Mục Thần Ký

Chương 872: Chương 872: Kiếp vận của long hán máu chảy mênh mông




Thời gian ngươi ở Long Hán Thiên Đình quá ngắn, chỉ ở Thiên Đình một khoảng thời gian, ngươi căn bản không biết mặt tối của thời đại Long Hán.

Gương mặt của lão nhân âm soa ẩn trong bóng tối, không người nào có thể thấy rõ khuôn mặt của hắn, trong giọng nói hoàn toàn không có cảm xúc:

- Thời kì Cổ Thần Thiên Đế, chủng tộc sinh linh hậu thiên bị diệt sạch nhiều vô số kể, cho dù là chủng tộc Bán Thần cũng cảm thấy bất an. Trên Dao Trì ngươi thấy chỉ là bộ mặt tốt nhất của thời đại kia, đối với mặt xấu của thời đại này, ngươi hoàn toàn không biết gì cả.

Tần Mục im lặng một lát, nói:

- Xấu tới mức nào?

Lão nhân âm soa đột nhiên vươn một ngón tay, điểm ở trán của hắn.

Cảnh sắc trước mắt Tần Mục lập tức biến hóa, hắn tiến vào trong ký ức của lão nhân âm soa.

Hắn đi tới một thời đại giống như Man Hoang, mọi người mặc da thú hoặc là váy cây cỏ, quần áo tả tơi, rách nát không chịu nổi, mà ở cách đó không xa lại có thần điện vô cùng cao lớn, huy hoàng lộng lẫy, xa hoa vô cùng.

Trước thần điện là tế đàn nguy nga, những kẻ áo rách quần manh bụng ăn không no sử dụng thức ăn tốt nhất nuôi nấng đồng nam đồng nữ xinh đẹp nhất, sau đó hiến tế đồng nam đồng nữ đến trên tế đàn, khẩn cầu mưa thuận gió hoà.

Trên tế đàn có ánh sáng hiện lên, ảo ảnh của Thiên Đế cùng các thần Thiên Đình xuất hiện, cầm lấy những đồng nam đồng nữ hưởng thụ.

Hắn lại nhìn thấy được một loại cảnh tượng khác, đó là những chủng tộc không có hiến tế cho Thiên Đế và Thần Vương của Thiên Đình, tộc nhân bị thần chỉ khổng lồ bắt đi, giải đến trên tế đàn chém đầu hiến tế, để dẹp yên cơn giận của trời.

Bên dưới tế đàn là vô số thi thể và xương trắng chồng chất thành núi.

Lão nhân âm soa lại cho Tần Mục xem một đoạn trí nhớ khác của hắn, trong đoạn ký ức này là các tộc nô lệ đang khai thác mỏ Nguyên Giới, những thần thông giả bị sợi dây xích xuyên qua thân thể, trên thân có nước mủ chảy ra, chân trần đi vào trong hầm mỏ sâu không thấy đáy, ở trong ánh sáng thần kim tản ra khai thác khoáng thạch.

Mà trông coi những thần thông giả nô lệ này là thần nhân của Tiêu Hán Thiên Đình.

Ánh sáng thần kim sắc bén khiến cho da thịt những thần thông giả của các tộc này không ngừng thối rữa, bất kỳ lúc nào linh hồn cũng giống như bị đao cắt, tương đương với đại hình lăng trì!

Ký ức của lão nhân âm soa lại một lần nữa biến hóa, dẫn theo Tần Mục đi tới trong một ký ức khác của hắn.

Đó là các chủng tộc trong chư thiên chiến tranh, ở trước chiến tranh, tộc trưởng hạ lệnh hiến tế, chém giết nô lệ bình dân, hiến tế cho các thần của Thiên Đình, khẩn cầu thần chỉ của Thiên Đình đến đây trợ trận, vô số thi thể ngã vào trước trận, huyết quang xông thẳng lên trời.

Lúc chiến tranh bạo phát, Thần Ma của Thiên Đình hạ giới, hưởng thụ tế tự.

Những Cổ Thần này ở trong chiến trường hai quân giao chiến chém giết, tuy nhiên bọn họ không phải ra tay với Cổ Thần cũng từ trong Thiên Đình xuống, mà ra tay về phía quân địch, ai tiêu diệt quân đội của đối phương trước, người đó lại thắng lợi.

Đối với những Cổ Thần Thiên Đình này, chiến tranh hạ giới chỉ là một trò chơi, không có liên quan tới đau khổ, trái lại có thể làm cho bọn họ hưởng thụ huyết tế.

Mà đối những chủng tộc thế gian, chiến tranh lại là chiến đấu sinh tử tồn vong.

Mỗi lần chiến đấu, bọn họ đều không thể không hiến tế với Thiên Đình, bởi vì nếu mình không hiến tế, chính là kết quả bị diệt sạch!

Thân thể của Tần Mục run rẩy, từ trong ký ức của lão nhân âm soa thoát ra, hắn giống như là người chết chìm bò lên bờ, há miệng thở dốc.

Thời đại khủng khiếp như vậy, Khai Sơn tổ sư Ngụy Tùy Phong quả thật chỉ có thể nhập gia tùy tục!

Lão nhân âm soa nói:

- Cảnh tượng ta thấy được chỉ là một góc nhỏ. Những nơi ta không nhìn thấy được càng nhiều hơn. Đây là chuyện hằng ngày của thời đại Long Hán. Long Hán Thiên Đình như vậy, Cổ Thần Thiên Đế như vậy, bất luận là Bán Thần hay chủng tộc hậu thiên đều hận không thể loại trừ thật nhanh.

Tần Mục lấy lại bình tĩnh, thời gian hắn xuyên qua năm đầu Long Hán quá ngắn, lúc đó là Thiên Đình thịnh hội Dao Trì thịnh hội, Thiên Đình tập trung các tộc thủ lĩnh và Cổ Thần, náo nhiệt khác thường.

Hắn nhìn thấy, thật sự là một mặt thịnh vượng nhất và phồn hoa nhất của thời đại kia.

Hắn không có đi xuống hạ giới, không nhìn thấy dân chúng chư thiên các giới sinh hoạt.

Bởi vậy, hắn cũng không bao nhiêu phản cảm đối với Cổ Thần Thiên Đế, thời điểm hắn cảm thấy có thể liên thủ cùng Cổ Thần Thiên Đế, hắn liền chủ động thông qua Yến Khấp Linh liên hệ với Cổ Thần Thiên Đế, kết thành liên minh.

Hiện tại hắn mới biết được mình vẫn còn có chút ngây thơ.

Tuy nói Thiên Minh là do hắn đề nghị thành lập, hắn cũng là nguyên lão sáng lập ra Thiên Minh, nhưng hắn lại không biết tại sao Vân Thiên Tôn và Thiên Minh liên thủ cùng Long Tiêu Thiên Đình do Hạo Thiên Tôn thành lập ra, tại sao lại không để ý tới thù lớn sinh tử của hai bên, nhất định phải lập kế diệt trừ Cổ Thần Thiên Đế.

Hiện tại xem ra, Cổ Thần Thiên Đế tạo ra Thiên Đình tàn bạo vô cùng, khiến cho vạn tộc trên thế gian đều rơi vào trong khủng hoảng quá lớn, sợ hãi mình có thể sẽ bị diệt tộc bất kỳ lúc nào.

Long Tiêu Thiên Đình, Tiêu Hán Thiên Đình đều có những quân cờ nhằm duy trì địa vị thống trị của mình, hắn khiến cho hai Thiên Đình nhỏ này thay mình quản lý hạ giới, hiến tế về phía Long Hán Thiên Đình cao cao tại thượng, cũng để cho hai Thiên Đình nhỏ này tự giết lẫn nhau, để tránh bọn họ trưởng thành lên!

Khi đó, mâu thuẫn giữa Bán Thần cùng chủng tộc hậu thiên căn bản không phải là mâu thuẫn hàng đầu, mà là mâu thuẫn cùng Long Hán Thiên Đình mới đúng!

Cho nên Tiêu Hán Thiên Đình và Long Tiêu Thiên Đình nhất định phải liên thủ, tất cả chủng tộc, bất luận là Bán Thần hay sinh linh hậu thiên cũng phải liên thủ, phải diệt trừ Cổ Thần Thiên Đế!

Thế giới này cũng không phải là đen hay trắng, hiện tại xem ra Thiên Minh biến chất, thay thế Cổ Thần biến thành Thiên Đình thống trị thối nát. Mà vào lúc đó, Thiên Minh vẫn có chí sĩ đầy lòng nhân ái đang vì quyền lợi sinh tồn của các tộc mà cố gắng phấn đấu.

Chính là Thiên Minh lập kế loại bỏ đi Cổ Thần Thiên Đế, mới có thời đại Xích Minh hậu thế, thời đại Thượng Hoàng, thời đại Khai Hoàng và hiện tại thời đại Duyên Khang.

Bằng không, để cho Cổ Thần Thiên Đế tiếp tục thống trị, toàn bộ vũ trụ, chư thiên vạn giới đều sẽ vĩnh viễn rơi vào trong thời đại dã man, không thể nào phát triển!

Về sau tuy rằng Thiên Minh mục nát, nhưng Thiên Minh giai đoạn trước lại làm ra một chuyện tốt ảnh hưởng tới tất cả chủng tộc hậu thiên cùng với Bán Thần!

Diệt trừ Cổ Thần Thiên Đế, chuyện này là công đức vô lượng!

- Như vậy ta với Thiên Đế liên minh, có phải là đúng hay không?

Tần Mục trầm ngâm.

Trong đống đổ nát của Long Bá quốc, từng lão nhân âm soa ngồi thuyền giấy lặng lẽ bay tới bay lui, tiếp đón các con dân của Long Bá quốc leo lên thuyền giấy.

Có vài Long bá không muốn lên thuyền, bay lượn đầy trời, tránh bị bắt.

Những lão nhân âm soa lại giơ đèn bão lên, đèn chiếu sáng vào trên mặt linh hồn của những Long bá này. Linh hồn của Long bá bị ngọn đèn chiếu một cái lại mất đi ý thức, đần độn, không tự chủ được xếp hàng lên thuyền.

Thuyền nhỏ chở đầy Long bá tiến vào U Đô, biến mất.

Ở đây rất nhanh lại yên tĩnh trở lại, chỉ còn sự tĩnh mịch.

- Nhưng nếu không liên minh cùng Thiên Đế, Duyên Khang lại gặp nguy hiểm, chỉ riêng cửa ải Địa Mẫu này, Duyên Khang lại không qua được.

Tần Mục thu hồi ánh mắt, trong lòng có chút mê man, hắn bước đi thong thả đi ở trong Long thành với hài cốt rải rác khắp nơi, không mục đích.

Long Kỳ Lân biết điều không có làm phiền hắn.

- Thiên Đế chết chưa hết tội, nhưng không liên thủ cùng Thiên Đế, Duyên Khang không kiên trì được bao lâu. Liên thủ cùng Thiên Đế, nếu như hắn sống lại, đoạt lại được thân thể của mình, chắc chắn sẽ phải trở lại thời đại dã man kia!

- Thiên Đế có thể lợi dụng, có thể dùng hắn tới kéo dài thời gian, nhưng quyết không thể khiến Thiên Đế sống lại!

- Không thể để hắn sống lại, để cho hắn tiếp tục nửa chết nửa sống như vậy.

...

Tâm cảnh của Tần Mục bình phục lại, hắn lại tìm kiếm dấu vết đại sư huynh Ngụy Tùy Phong có khả năng lưu lại.

Ngụy Tùy Phong làm việc kín đáo, hắn ở Quy Khư lưu lại một thứ cho Tần Mục, tất nhiên sẽ dự đoán được sau này mình có thể sẽ tìm không ra Quy Khư.

Như vậy hắn tất nhiên sẽ lưu lại manh mối.

Nhưng Long Bá quốc đã biến thành đống đổ nát, hơn nữa nơi đây cực lớn, có thể tương đương với đại lục Duyên Khang, khắp nơi đều là di tích, muốn tìm kiếm ra manh mối do Ngụy Tùy Phong lưu lại, không biết hắn sẽ phải lục soát bao lâu.

Tần Mục đi tới một hồi, đột nhiên hắn xoay người nằm xuống, hai tay đặt ở sau ót nằm ở trong đống xương rồng, kinh ngạc nhìn không trung.

Sau một lúc lâu, hắn từ từ nhắm mắt lại, ngủ mất.

Long Kỳ Lân hự cười nói:

- Yên Nhi tỷ, giáo chủ cũng có lúc lười biếng...

Hắn vừa mới nói tới đây, đột nhiên lại thấy trong tóc của Tần Mục có một Tần Mục nho nhỏ chui ra, ngó dáo dác xung quanh, trong miệng lẩm bẩm gì đó không biết rõ.

Long Kỳ Lân bị dọa cho giật mình, nó đang muốn nói, lại thấy trong tóc của Tần Mục chui ra càng nhiều Tần Mục tí hon, mỗi một Tần Mục tí hon đều vươn vai, hoạt động cánh tay chân, trong miệng nói những lời không ai hiểu được, giống như là đang nói mê vậy.

Sau đó, trong miệng của Tần Mục, trong lỗ mũi, trong tai đều có Tần Mục ti hon chui ra ngoài, càng lúc càng nhiều, tất cả chạy loạn khắp nơi, nói những lời không rõ nghĩa.

Rất nhanh, Long Kỳ Lân đã không có nơi nào đứng yên nữa, nó vội vàng lơ lửng ở trên không trung.

Chỉ thấy những thân thể Tần Mục tí hon một phần theo gió bay lên, một phần chui xuống đất, có một phần lại nhìn xương khô của các Long bá lẩm bẩm vài từ, tiếp theo đã thấy từng bộ xương khô Long bá xôn xao đứng lên.

Những Tần Mục tí hon đứng ở trên đầu xương khô của Long bá, trên sừng rồng, trong hốc mắt, rất hăng hái, phất tay kêu lên:

- Mã hắc...

Long Kỳ Lân nghe hiểu được những lời này, dù sao hắn cũng là nửa Long tộc. Câu mã hắc này đại biểu cho rất nhiều ý như sự hưng phấn, chạy đi.

Các Tần Mục tí hon cưỡi xương khô Long bá chạy loạn khắp nơi, lại bay lên trên không trung, lại chui vào trong đống đổ nát, lại chạy đến trong biển rộng, lục soát trên trời tim kiếm dưới đất, náo nhiệt khác thường.

- Mã hắc mã hắc!

Những Tần Mục tí hon gặp phải đối phương, còn trao đổi với nhau, thần thái nghiêm túc.

Long Kỳ Lân cùng Yên Nhi ngơ ngác nhìn cảnh tượng như vậy, lại thấy từ trong đầu của Tần Mục chui ra càng lúc càng nhiều Tần Mục tí hon, rất nhanh Long Bá quốc vắng vẻ này lại náo nhiệt khác thường, vô số Tần Mục tí hon rất nghiêm túc tìm kiếm, lật trời soát đất cả Long Bá quốc!

- Ta nghe nói qua loại công pháp này, hình như là Đế Tọa chân kinh của Đại Phạm Thiên Vương Phật tại phật giới.

Yên Nhi hóa thành thân người, nâng một Tần Mục tí hon lên, Tần Mục tí hon này chạy vội ở trong lòng bàn tay của nàng, chạy đến trên người của nàng.

- Nghe nương nương nói, loại công pháp này cần phải buồn ngủ mới có khả năng tu luyện được, rất thần bí.

Yên Nhi bị hắn chui tới chui lui ở trên người, thân thể rất ngứa ngáy, nàng không nhịn được bật cười khanh khách, nói:

- Đừng chui nữa, rất nhột... Mau ra đây, nơi đó không thể chui được!

Nàng đang muốn bắt lấy Tần Mục tí hon này đi ra, nhưng Tần Mục tí hon lại chạy đến trên đầu nàng, nắm một cây linh vũ của nàng, rất nghiêm túc chỉ về phía trước, quát:

- Mã hắc...

Yên Nhi không nhịn được mọc ra đôi cánh, bay lên, nghe mệnh lệnh từ tên tiểu tử này bay về phía hắn chỉ.

Còn có một Tần Mục nhảy đến trên đầu Long Kỳ Lân, mã hắc mã hắc cưỡi Long Kỳ Lân chạy vội.

Trên bầu trời, trên mặt đất, trong biển, khắp nơi đều là những người tí hon này sử dụng ba con mắt phóng ra ánh sáng cường đại, lợi dụng mắt thần tìm kiếm manh mối do Ngụy Tùy Phong lưu lại.

Đột nhiên, tất cả Tần Mục chạy vội về, nhanh chóng trở lại Long thành, mỗi một người tí hon chui vào mi tâm của Tần Mục biến mất.

Tần Mục ngáp một cái, lười biếng vươn vai, cười nói:

- Rốt cuộc đã tìm được!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.