Mục Thần Ký

Chương 594: Chương 594: Làm sao có thể




- Thần thông thật ngang ngược!

Tần Mục không khỏi hưng phấn, chín đầu phượng hoàng còn chưa xông đến, uy năng của đại thần thông đã dâng lên cơn lốc thổi cho dây buộc tóc của hắn nổ tung, mái tóc đen bị thổi về phía sau, trực tiếp bị kéo ngược!

Lớp da trên mặt hắn cũng bị thổi thành từng nếp, không khí nóng rực khiến cho hắn khó có thể hít thở.

Triết Hoa Lê cùng Tần Mục không phân cao thấp. Tề Cửu Nghi lại đồng thời ra tay với hai người, đủ thấy sự tự tin của hắn.

Hắn có lòng tin, đồng thời bắt lấy hai đại cao thủ thiếu niên Triết Hoa Lê cùng Tần Mục này!

Làm đệ tử của tồn tại Thiên Đình cổ xưa, hắn ở Thiên Đình cao cao tại thượng như vậy cũng rất nổi tiếng, lần này hắn hạ giới làm việc, hắn mặc dù thoạt nhìn tao nhã, hành vi xử sự nho nhã lễ độ, bất kể địch hay ta cũng không mất đi lễ phép, nhưng trong nội tâm hắn vẫn không để mắt tới những cường giả hạ giới này, cho rằng tất cả đều chỉ là dế nhũi mà thôi.

Lần này, thần thông của hắn đã phát ra một lúc lâu, thời khắc mượn Triết Hoa Lê để thử, cuối cùng hoàn mỹ suy diễn ra một thức đại thần thông Cửu Phương Tê Thanh Ngô này.

Đây là đại thần thông trong công pháp Đế Tọa, một phần của đại thần thông lại đủ để đánh tan tất cả địch thủ cùng cảnh giới, tuyệt đối không đối thủ!

Hắn muốn đồng thời đánh bại Tần Mục cùng Triết Hoa Lê, giúp Thiên Đình lập uy, khiến cho dế nhũi hạ giới biết thiên uy ở đâu!

Tần Mục cảm thấy nhiệt huyết sôi trào, Tề Cửu Nghi cùng lúc công kích về phía hai người bọn họ, hắn lại dường như một mình đối mặt với thế tấn công của Tề Cửu Nghi. Hiển nhiên thiếu niên từ Thiên Đình này tới là một đối thủ đáng nhất trước đây hắn chưa từng gặp sợ, hắn chưa bao giờ nhìn thấy đối thủ đáng sợ như vậy!

Mặc dù đại thần thông của Tề Cửu Nghi cần phải tiêu tốn một khoảng thời gian tới tập trung ra, nhưng uy lực của thần thông này lại làm cho Tần Mục hưng phấn không hiểu!

Chưa từng thấy qua đối thủ đáng sợ như vậy!

Hắn không nhịn được hét dài, trong cơ thể có từng tiếng rồng ngâm chấn động, trong phút chốc tám tiếng rồng ngâm vang lên. Sau khi Tổ Long Bát Âm vang lên, Phách Thể Tam Đan Công cũng vận hành một vòng!

Chín phượng gào thét bay tới, lưu quang tràn đầy màu sắc, vừa rực rỡ loá mắt, lại tràn ngập uy lực kinh người!

Chín con phượng hoàng này từ trên cây bay xuống trong nháy mắt lại đi tới trước người của Tần Mục, lúc chúng ở trên cây có vẻ vô cùng khổng lồ, nhưng khi bay đến trước mặt Tần Mục, chúng đã biến thành kích thước không đến một thước.

Tuy rằng hình thể nhỏ đi, nhưng uy lực lại càng cường đại hơn, lực uy hiếp còn mạnh hơn.

Cùng lúc đó, Tề Cửu Nghi n đánh ramột ấ, cây ngô đồng xanh biếc nghênh đón yêu đao chợt rơi xuống. Đao cùng cây va chạm, từng dao động từ bốn phương tám hướng tràn ngập ra, trong cơn lốc tràn ngập ngọn lửa và đao quang không ngừng chơp động, gào thét lao qua, mang theo tất cả cuốn xung quanh.

Mặt đất trong nháy mắt bị nóng chảy, hóa thành nham thạch nóng chảy. Trong nham tương xung quanh đều có đao quang nhảy lên. Hai loại đại thần thông trong nháy mắt lại va chạm, trong nham thạch có từng thanh yêu đao nhảy ra, mỗi một thanh yêu đao thi triển ra đao pháp khác nhau, chuôi của thanh yêu đao mọc ra một yêu nhãn, cực kỳ quỷ dị, yêu nhãn khóa chặt Tề Cửu Nghi, tuyến đường mỗi một thanh yêu đao chớp động, hình như đều bị những yêu nhãn quỷ dị này khống chế.

Mà trong dung nham đồng thời cũng có từng gốc cây ngô đồng xanh biếc nho nhỏ hiện lên, Trên cây có tổ phượng tràn ngập hào quang, bay ra đánh nát từng yêu đao.

Mà trong cùng một lúc, kiếm hoàn của Tần Mục bay lên, trôi lơ lửng ở mi tâm, theo kiếm chỉ của hắn ở mi tâm nhẹ nhàng điểm một cái, tám nghìn thanh kiếm tạo thành kiếm hoàn nho nhỏ nhất thời nhanh chóng biến hình.

Tám nghìn thanh kiếm hóa thành một đường kiếm quang, theo kiếm chỉ của hắn điểm ra, kiếm quang trong thời gian ngắn trở nên vô cùng mạnh mẽ, tập trung lực lượng tất cả năng lượng của hắn nghênh đón chín phượng đâm tới.

Chợt...

Kiếm quang cùng chín phượng va chạm, kiếm quang từ đầu ngón tay của Tần Mục bắn ra, trong chớp mắt đã lớn giống như cây cột. Nhưng sau khi kiếm chỉ của hắn lao ra, lại trở nên vô cùng tinh tế, giống như là một tia sáng sắc bén.

Nhưng mà cẩn thận quan sát kỹ, trong tia sáng sắc bén này của Tần Mục lại dường như có hiện tượng thiên địa kỳ lạ.

Thức thứ nhất Kiếp Kiếm của hắn là Khai Kiếp kiếm. Một kiếm này khiến hắn làm chủ Vô Ưu kiếm, thân của Vô Ưu kiếm có tổng cộng tám mặt, hiện ra phù văn là phù văn Phách Thể Tam Đan Công của Tần Mục bắn ra hào quang bốn phía.

Kiếm quang chiếu rọi phù văn ở trên từng mặt của kiếm, uy lực của kiếm bị kích phát ra, ánh sáng lại một lần nữa từ tử kiếm bắn ngược đến khác tử kiếm khác trên thân kiếm, mỗi một thân kiếm đều có tám mặt gương, chỉ cần trong chớp mắt ngắn ngủi, tám nghìn thanh kiếm đều sẽ bị thắp sáng, phát động RA tất cả uy lực!

Vị trí của tám nghìn thanh kiếm vẫn đang không ngừng biến hóa,

Mỗi một cây kiếm có quỹ tích khác nhau, cuối cùng tất cả uy lực của tám nghìn thanh kiếm đều tập trung ở trên Vô Ưu kiếm.

Đây cũng là chỗ ảo diệu của Khai Kiếp kiếm.

Đơn thuần từ biểu hiện bên ngoài, thoạt nhìn Tần Mục chỉ là điểm một cái vào mi tâm đâm ra một kiếm, cực kỳ đơn giản, nhưng mà phía sau cái nhìn như đơn giản này lại bao gồm cảm ngộ suốt đời tu hành của hắn, bao gồm thân thể, nguyên thần, đạo pháp thần thông của hắn, cùng tất cả lực lượng của hắn.

Đồ tể cùng Phược Nhật La đã từng nói biến phức tạp thành đơn giản, vì sao Tần Mục lại tràn đầy cảm xúc, chính bởi vì hắn chạy tới bước này!

So sánh với đại thần thông của Tề Cửu Nghi khởi động với tốc độ thong thả, cần phải chút thời gian tới chuẩn bị, đại thần thông của Tần Mục chính là Kiếp Kiếm của hắn, tốc độ khởi động lại là nhanh chóng và mãnh liệt khác thường!

Đây cũng là chỗ khác nhau giữa tự nghĩ ra cùng học tập, Tần Mục bước vào con đường công pháp nhập đạo, tự nghĩ ra Kiếp Kiếm, vì vậy tốc độ phản ứng vô cùng nhanh chóng.

Triết Hoa Lê là đi con đường đao pháp nhập đạo, đao pháp của hắn tuy là tự bản thân nghĩ ra, nhưng công pháp lại là của người khác, hắn vừa học công pháp của Lạc Vô Song vừa học ma công của Phược Nhật La, bởi vậy tốc độ khởi động đao pháp nhập đạo của hắn chậm hơn so với Tần Mục một đường.

Nhưng cho dù là chậm một đường, cũng muốn nhanh hơn so với tốc độ đại thần thông của Tề Cửu Nghi.

Tề Cửu Nghi vượt qua hai người, chính là công pháp hắn tu luyện là công pháp Đế Tọa của Thiên Đình, thần thông có uy lực vô cùng cường đại, trên đời hiếm thấy. Nếu nói riêng về uy lực, vượt qua công pháp Chân Thần gấp vô số lần!

Chỉ có điều một chiêu đại thần thông này của hắn là phân ra thành hai nửa, chín phượng công kích về phía Tần Mục, ngô đồng xanh biếc công kích về phía Triết Hoa Lê, phân chia uy lực của một thức thần thông này ra thành hai nửa!

Xuy...

Kiếm quang của Tần Mục đâm thủng đầu chín con phượng, Vô Ưu kiếm đâm xuyên qua cơ thể của chín con phương do một chiêu thần thông này biến thành. Chín phượng thoạt nhìn rất nhỏ, lại là do vô số tử thần thông tạo thành, nhất thời thần thông tạo thành thân thể chín phượng bạo phát!

Nhưng mà ở trong một kiếm này của Tần Mục ấn chứa uy lực của Bát Thiên Kiếm cũng bạo phát ra, tám nghìn thanh kiếm hoàn nhỏ vô cùng, lấy mắt thường khó có thể nhìn thấy được biên độ, thi triển ra kiếm chiêu khác nhau, chặt đứt thần thông trong cơ thể của chín phượng.

Va chạm trong chớp mắt ngắn ngủi đó khiến chín phượng chôn vùi, kiếm quang nho nhỏ lao thẳng đến Tề Cửu Nghi.

Thần thông của Tề Cửu Nghi bị phá, hắn kêu lên một tiếng rên rỉ, đột nhiên ánh lửa phía sau lưng hắn trở nên hung bạo, cái cổ hắn khẽ xoay chuyển. Từ xung quanh cái cổ của hắn mọc ra tám cái cổ thật dài, trên cổ che kín những lông chim phượng thật nhỏ, mỗi một mảnh lông chim phượng đều có bảy loại sắc thái khác nhau.

Điểm cuối của cái cổ lại là đầu phượng, đầu đội linh vũ, giống như hoàng giả trong loài chim, từng cái đầu phượng mổ xuống đánh vào trên kiếm quang của Tần Mục.

Lại ở thời điểm hắn phân tâm đối phó với Khai Kiếp kiếm của Tần Mục, áp lực của Triết Hoa Lê nhẹ hơn một chút, trong dung nham chợt có vô số yêu đao vang lên những tiếng coong va chạm, hợp làm một thể, yêu đao đón đầu chém về phía Tề Cửu Nghi!

Phía sau lưng Tề Cửu Nghi mở ra đôi cánh vô cùng hoa lệ, hai cánh như đao, lông chim giống như kiếm, nghênh đón một đao này.

Tần Mục theo sát kiếm quang đến, hai chân di chuyển, bạo phát ra những tiếng động cực lớn ầm ầm vang lên, một quyền đánh tới. Không khí xung quanh Tề Cửu Nghi trong nháy mắt bị rút ra, nén đến trên đầu nắm đấm của hắn!

Xung quanh nắm đấm của hắn có từng lôi quang bắn ra bốn phương tám hướng!

Tề Cửu Nghi giơ tay lên nghênh đón, vào lúc này bên kia Triết Hoa Lê đi nhanh xông đến, giống như một vị phẫn nộ Ma Thần chạy như điên tới, trong miệng truyền đến một tiếng ma ngữ, nhất thời khí huyết cuồng bạo, một ấn đánh ra!

Tay kia của Tề Cửu Nghi giữ thế ấn nghênh đón, đồng thời đối đầu với hai người, hai lực lượng vô cùng khủng khiếp đánh thẳng tới, hai tiếng nổ đồng thời bạo phát.

Tề Cửu Nghi kêu lên một tiếng rên rỉ, chín cái đầu đồng thời nôn ra máu.

Tay kia của Tần Mục mở ra, phi kiếm bị tám cái đầu phượng mổ tan ra hóa thành kiếm hoàn rơi vào trong tay hắn, hắn dùng sức nắm chặt, một cột kiếm sáng như tuyết do tám nghìn thanh kiếm điên cuồng xoay tròn hình thành quét về phía cổ của Tề Cửu Nghi, chuẩn bị chém đầu thứ chín.

Kiếm quang xoay tròn phát ra âm thanh xuy xuy xuy phá không, chỉ cần bị một kiếm này đảo qua, Tề Cửu Nghi lại sẽ phá thành mảnh nhỏ, bị tách rời thành từng mảnh thịt nhỏ nhất!

Triết Hoa Lê lấy tay cầm đao, keng một tiếng, yêu đao nghênh đón một kiếm này của Tần Mục, từng đao quang bắn ra, đánh tan kiếm quang của Tần Mục, hắn cười lạnh nói:

- Hắn là của ta, Tần giáo chủ vẫn không nên nhúng tay thì thỏa đáng hơn.

Thân thể của hai người chấn động mạnh, cánh tay đau tới mức tê dại, yêu đao và kiếm hoàn đều bị chấn động tới mức tuột khỏi tay mỗi người. Bàn tay kia của Tần Mục chộp tới, nắm yêu đao của hắn ở trong tay, bước chân đan xen, vung đao chém xuống, cười lạnh nói:

- Triết Hoa Lê, ngươi thật không biết suy nghĩ, người này là kình địch của chúng ta, cần phải chém chết hắn trước, chúng ta có khả năng an tâm giao đấu!

Một đao này của hắn đại khí mạnh mẽ, ở trên đao pháp thừa kế sự cuồng dã bá đạo của đồ tể, uy lực không ngờ không thể thuy kém hơn so với ở trong tay của Triết Hoa Lê.

Đột nhiên lòng bàn tay hắn tê rần, yêu nhãn ở trên chuôi đao không ngờ mọc ra cái miệng, miệng đầy những cái răng sắc bén, cắn ở trên lòng bàn tay của hắn, máu tươi đầm đìa.

Cũng trong lúc đó, Triết Hoa Lê nắm kiếm hoàn, hơi ngẩn ra, thiếu chút nữa tuột tay. Hắn không ngờ rằng kiếm hoàn của Tần Mục nặng như vậy, suýt nữa không thể nắm vững.

Triết Hoa Lê dùng sức nắm chặt, kiếm hoàn không ngờ phát ra kiếm quang tăng vọt, hắn ở trên kiếm pháp lại không có bao nhiêu thành tựu, hơn nữa trong kiếm hoàn có tám nghìn thanh kiếm, muốn khống chế có chút qúa sức, từng thanh kiếm nhỏ khó có thể khống chế, hắn chỉ đành phải vung mạnh kiếm quang nghênh đón yêu đao do Tần Mục bổ tới, mặt không biến sắc nói:

- Hắn giống như ngươi, đều là đối thủ ta muốn giết, hai người các ngươi đều phải chết ở dưới đao của ta!

Kiếm cùng đao va chạm trong nháy mắt, Triết Hoa Lê kêu lên một tiếng rên rỉ, lảo đảo lui về phía sau. Tần Mục tinh thông đao pháp, tuy rằng bị yêu đao cắn một cái, nhưng uy lực của chiêu thức vẫn cực lớn, hơn nữa pháp lực của hắn càng mạnh mẽ hơn so với Triết Hoa Lê, khiến cho Triết Hoa Lê khó có thể chống đỡ.

Đao kiếm của hai người rời khỏi tay, yêu đao ở giữa không trung chấn động, vô số đao quang xoay quanh ba người bay múa đầy trời, va chạm vào nhau.

Tần Mục lập tức lấy pháp lực của bản thân nắm giữ kiếm hoàn, kiếm quang hóa thành một bức tranh sơn hà ầm ầm đè xuống, nhất chìm tất cả ba người.

Kiếm Lý Sơn Hà!

- Các ngươi làm càn! Dám cả gan không để ý tới ta!

Tề Cửu Nghi vừa sợ vừa giận, thân thể lại một lần nữa lay động, nhất thời hiện ra thân người chín đầu chim và hai cánh, hắn đang muốn bạo phát giết chết hai người. Đột nhiên Tần Mục cùng Triết Hoa Lê liên thủ một đòn, khiến hắn tổn thương nặng nề.

Tề Cửu Nghi đẫm máu. Tần Mục cùng Triết Hoa Lê vây quanh hắn, hạ sát thủ về phía đối phương, bao vây chém giết. Chỉ cần Tề Cửu Nghi chống lại lập tức bị hai người tổn thương nặng nề. Mà mỗi khi Tần Mục ra tay về phía hắn, Triết Hoa Lê lại sẽ giúp đỡ hắn, Triết Hoa Lê hạ sát chiêu về phía hắn, lại sẽ chọc cho Tần Mục tức giận chống đỡ.

Trên người Tề Cửu Nghi có máu tươi đầm đìa, trong lòng có chút sợ hãi và mờ mịt, một mình đối mặt với bất kỳ người nào trong hai người Tần Mục hoặc Triết Hoa Lê, hắn đều có mười phần phần thắng, nhưng đối mặt với hai người liên thủ, hắn cũng chỉ có thể bị đánh.

- Làm sao có thể như vậy được?

Trong lòng hắn không hiểu chút nào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.