mọi chiêu thức tinh diệu của đối phương, dùng sức mạnh tuyệt đối để trấn áp, chèn ép đè nát đối phương!

Cách tốt nhất để đối phó với Ban Công Thố chính là trấn áp tuyệt đối bằng pháp lực, không đọ chiêu thức với hắn!

Bùm…

Mặt sông nổ tung, nước sông phun thẳng đứng lên trời, hóa thành hình tượng đại phật. Xung quanh đại phật có thủy long quấn quanh, thân phật cao tới hơn mười trượng giống như thủy sơn trên mặt sông, năm ngón tay giống như năm ngọn núi, tay nắm ngũ hành, bùm một tiếng đập xuống Ban Công Thố.

Chín con rồng gầm lên giận dữ, Cửu Long Đế Vương Công và Cửu Long Ngự Phong Lôi của Lôi Âm Bát Thức được hắn dung hợp làm một, đòn này thể hiện Phật môn thần thông quảng đại, hoàng gia khí tượng vô địch!

Chín con rồng nhào tới, bùm bùm bùm, dòng nước vượt qua âm thanh, phát ra âm thanh vang vọng như sấm rền, khí thế không gì ngăn cản được.

Thế nào là thần thông?

Đây chính là thần thông!

Pháp lực, Tần Mục mạnh nhất là pháp lực, vượt gấp bội so với pháp lực của những người đồng cảnh giới. Cho dù là lão quái vật như trưởng thôn, nếu ở cùng cảnh giới cùng kém hơn hẳn so với hắn.

Pháp lực hiện tại của Tần Mục cho dù là Ban Công Thố cùng không thể sánh bằng, hắn cần dùng sức mạnh tuyệt đối để trấn áp Ban Công Thố, khiến mọi tu hành của kiếp trước, kinh nghiệm hàng ngàn hàng vạn năm của Ban Công Thố đều trở lên vô dụng.

Trong lúc đòn tấn công của Tần Mục bộc phát, đòn phản kích của Ban Công Thố cũng bộc phát. Hắn ta dùng kiếm, một kiếm hoàn chỉ nhỏ bằng đầu ngón tay nhưng ngay sau đó, kiếm quang chói lóa phát ra trong kiếm.

Kiếm thứ hai của Đạo Kiếm Thập Tứ Thiên: Ngũ Khí Tam Nguyên Kết Tú, những nơi đi qua, vân lộ đan xen.

Ban Công Thố sử dụng tuyệt học Đạo Môn, Tiên Thiên Thái Huyền Công, dùng Tiên Thiên Thái Huyền Công thuần túy nhất để phát động kiếm thứ hai của Đạo Kiếm. Kiếm quang chứa đựng ngũ khí, mộc giáp, bính hỏa, mậu thổ, canh kim, nhâm thủy, đây chính là ngũ khí, thiên nguyên, địa nguyên, thủy nguyên là tam nguyên, thiên nguyên là nhật, gọi là thái dương, thủy nguyên là nguyệt, gọi là thái âm, địa nguyên là trung hòa.

Thi triển chiêu kiếm pháp này, kiếm quang sẽ xây dựng lên thế giới lý tưởng của Đạo Môn, kiếm nhật, kiếm nguyệt, kiếm địa, ngũ khí triều nguyên.

Kiếm pháp của Đạo Môn có trình độ cực cao về mặt thuật số, thánh địa Đạo Môn lấy thuật số làm nền móng, cho rằng toàn bộ đại đạo trong thiên địa đều có thể dùng thuật số để giải đáp.

Đó chính là đạo sinh nhất, nhất sinh nhị, nhị sinh tam, tam sinh vạn vật, con số tạo thành mọi thứ trong thiên địa, bất cứ sự vật nào cho dù là sinh mệnh cũng đều do các con số cấu thành, kết cấu nền tảng đều là các con số vô cùng kì diệu.

Vì thế Đạo Môn sáng tạo ra vô cực đồ hình tròn chia thành thái cực đồ lưỡng nghi, còn có cả tứ tượng đồ, bát quái đồ, lục thập tứ quái đồ, dùng để tính toán đại đạo và vạn vật trong thiên địa.

Khi những đạo lý này biến thành kiếm pháp, dùng kiếm để tổ thành các hình vẽ, không ngừng tiến hành tính toán, diễn biến thành thiên địa vạn vật, sẽ có được sức mạnh hùng hậu của đạo.

Đạo Kiếm Thập Tứ Thiên của Đạo Môn, mỗi phần đều là một thế giới lí tưởng, diễn biến thuật số thuần túy thành những hình ảnh sống động, thể hiện đạo lý kì diệu của thiên địa.

Đây chính là khác biệt lớn nhất của Đạo Môn và Phật môn. Đạo Môn là thuật học, Phật môn là tâm học.

Giữa các đệ tử của Đạo Môn cũng có một câu nói đùa, thuật số không giỏi? Vậy ngươi còn tu đạo gì? Về nhà chăm con đi!

Thần thông của hai người va vào nhau, một bên là thần thông kiếm pháp, một bên là thần thông thân xác và thần thông pháp thuật. Thần thông do pháp lực hóa thành va chạm vào nhau vô cùng đáng sợ, sức mạnh khủng khiếp chấn động mặt sông khiến dòng sông bay lên lơ lửng, chấn động mặt đất khiến mắt đất rung chuyển.

Dư âm bùng phát, hàng loạt dòng nước nhỏ bé đâm xuyên qua những cây liễu bên bờ sông, hàng loạt luồng kiếm khí đâm lên những tảng đá ven sông, lập tức đá ngầm trở nên lỗ chỗ vụn nát.

Đòn kinh thiên động địa Tần Mục đánh ra lao vào thế giới Đạo Môn lí tưởng do kiếm quang của Ban Công Thố hóa thành, sức mạnh trấn áp cũng bị số lý ẩn chứa trong kiếm quang phân giải.

Trong kiếm pháp của Ban Công Thố, thứ khô khan như thuật số cũng trở lên vô cùng rực rỡ, hút hồn.

Trong kiếm quang hút hồn, chín thủy long và thủy phật nhanh chóng vỡ vụn, không thể chống cự lại chiêu thứ hai của Đạo Kiếm!

Vô số luống kiếm quang lưu động, đánh lên chuông do phật quang phật kinh xung quanh Tần Mục hóa thành, thành chuông xuất hiện các vệt sóng lăn tăn, một khắc sau chuông bị đánh vỡ.

Sắc mặt Tần Mục không đổi, kiếm hoàn bay lên rơi xuống tay, lập tức kiếm quang trong kiếm hoàn bùng phát, Tần Mục không dùng Kiếm Lý Sơn Hà mà dùng luôn chiêu thứ hai của Kiếm Đồ!

Ào ào…

Dũng Giang đỏ rực một vùng, kiếm quang đỏ tươi giống như đại dương bao la cuồn cuộn, trong huyết quang dường như có đế hoàng nổi lên từ trong biển máu, kiếm chỉ địch thủ, ánh mắt liếc nhìn vạn vật!

Một kiếm Khai Hoàng máu chảy thành sông!

Đạo Kiếm và Kiếm Đồ va chạm vào nhau, Ban Công Thố kêu lên một tiếng, ngũ khí tam nguyên lập tức bị phá vỡ, sát khí tuyệt thế của kiếm quang vô địch ập tới trước mặt.

Hắn bay lên không, uốn lượn như rồng, thi triển thân pháp vô cùng kì diệu, thân pháp liên tục thay đổi giống như kinh hồng du ngư, phi tước cửu phượng, có điều vẫn không thể né tránh toàn bộ kiếm quang.

Phụt, phụt, phụt, trên người hắn máu chảy xối xả, hắn tung người nhảy xuống mặt sông khiến nước sông văng lên tung tóe!

Vù…

Tần Mục tung người nhảy lên, kiếm quang trong tay biến mất, kiếm hoàn gặp gió hóa thành đại đao, phụt một tiếng chém đôi mặt sông!

Ban Công Thố vung kiếm hoàn nghênh đón đòn này, chỉ nghe hàng loạt tiếng rầm, rầm vang lên, hắn nảy trên mặt nước giống như một viên đá mà đám trẻ con liệng đi, liên tục nảy lên sáu mươi bảy cái mới ổn định thân hình trở lại.

Đầu bên kia, Tần Mục đạp mặt sông lao tới, mỗi bước chân đều khiến mặt sông nổ tung, sóng nước bay lên bắn mạnh ra xung quanh. Tần Mục bay trên không trung vẫn chưa hạ xuống đã ở cách xa trăm trượng.

Đại đao do kiếm hoàn trong tay hắn hóa thành đột ngột thu lại giống như dòng nước bao quanh nắm tay hắn, Tần Mục tung ra một quyền, bùm, mặt sông chấn động, hàng loạt thủy long lấp lánh ánh sáng xanh gầm lên giận dữ lao ra xa mấy chục trượng nhấn chìm Ban Công Thố.

Mặt sông lập tức trở lên vô cùng náo nhiệt, bốn mươi lăm con rồng bay ra từ trong quyền của hắn, dung hợp với nước sông, lao thẳng về phía Ban Công Thố. Những tiếng rầm, rầm vang lên không ngớt.

Tần Mục bay người lên, mười đầu ngón tay xòe ra, lòng bàn tay hướng lên trời, sau đó đột ngột kéo xuống. Hàng loạt tia sấm sét chiếu sáng mặt sông, sấm sét tập trung lại với nhau đánh xuống giữa bốn mươi lăm con rồng!

Khi Tần Mục hạ xuống, kiếm hoàn trong tay đã hóa thành vô số luồng kiếm quang, Kiếm Lý Sơn Hà!

Kiếm quang hóa thành giang sơn hùng vĩ từ trên trời giáng xuống, đập vào lòng sông, uy lực khủng khiếp khiến vô số nước sông phân giải, nước sông trong phạm vi mười mấy trượng đều bị kiếm quang chém thành vô số giọt nước chỉ trong chớp mắt, tạo thành giang sơn trong nước!

Máu nổi lên trong nước, nhanh chóng chìm lắng xuống đáy sông.

Tần Mục giơ tay, Thiếu Bảo Kiếm trên eo bay vút ra. Ngón trỏ của Tần Mục xoay chuyển, Thiếu Bảo Kiếm cũng xoay chuyển điên cuồng. Vô số kiếm khí bao quanh Thiếu Bảo Kiếm hóa thành Toản Kiếm Thức chém xuống mặt sông, phóng thẳng xuống đáy sông đuổi theo vết máu kia.

Áo hắn tung bay, nhẹ nhàng hạ từ trên không trung xuống. Chân đạp mặt sông cuồn cuộn sóng, phía sau tiếng nước ào ào vọng tới, đó chính là những sóng nước dấy lên khi bước chân hắn chạy qua. Nước sông bị hất tung lên trời, tới tận lúc này mới rơi xuống, giống như ngọc quý trút xuống.

Trên mặt sông, Tần Mục nhích một bước, mặt sông xung quanh chân lập tức biến đổi, nước sông xoay chuyển xung quanh hắn, dưới nước giống như có vô số giao long đang bơi lội đan xen, tạo thành một vòng tròn lớn.

Phụt…

Thiếu Bảo Kiếm chém đôi mặt sông bay ra, lượn một vòng trên không trung và vẫn điên cuồng chuyển động nhưng tốc độ chuyển động mỗi lúc một chậm lại, tới khi Thiếu Bảo Kiếm tới trước mặt Tần Mục đã dừng lại không chuyển động nữa.

Bao kiếm trên eo Tần Mục hóa thành ngư long bay ra, há to miêng nuốt trọn thanh kiếm, sau đó hóa thành bao kiếm bay về lại eo hắn.

Sắc mặt Tần Mục bình tĩnh như thường, đứng lặng lẽ ở đó. Kiếm hoàn bay ra khỏi tay, lơ lửng trước mặt hắn giống như một giọt nước lớn.

Xung quanh hắn, hàng loạt tia nước từ từ bay lên tới trên đỉnh đầu hắn giống như mưa ngược. Nước sông bay trên không trung hóa thành mây, hình thành một đám mây bao trùm mười mấy trượng.

Trong đám mây có sấm vang chớp giật, đánh ra những tiếng răng rắc liên hồi, ánh chớp thoáng ẩn thoáng hiện, thi thoảng để lộ ra móng vuốt đầy vảy.

“Ban Công Thố, ngươi làm ta thất vọng rồi!”

Giọng Tần Mục bình tĩnh vang khắp mặt sông, hắn lạnh nhạt nói:

“Mười mấy kiếp tu hành trước đây chỉ có vậy thôi sao? Tại sao không dám xuất hiện? Ta còn đợi giết ngươi xong về tiếp tục ăn cơm, dù sao cơm cũng sắp nguội rồi!”

Mặt sông vẫn không có động tĩnh gì.

Tần Mục nhíu mày, quay người bước lên bờ.

Hắn đi ngược trở về, xung quanh là các gương mặt kinh ngạc, ngoái đầu nhìn hắn. Ánh mắt của những người đi chơi di chuyển theo bước di chuyển của hắn.

Tần Mục coi như không nhìn thấy, nhặt giấy mực bút nghiên mà mình vứt ra lên rồi lại tới trước thiết chùy, đưa tay nắm lấy càn chùy, đột nhiên hắn vung chùy, nện mạnh xuống mặt đất. Bùm một tiếng động lớn vang lên, không khí phía trước mặt bị hắn đánh thành một bức tường, tiếp theo đó tường không khí cũng bị đánh tan.

Tần Mục nện xuống mặt đất, mặt đất lún xuống, nứt ra. Dưới lòng đất vọng tới chấn động, một thân hình nhanh chóng chạy ra xa.

Tần Mục chạy như bay, chỉ trong chớp mắt đã tới trước gậy trúc, tay đập mạnh xuống dưới, gậy trúc cắm phập xuống lòng đất, một dòng máu chảy ra từ lỗ nhỏ mà gậy trúc để lại.

Thân hình Tần Mục liên tục di chuyển, mấy bước bay lên hạ xuống đã tới trước Đao mổ heo. Tư thế đầu ở dưới chân ở trên, hay tay nắm lấy cán đao, nhấc đao xoay chuyển, xoạt, xoạt, xoạt, vô số luồng đao quang phóng xuống lòng đất.

Thân hình hắn vừa xoay chuyển vừa tiến lên phía trước, đao quang như thác đổ chém xuống lòng đất.

Đột nhiên, hai chân Tần Mục tách ra, người bay lên không, sau đó vững vàng hạ xuống, hai thanh đao cắm vào bao đao sau lưng, quay người đi vào kinh thành.

Không bao lâu sau hắn về lại Ngọc Hương Lâu, bước tới Thanh Trúc Viên, vòng qua hai ngã rẽ đi qua tượng Nam Hải Quan Âm tới trong phòng riêng.

Hai đại vu trong phòng riêng vẫn ngồi đó nhìn thấy hắn lập tức lộ vẻ kĩnh hãi.

Tần Mục nói:

“Đồ ăn vẫn nóng chứ?”

Một đại vu trừng trừng nhìn hắn, đại vu còn lại vội vàng gật đầu.

“Rượu thì sao?” Tần Mục lại hỏi.

“Rượu hơi nguội!”

Tần Mục xua tay nói:

“Vậy ngươi đi hâm nóng lại bưng lên đây. Ngươi ở lại rót rượu cho ta!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.