Mục Thần Ký

Chương 730: Chương 730: Nơi quỷ dị nhất




Hồ Bất Quy căn bản không biết hai người bọn họ đang nói chuyện cái gì, hắn chỉ có thể cảm giác được tu vi của mình còn đang nâng cao, một hít một thở cũng cảm giác được lực lượng hùng hậu đang dâng trào ở bên trong thân thể.

Trong khoảng thời gian ngắn này, tu vi thực lực của hắn đã có biến hóa nghiêng trời lệch đất, hiện tại nếu như hắn muốn khiến cho nguyên thần phi thăng Thiên Cung, chỉ sợ cũng là chuyện dễ dàng như trở bàn tay!

Ai có thể nghĩ tới, hắn cuối cùng lại sẽ trở thành người đầu tiên trên thế gian làm được chuyện phi thăng tới Thiên Cung?

Hắn rất nhanh lại gặp phải một vấn đề nan giải đầu tiên sau khi mình đột phá, hắn vội vàng dò hỏi:

- Thiên Sư, cảnh giới Thần Kiều tu luyện như thế nào?

Sắc mặt của lão nông đỏ lên, nói không ra lời.

Hắn cũng không có Thần Kiều, chưa từng có cảnh giới Thần Kiều này, tất nhiên không biết nên tu luyện như thế nào, nhưng hắn trời sinh tính cao ngạo, bảo hắn ở trước mặt vãn bối thừa nhận hắn cũng không hiểu, hắn không bỏ được mặt mũi này.

Sau một lúc lâu, lão nông lúng ta lúng túng nói:

- Cái này, ngươi chắc hẳn nên đi thỉnh giáo đám người Tần Mục và Hư Sinh Hoa...

Hồ Bất Quy nhìn về phía Tần Mục cùng Hư Sinh Hoa, chỉ thấy hai thiếu niên này lại cùng tiến tới, nói nhỏ, viết viết vẽ một chút.

Hắn đi ra phía trước, lại nghe không hiểu hai người đang nói những chuyện gì.

Tần Mục và Hư Sinh Hoa viết xuống bí quyết Kiến Mộc Tiên Thiên Thần Kiều sau đã đã sửa đổi, từng người sao chép một phần, lại bắt đầu sáng tác ra rất nhiều ý nghĩ, cảm thấy các cảnh giới ngũ diệu, thất tinh, thiên nhân, sinh tử, Thần Kiều đều có thể tu luyện Kiến Mộc Tiên Thiên Thần Kiều này.

Chỉ có điều hạt giống này Kiến Mộc cần phải có lớn có nhỏ, bởi vậy cần phải sử đổi với công pháp này nhiều hơn.

Trên cơ bản, Kiến Mộc Tiên Thiên Thần Kiều ở mỗi một cảnh giới này đều chỗ khác biệt.

Hơn nữa cảnh giới càng cao, tu luyện lại càng nguy hiểm.

Đến cảnh giới Sinh Tử, lại cần phải có thân thể nguyên thần cường đại như Hồ Bất Quy mới có khả năng chịu được.

Đến cảnh giới Thần Kiều, muốn tu thành Kiến Mộc Tiên Thiên Thần Kiều này gần như là không có khả năng!

- Ta có một biện pháp, có lẽ có thể giải quyết vấn đề khó khăn này!

Tần Mục đột nhiên nghĩ đến một loại khả năng, ánh mắt nhất thời sáng lên, nói:

- Hùng Tích Vũ Tây cung chủ của Thiên cung ở Thổ Chân có Vạn Thần Tự Nhiên Công, có thể làm được vạn vật có linh vạn vật có thần, nàng khống chế nguyên khí cũng đạt tới trình độ trở về chân thực. Nếu nàng có thể khống chế pháp môn chân nguyên dung nhập vào trong Kiến Mộc Thần Kiều, khống chế áp lực, như vậy lại có thể khiến cho tỷ lệ thần thông giả cảnh giới Thần Kiều còn sống tăng thêm rất lớn.

Ánh mắt của Hư Sinh Hoa cũng không khỏi sáng ngời, cười nói:

- Thượng Thương học cung của ta cùng Chân Thiên cung là hàng xóm, vừa lúc có thể thỉnh giáo nàng!

Hai người nghiên cứu tiếp, trong lòng hoàn toàn không suy nghĩ tới bất kỳ chuyện gì khác, đối với chuyện bên ngoài lại chẳng quan tâm, đợi đến khi bọn họ chỉnh đốn ra bí quyết Kiến Mộc Tiên Thiên Thần Kiều ở các cảnh giới này đã là chuyện của hơn mười ngày sau.

Thượng Thương học cung đã xây xong, cung điện trùng trùng điệp điệp, san sát nối tiếp nhau, hành lang lướt ngang qua không trung, thiếu nữ Tây Thổ có casci nhìn rất độc đáo đối với cái đẹp, khiến cho học cung này được trang trí tràn ngập tình thơ ý hoạ.

Trang giấy Tần Mục cùng Hư Sinh Hoa ghi chép chồng chất giống như núi, công pháp của mỗi một cảnh giới đều vừa dày vừa nặng, hơn nữa còn có rất nhiều chi tiết vấn đề vẫn chưa có giải quyết được.

- Hư huynh không phải muốn xây Thượng Thương học cung sao? Vậy hãy để cho sĩ tử của Thượng Thương học cung tới tu bổ những công pháp cảnh giới này, đối với bọn họ cũng là một thử thách.

Tần Mục lười biếng duỗi thắt lưng, cười nói:

- Ta đáp ứng Đế Dịch Nguyệt tỷ tỷ phải đi với nàng tới gặp Thiên Âm nương nương, hiện tại cũng nên đi thôi.

Hư Sinh Hoa có chút không muốn, nói:

- Nếu ngươi có thể ở lâu thêm mấy ngày, như vậy chúng ta lại có thể nghiên cứu ra nhiều thứ hơn, nói vậy, Thượng Thương học cung ta lại có thêm nhiều thứ độc đáo thu hút sĩ tử của Tây Thổ.

Tần Mục cười nói:

- Còn có Hồ huynh ở chỗ này dạy võ học, Tề Cửu Nghi cũng trốn được Thượng Thương, ngươi mời hắn đi ra, bản lĩnh của hắn cũng cực cao.

Hư Sinh Hoa lắc đầu nói:

- Tề Cửu Nghi là người của Thiên Đình ngoại vực, làm sao có thể giúp ta thành lập học cung?

- Hắn là anh em kết nghĩa của rồng béo, lại cùng Điền Thục Thiên Vương kết bái, bảo rồng béo cùng ngươi đi tới, hắn lại từ chối không được.

Hư Sinh Hoa mừng rỡ, vội vàng nhìn về phía Long Kỳ Lân:

- Vậy mượn rồng đạo hữu mấy ngày!

Long Kỳ Lân nghe vậy, trong lòng vui mừng khác thường, lại ung dung thản nhiên, nói:

- Có thể mượn ta, chỉ có điều một ngày ba bữa phải quản ăn no. Giáo chủ đã để ta đói nhiều ngày, tiền công phải tính trước.

Hư Sinh Hoa nói:

- Ta cũng có nghiên cứu về y thuật đan thuật, không thể thiếu lợi ích cho đạo huynh.

Lúc này Long Kỳ Lân mới yên tâm:

- Sau này nếu như lại đói bụng, ngược lại có thể đòi Hư Sinh Hoa chút khẩu phần lương thực. Đúng rồi, Hư Sinh Hoa dễ nói chuyện, không biết hắn có nguyện ý cùng ta kết bái làm huynh đệ hay không? Nếu hắn cùng ta kết làm huynh đệ, khẩu phần lương thực của đời này cũng có...

Ánh mắt của hắn chớp động, âm thầm tính toán.

Lão nông đi tới, ho khan một tiếng, nói:

- Ta cũng muốn ở lại chỗ này mấy ngày. Hư tiểu hữu chiếu cố giúp Đấu Ngưu Cung ta một chuyện lớn như vậy, ta cũng cần biểu thị một chút. Hư tiểu hữu ở trên thần thông pháp thuật có thành tích rất lớn, nhưng ta quan sát thấy thành tựu của ngươi ở trên thân thể có chút thiếu sót, ta lưu lại thêm mấy ngày lại chỉ điểm thân thể ngươi lên phương diện tu hành.

Hư Sinh Hoa cúi người cảm ơn, thỉnh giáo:

- Ta thật sự có nghi vấn khó xử lý muốn thỉnh giáo tiền bối. Tần giáo chủ đã truyền ra Tổ Long Thái Huyền Công, Tam Nguyên Thần Bất Diệt Thần Thức, Vô Lậu Tạo Hóa Huyền Kinh và Đế Thích Thiên Vương Phật kinh, ta cũng nghiên cứu qua những công pháp này, nhưng mặc dù ta cũng tu luyện, chẳng biết tại sao thành tựu trên phương diện thân thể lại vẫn kém hơn Tần giáo chủ. Tiền bối có thể giải thích nghi hoặc cho ta hay không?

Ánh mắt của Tần Mục chớp động, dừng bước lại, nói:

- Ta đột nhiên nhớ tới, ta không rời khỏi rồng béo được, không bằng ta cũng lưu lại mấy ngày.

Hắn hiển nhiên là động tâm muốn nghe giảng.

Dù saom lão nông là Đấu Vũ Thiên của thời đại Khai Hoàng Sư, Thiên Sư có chiến lực đứng đầu, một trong mấy Đế Tọa được mọi người của thời đại Khai Hoàng đều biết tới.

Cho dù tiều phu cũng nói, thành tựu của Đấu Vũ Thiên Sư ở trên võ đạo không ai có thể sánh bằng, ngang dọc mấy trăm vạn năm cũng tìm không được người nào có thành tựu giống như hắn.

Nếu có thể nghe hắn giảng bài, mình khẳng định sẽ nhận được lợi ích không nhỏ.

Lão nông liếc mắt nhìn hắn, nói:

- Ngươi đã dùng võ nhập đạo, đạo của ta ngươi không thích hợp đi theo nữa, mạnh mẽ học theo đạo của ta ngược lại khiến sẽ cho ngươi lầm đường lạc lối. Ngươi đi đi.

Tần Mục không đi, lúng ta lúng túng nói:

- Nghe một chút cũng không có gì đáng lo. Hơn nữa, Hồ huynh có thể tu thành một tầng thần tàng, ta cũng có công lao rất lớn, ta lại nghe một chút, ta cũng không luyện.

Trên tán của lão nông xuất hiện gân xanh:

- Ngươi là đệ tử của đốn củi, ta sẽ không dạy ngươi, bằng không lại sẽ bị đốn củi mạo nhận công lao.

Tần Mục còn định nói thêm, lão nông nhìn về phía con trâu già nói:

- Tam Đa, ngươi đưa hắn đi gặp Thiên Âm nương nương.

Con trâu già nói vâng, một pháp lực tuôn ra, Tần Mục không thể làm theo ý mình rơi vào trên lưng trâu, chỉ có thể trơ mắt nhìn con trâu già đưa mình đi.

Thượng Thương học cung càng lúc càng xa, Tần Mục thầm than một tiếng, có chút rầu rĩ không vui.

Phía xa có các thiếu nữ của Tây Thổ vừa múa vừa hát, hát đối bày tỏ tình cảm ái mộ ngưỡng mộ với nam hài trong lòng, nhưng Tần Mục cũng không thể nâng cao tinh thần được.

Con trâu già cười nói:

- Tần sư đệ, lão gia thật ra không có không chịu nổi như vậy, hắn không phải là không nguyện ý truyền công pháp của hắn cho ngươi, mà lúc trước hắn thực sự bị Đại Thiên Sư khiến cho buồn nôn.

Tần Mục hiếu kỳ:

- Tiều phu lão sư lúc trước từng mạo nhận công lao của Đấu Vũ Thiên Sư sao?

Con trâu già nói:

- Đại Thiên Sư thật ra không có mạo nhận công lao, chỉ là danh tiếng của Đại Thiên Sư quá lớn, người khác rất thích đổ hết tất cả công lao lên trên đầu của hắn. Một lần hai lần ngược lại cũng thôi, lão gia vẫn không đến mức tức giận, nhưng nhiều lần công lao đều thuộc về hắn, lão gia tất nhiên là không nhịn được.

- Thì ra là thế.

Tần Mục thử dò xét nói:

- Tam Đa sư ca, công pháp sư ca tu luyện có phải là công pháp của Đấu Vũ Thiên Sư hay không? Hắn không dạy ta, sư ca có thể dạy ta.

Ngưu Tam Đa do dự một chút, nói:

- Công pháp của ta cũng không phải không thể truyền cho ngươi, chỉ có điều ta vẫn chưa học hết đấu võ thiên công của lão gia. Ta là yêu, chỉ là khi nhìn hắn luyện công lĩnh ngộ ra con đường của mình, sau đó càng chạy càng xa, lúc này mới tu thành cảnh giới Lăng Tiêu. Ngươi là Nhân tộc, ngươi học công pháp của ta, hơn phân nửa là vô dụng. Mỗi người đều có con đường của mỗi người, đi theo con đường của người khác, vĩnh viễn cũng không thể theo kịp người khác. Hư Sinh Hoa là thành tựu thân thể quá kém, cho nên lão gia dạy hắn. Nhưng thành tựu của ngươi đã là số một số hai trong thế hệ trẻ tuổi.

Tần Mục chỉ đành phải thôi.

Hắn tĩnh tâm lại, nguyên thần đo lường thần tàng của mình, nhớ tới những số liệu kế tiếp, đợi đến khi con trâu già rời khỏi Tây Thổ đi tới Đại Khư, Tần Mục đã sửa sang lại số liệu thần tàng của mình.

Con trâu già chở hắn tiếp tục đi về phía trước, mặt trời đã ngả về phía tây.

Con trâu già vội vàng bước chân nhanh hơn, thầm nghĩ:

- Nếu kịp, còn có thể trở về bên cạnh lão gia trước khi mặt trời xuống núi.

Hắn là tồn tại cảnh giới Lăng Tiêu, nhìn chung toàn bộ thời đại Khai Hoàng, cường giả như vậy cũng có số lượng không nhiều, tốc độ của hắn tất nhiên nhanh đến mức khó có thể tưởng tượng được.

Nhưng vào lúc này, trong lòng con trâu già đột nhiên có cảm giác, vội vàng giảm tốc độ của bước chân, quay đầu nhìn lại về phía Tần Mục, hắn không khỏi cảm thấy kinh hãi.

Chỉ thấy lúc này thần tàng của Tần Mục mở ra, một gốc Kiến Mộc mọc rễ nẩy mầm, đang bay nhanh trưởng thành!

Con trâu già bị dọa cho giật mình:

- Hắn chỉ có một mình lại dám tu luyện như vậy? Nếu xảy ra chuyện không may, ta căn bản cứu không được hắn! Trở lại, quay về Thượng Thương học cung!

Hắn vừa mới nghĩ tới đây, Kiến Mộc trên đại lục linh đài của Tần Mục đã sinh trưởng đến lục hợp thần tàng, khiến từng thần tàng được đả thông, ba tòa thần tàng trực tiếp nối liền thành một thể.

Tiếp theo, Kiến Mộc xuyên thẳng qua tường bao quanh của Thiên Nhân thần tàng, xuyên qua Thiên Nhân thần tàng, năm đại thần tàng lại hòa làm một thể!

Khí tức của Tần Mục tăng vọt, không ngừng tăng lên.

Con trâu già khẩn trương nhìn hắn, không có phát hiện hắn có bao nhiêu nguy hiểm, lúc này mới yên lòng lại, thầm nghĩ:

- Ta quên mất, cảnh giới tu vi của hắn là cảnh giới Thiên Nhân, thấp hơn so với Hồ Bất Quy một cảnh giới, bởi vậy tính nguy hiểm lại nhỏ hơn rất nhiều. Không đúng! Nếu hắn là cảnh giới Thiên Nhân, như vậy vì sao tu vi thực lực của hắn không kém hơn Hồ Bất Quy! Có nguy hiểm, hắn nhất định có nguy hiểm!

Ầm ầm

Thân thể của Tần Mục chấn động mạnh, năm đại thần tàng khác bất chợt hiện ra rõ ràng, đây là năm đại thần tàng của ma đạo!

Trong năm đại thần tàng này không ngờ cũng có một gốc Kiến Mộc ma đạo, giờ phút này gốc Kiến Mộc cũng đã sinh trưởng đến trong Thiên Nhân thần tàng!

Tần Mục kêu lên một tiếng rên rỉ, toàn thân đột nhiên trở nên khô quắt xuống, gần như không có cơ bắp, chỉ còn lại có da và xương!

Ngưu Tam Đa đang muốn quay đầu lại chạy về phía Thượng Thương học cung, nhưng vào lúc này, quanh thân của Tần Mục có phù văn tung bay, không ngừng in về phía bản thân hắn, khiến cho một số phần thân thể và nguyên thần của hắn gần như tan vỡ rất nhanh đã ổn định lại.

- Hắn có thể tự trị liệu cho mình sao?

Ngưu Tam Đa cảm thấy khó có thể tin nổi, lúc này mới yên lòng lại, tiếp tục cõng hắn chạy về phía trước.

Trời dần dần tối dần, hắn cách Thái Hoàng Thiên càng lúc càng gần, trong lòng hắn thầm nghĩ:

- Thiên Âm giới ở nơi nào? Ta chỉ mới nghe nói qua chỗ này, lại chưa từng đi qua. Chỉ có điềum Tần sư đệ bây giờ đang ở trong thời kỳ mấu chốt, ta không có tiện đánh thức hắn...

Hắn đi tới vách núi dựng đứng của Đại Khư, chỉ thấy trời đen tối lại, con trâu già nhảy xuống vách núi dựng đứng, toàn thân tản ra thần quang, ép bóng tối tách ra, lại thấy từng thác nước từ giữa sườn núi của vách núi dựng đứng chảy ra, bị thần quang của hắn chiếu sáng, phi quỳnh tiết ngọc, trông rất đẹp mắt.

Những thác nước ở dưới chân núi hội tụ thành dòng chảy, hóa thành một sông lớn chảy dọc theo đường hầm Thái Hoàng Thiên về phía đông.

- Nơi này là Dũng Giang, nổi danh là nơi quỷ dị nhất của thời kỳ Khai Hoàng.

Con trâu già dừng bước, cảnh giác nhìn bốn phía, thầm nghĩ:

- Năm đó, Khai Hoàng và Thiên Sư đã tới ở đây, phúng viếng tiên hiền, nhớ lại khi đi qua thời đại, gặp được rất nhiều chuyện không thể nào tưởng tượng được.

Đột nhiên, trong bóng tối có từng sương mù dày đặc vọt tới, thần quang chiếu sáng xung quanh thân thể hắn, không ngờ sương mù tuyết trắng hoàn toàn cũng không sợ hãi thần quang của hắn, rất nhanh nhấm chìm hắn và Tần Mục trên lưng.

Con trâu già cẩn thận nhìn xung quanh, sương mù dày đặc càng lúc càng mờ nhạt, chỉ thấy trong sương mù dày đặc mơ hồ có bóng người qua lại, chỉ nghe có tiếng cười truyền đến:

- Hôm nay Thiên Đình thật náo nhiệt, người đến người đi, ngay cả con sông hôm nay cũng đều là thuyền hoa.

Con trâu già ngẩng đầu, chỉ thấy một chiếc thuyền hoa cực lớn đang chạy về phía bọn họ, hắn vội vàng tránh né, đã thấy cảnh sắc chung quanh đột nhiên trở nên rực rỡ nhiều màu, dường như sắc thái thoáng cái trở nên đầy sức sống!

- Đây là đâu vậy?

Con trâu già thầm giật mình, nhìn về phía xung quanh, lại thấy vô số thuyền hoa Thiên Phàm đang đua nhau, chạy ở trên một con sông lớn.

Mà hai bên bờ sông lớn là Thiên Cung vô số, thần thánh không tầm thường.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.