Trong lòng Yến Khấp Linh rét lạnh, vừa rồi nàng quên mất chúc phúc Thiên Đế ở sau đầu mình, suýt nữa nói ra tâm tư của mình.
Tuy nói hai hồn của Thiên Đế lúc này chắc hẳn đang nóng lòng trở lại Thiên Đình, cùng dung hợp hồn phách của mình ở Thiên Đình, không rảnh theo dõi nghe lén nàng, nhưng bất cứ việc gì cũng không thể biết chắc được, nếu tâm tư của nàng bị Cổ Thần Thiên Đế nghe được, bản thân nàng cũng khó bảo toàn.
Tần Mục thu ngón tay về, trước đây hắn phá giải các loại chúc phúc Cổ Thần phía sau đầu Ngự Thiên Tôn đã tốn rất nhiều công sức, rmời các hào kiệt trí sĩ trong thiên hạ, ở kinh thành Duyên Khang phá giải chúc phúc Cổ Thần, bởi vậy đối với chúc phúc Thiên Đế hắn cũng không xa lạ gì.
Lại thêm đại đạo phù văn Thiên Đế trong Thủ Tàng Các cũng có, hiểu biết của hắn về chúc phúc Thiên Đế cũng đạt tới trình độ cao hơn.
Hắn cũng không phải là phá giải chúc phúc Thiên Đế sau đầu của Yến Khấp Linh, chỉ là khiến chúc phúc Thiên Đế giảm sút, khiến cho Thiên Đế tạm thời không có cách nào thông qua Yến Khấp Linh nghe được lời bọn họ nói chuyện.
Điều này cùng thủ đoạn của tiều phu ở trong kinh thành Duyên Khang phá giải chúc phúc Địa Mẫu sau đầu Tần Mục cũng không có gì khác biệt lắm, đều rất khéo léo.
- Cám ơn ngươi.
Yến Khấp Linh lộ ra vẻ tươi cười, nói:
- Con người ngươi có đôi khi đặc biệt ôn nhu, có đôi khi lại khiến cho người ta đặc biệt đáng ghét.
Tần Mục mỉm cười, coi những lời này thành khích lệ.
Yến Khấp Linh tiếp tục nói:
- Ta phát giác, sư tôn thật sự vô tình, chỉ sợ ở trong lòng hắn cái gọi là tình nghĩa sư đồ cũng hoàn toàn không có trọng lượng. Cho nên ở Thiên Âm giới ta mới nói giúp ngươi. Giúp ngươi cũng chính là giúp ta.
Tần Mục im lặng một lát, nói:
- Như vậy sư nương của nàng...
Thân thể Yến Khấp Linh run một cái, sau một lúc lâu, nói:
- Sư nương ở hành cung, lại ở phía trước.
Yên Nhi thu hai cánh, đáp xuống. Yến Khấp Linh từ trên lưng nàng nhảy xuống, nói:
- Mục Thiên Tôn sẽ theo ta đi vào chứ?
Tần Mục do dự, sau đó khẽ gật đầu, bảo Long Kỳ Lân và Yên Nhi ở chỗ này.
Chuyện liên quan đến cơ hội sống duy nhất của Duyên Khang, hắn nhất định phải tận mắt nhìn thấy được, bảo đảm tuyệt đối không thể sai sót nhầm lẫn!
Hai người đi về phía mới hành cung của Địa Mẫu nương nương, cung điện này chắc vừa xây xong không lâu, có rất nhiều cường giả Bán Thần với các chủng tộc trấn thủ, những Bán Thần chắc là do Địa Mẫu Nguyên Quân mới thu phục.
Thứ Nguyên giới phá phong tạo thành ảnh hưởng cực lớn.
Địa Mẫu Nguyên Quân chân chính vẫn không dám lộ diện, nàng bị Thiên Minh giết đến chỉ còn lại có một đạo Thiên Hồn, thân thể bản thể của nàng là Nguyên Mộc lại bị Thiên Minh cướp đi, bồi dưỡng thành Địa Mẫu Nguyên Quân mới.
Địa Mẫu Nguyên Quân không có thân thể, ở trong năng lực hiệu triệu Bán Thần lại kém hơn Địa Mẫu Nguyên Quân mới, tuy nói nàng còn có một số cường giả trung thành và tận tâm đi theo, nhưng không có cách nào sánh ngang cùng Địa Mẫu Nguyên Quân mới.
Trong hành cung, những Bán Thần nhìn thấy Yến Khấp Linh cùng Tần Mục đi tới, bọn họ đều lộ ra vẻ kinh ngạc nhưng lại không hỏi thăm.
Đợi đến khi đi tới cung điện của Địa Mẫu Nguyên Quân, Yến Khấp Linh quỳ xuống lạy Địa Mẫu, nói:
- Sư nương.
Địa Mẫu Nguyên Quân mới tuy có dáng vẻ giống hệt với Địa Mẫu, lại không có được khí phách càn quấy của Địa Mẫu, ngược lại rất ôn nhu, vội vàng nói:
- Nhanh đứng lên đi. Sao con nhìn thấy ta lại hành đại lễ như vậy? Con ở trước mặt sư phụ con phải chú ý những quy củ này, nhưng ở trước mặt ta cũng không cần phải làm vậy.
Nàng nhìn về phía Tần Mục, lộ vẻ kinh ngạc, cười nói:
- Mục Thiên Tôn? Các ngươi thế nào lại đi cùng nhau? Lần trước ta còn nghe con nói con chịu thiệt trong tay hắn, định đòi lại công bằng mà.
Tần Mục cúi người chào, nói:
- Tần Mục ra mắt Địa Mẫu nương nương.
Địa Mẫu Nguyên Quân mới cười nói:
- Không dám nhận. Ngươi là Mục Thiên Tôn có bối phận cực cao, ngươi không cần đa lễ. Ngươi trêu đùa phu quân nhà ta, lấy chúc phúc của hắn cho một con lợn rừng đen, phu quân nhà ta đã nổi trận lôi đình, mắng ngươi rất lâu.
Nàng không nhịn được cười ra thành tiếng, sau khi nhìn thấy Yến Khấp Linh còn đang quỳ, nàng nói:
- Yến Tử, nhanh đứng lên đi. Mục Thiên Tôn ở đây thấy còn trịnh trọng như vậy còn tưởng rằng ta ngược đãi con.
Yến Khấp Linh cúi đầu, hai tay dâng cái gương do Thiên Đế ban tặng, nói:
- Sư tôn đã trở lại Thiên Đình, nói đưa món bảo vật này cho sư nương.
- Hắn đã trở lại rồi sao?
Địa Mẫu Nguyên Quân mới nhận lấy cái gương, cười nói:
- Là Mục Thiên Tôn giúp hắn tạo lại hồn phách rồi sao? Xem ra ân oán giữa Mục Thiên Tôn cùng phu quân nhà ta đã hóa giải. Vậy thì tốt...
Ánh mắt của nàng rơi vào trên cái gương, lại không có cách nào rời đi được nữa.
Yến Khấp Linh khóc lớn, nước mắt rơi như mưa:
- Sư tôn bảo ta giao cái gương giao cho sư nương, ta biết sư nương soi cái gương sẽ phát sinh chuyện gì, nhưng vẫn làm! Mong sư nương xử chết ta đi...
Địa Mẫu Nguyên Quân mới ngẩng đầu, trong tròng mắt hoàn toàn mờ mịt, thần thái dần dần biến mất.
- Cái này cũng không trách được con, Yến Tử, cái này cũng không trách được con...
Nàng giơ tay lên nhẹ nhàng xoa đầu của Yến Khấp Linh, bàn tay chậm rãi hóa thành khói xanh, ôn nhu nói:
- Không thể trách con, con cũng là không thể làm gì được được.
Nàng xoay đầu lại nhìn về phía Tần Mục, thản nhiên cười:
- Mục Thiên Tôn, chăm sóc tốt cho nàng...
Thân thể của nàng tan ra, hóa thành từng sợi khói xanh bị cái gương này cắn nuốt.
Cái gương leng keng rơi xuống đất, lăn hai vòng sau đó dừng lại ở dưới chân Tần Mục.
Tần Mục nhặt lên cái gương, trong gương là một gốc Nguyên Mộc xanh um tươi tốt.
Gốc cây Nguyên Mộc này chính là bản thể của Địa Mẫu Nguyên Quân mới, cũng là chân thân Địa của Mẫu.
Những năm cuối Thượng Hoàng, Thiên Minh diệt trừ Địa Mẫu Nguyên Quân, đưa Nguyên Mộc tới Thiên Đình, Thiên Đế sử dụng Nguyên Mộc đào tạo ra một sinh linh khác, sinh linh này chính là Địa Mẫu Nguyên Quân mới, đồng thời hắn cưới làm vợ.
Thiên Đế có thể bồi dưỡng Địa Mẫu mới từng bước phát triển, tất nhiên cũng có thể hủy diệt nàng.
Hiện tại, Địa Mẫu mới đã hồn phi phách tán, Nguyên Mộc trở về.
- Ngươi yên tâm.
Tần Mục lẩm bẩm nói:
- Ngươi yên tâm, ta không thể cho ngươi hứa hẹn gì khác, nhưng có thể bảo đảm sẽ hết sức chăm sóc nàng.
Yến Khấp Linh còn đang khóc lóc thảm thiết, Tần Mục kéo nàng lên, nói:
- Ta có việc quan trọng phải làm, nàng có muốn đi cùng không?
Yến Khấp Linh không có đứng dậy, Tần Mục đi ra ngoài, hiện tại trong lúc thời gian khẩn cấp, hắn không có thời gian chậm trễ.
Hắn đi ra khỏi hành cung này, leo lên lưng Yên Nhi đang muốn rời khỏi đó, nhưng hắn lại thấy Yến Khấp Linh đi tới, nữ tử này đã khôi phục lại nghị lực trước kia, nói:
- Ta đi theo ngươi.
Tần Mục khẽ gật đầu, nói:
- Ta cần một nơi bằng phẳng, như vậy mới tiện thi pháp cũng tiện cho Địa Mẫu từ dưới đất chạy tới.
- Ta biết có một địa phương như vậy.
Trên mặt Yến Khấp Linh đã không nhìn thấy được nửa điểm bi thương, nói:
- Nơi đó là bình nguyên Thiên Hà Trầm Tích. Để ta chỉ đường cho!
Không lâu sau, bọn họ đi tới bình nguyên Trầm Tích mà Yến Khấp Linh nói tới, nơi đó rộng vạn dặm, không có sông núi, chỉ có rừng rậm nguyên thủy, cây cỏ mọc đầy.
Yên Nhi bay tới trung tâm của bình nguyên, Tần Mục bảo nàng dừng lại, bản thân thì nhảy xuống, hắn bảo bọn họ lui về phía sau, nói:
- Càng xa càng tốt.
Mọi người vội vàng lui về phía sau, chỉ còn lại có một mình Tần Mục.
Tần Mục lấy cái gương này ra để ở dưới đất, đột nhiên hắn lấy ra Vô Ưu kiếm giơ lên cao, mũi kiếm dùng sức cắm mạnh xuống phía dưới!
Vô Ưu kiếm cắm ở trên mặt kính, mặt gương xuất hiện một vết nứt, tiếp theo càng lúc càng nhiều vết nứt xuất hiện.
Tần Mục bay nhanh về phía sau, chỉ thấy cái gương nghiền nát, lấy cái gương làm trung tâm, không gian chấn động kịch liệt, một gốc Nguyên Mộc đột ngột từ mặt đất nhô lên, càng lúc càng lớn, càng lúc càng cao, khiến không gian xung quanh không chống đỡ được chia năm xẻ bảy!
Rất nhanh, gốc cây Nguyên Mộc này lại cao tới vạn trượng, còn đang lấy tốc độ khủng khiếp sinh trưởng về phía trước, thân cây lớn vô cùng càng lúc càng trở nên to lớn, thân cây cắm xuống mặt đất khiến mặt đất không ngừng nứt ra, cùng lúc đó, sấm sét trong không gian và lôi hỏa xuất hiện ở bốn phía, khủng khiếp vạn phần!
Tần Mục cầm Vô Ưu kiếm trong tay, thân hình lướt về phía sau, ung dung tránh né những vết nứt không gian đi tới bên cạnh mình.
Phía sau của hắn, một tòa cánh cửa Thừa Thiên đột nhiên xuất hiện, ngôn ngữ huyền diệu tối nghĩa từ trong miệng hắn vang lên, hô hoán mảnh nhỏ hồn phách của bản thể Nguyên Mộc.
Trong thiên địa có cát đen điên cuồng phun ra, chen chúc lao đến trong Nguyên Mộc.
Hắn đang chiêu hồn, thông qua gốc cây Nguyên Mộc này hắn đang giúp Địa Mẫu Nguyên Quân chiêu hồn!
Trong lúc nhất thời, Nguyên Giới dường như sôi trào, đất rung núi chuyển, dãy núi đang chấn động kịch liệt, mặt đất đang điên cuồng nứt ra, dường như dưới nền đất có vô số con Thần Long đang nhanh chóng xuyên qua, trực tiếp chạy về phía Nguyên Mộc!
Rất nhanh, trên bình nguyên vạn dặm hiện ra từng dãy núi tối tăm cực lớn, đó là rễ của Địa Mẫu Nguyên Quân!
Rễ của nàng giống như là dãy núi cao vút sừng sững điên cuồng di chuyển trên mặt đất và trong lòng đất, tốc độ này cực nhanh, từ phía xa nhìn lại dãy núi như rồng lao đi trên mặt đất lộ ra vẻ kinh tâm động phách lại tráng lệ vô cùng!
Địa Mẫu Nguyên Quân còn thiếu một hồn, Tần Mục giúp nàng chiêu hồn, lập tức khiến nàng kinh động, nàng tất nhiên có thể cảm ứng được phương hướng vị trí của Nguyên Mộc và Tần Mục nên đang nhanh chóng chạy tới.
Mà ở trung tâm của Nguyên Giới, vị “Ngự Thiên Tôn” có vạn vòng ánh sáng sau đầu cũng lập tức bị kinh động, chạy như bay về phía bên này.
Cùng chạy như bay tới với hắn còn có vô số chiếc lâu thuyền lớn của Thiên Đình, trên thuyền có cờ sao lay động, vô số thiên binh thiên tướng Thiên Đình dùng lôi sét đánh lên trống trận, tiếng trống kinh thiên động địa, tiếng chém giết giống như đại hồng thủy cuốn ra khắp nơi trong thiên địa!
- Địa Mẫu, ngươi muốn sống lại đến trạng thái đỉnh phong thì cần phải trả cái giá thật lớn!
Thân hình Tần Mục bay quanh thân cây Nguyên Mộc càng lúc càng lớn, thân cây cực lớn vẫn còn đang tăng lên, còn đang sinh trưởng, tán cây đã che cả bầu trời, song song cùng chư thiên.
Tần Mục xuyên qua trong mảnh nhỏ không gian, hắn hóa thành hình dạng ba đầu sáu tay, tăng nhanh tốc độ làm phép, hắn cao giọng nói:
- Ta có thể khiến cho ngươi sống lại, nhưng trước đó, ta cần phải ngươi che trở cho Ngự Thiên Tôn!
Sâu bên trong mặt đất, rễ của Nguyên Mộc liên kết cùng thân cây Nguyên Mộc, gốc cây Nguyên Mộc này càng lớn hơn, tán cây bao phủ cả phạm vi hàng vạn dặm, bình nguyên vạn dặm gần như khó có thể chứa hết được thân cây lớn.
Dưới nền đất truyền đến giọng nói của Địa Mẫu Nguyên Quân vui mừng vô hạn, gây ra tiếng nổ lớn, giống như có vô số thú lớn đang trăm miệng một lời phát ra tiếng rít gào:
- Mục Thiên Tôn, ngươi cuối cùng đến đây thực hiện lời hứa của ngươi!
- Ngự Thiên Tôn cái gì? Ngự Thiên Tôn thật sự đang ở bên cạnh ngươi, Ngự Thiên Tôn này chẳng qua là vũ khí do Thiên Đình chế tạo ra, còn muốn tranh chấp cùng bản cung sao?
- Các hài nhi của ta, đến lượt các ngươi ra thi đấu!
Ầm ầm, ầm ầm, ầm ầm!
Xung quanh Nguyên Mộc có từng chiếc đế quan cực lớn từ dưới đất chui lên, từng hàng thạch thú xuất hiện ở phía trước đế quan, thạch thú nhanh chóng lột xác từ đá hóa thành máu thịt, các loại Bán Thần kỳ lân, sư tử, lạc đà, ngựa, voi trắng, hải mã sống lại, dáng vẻ bệ vệ trùng thiên, khí huyết như biển.
Những Bán Thần năm đó là trọng thần của Bắc Thượng Hoàng Thiên Đình, mỗi một tồn tại có thực lực vô cùng mạnh mẽ, từng người thò tay nắm lấy đế quan, điên cuồng phá giải phong ấn trên đế quan.
Tám chiếc đế quan lần lượt được mở ra, bên trong truyền đến Đế Uy cuốn ra khắp thiên địa, thi khí nồng đậm mạnh mẽ quét ngang hoàn vũ!
Bắc Thượng Hoàng Thiên Đình có tổng cộng mười bốn vị Thiên Đế, tất cả đều là con cháu của Địa Mẫu Nguyên Quân!
Đó là mười bốn vị cảnh giới Đế Tọa Đại Đế, trong đó có năm vị Bán Thần Đại Đế ở cùng thời điểm tranh đấu cùng Nam Thượng Hoàng Thiên Đình đã bị đánh đến hồn phi phách tán, hài cốt không còn. Còn có một vị Bán Thần Đại Đế, thi thể bị Phượng Thu Vân dẫn theo tiến vào quỷ thuyền, đến nay tung tích không rõ.
Thời đại Thượng Hoàng là thời đại điên cuồng dã man nhất, cũng đám cường giả quần tinh chói lòa xuất hiện không ngừng!
Ở trong thời đại kia, Nam Bắc Thượng Hoàng đều có Thiên Đình, mỗi bên đều có từng vị Đại Đế chấn động thiên hạ.
Vô số thần nhân ở trong Thiên Đình nam bắc đối lập, mỗi người đều phấn đấu chém giết các chủng tộc khác, chế luyện cường giả của đối phương thành binh, khiến máu thịt của đối phương trở thành tế phẩm!
Trong đó, cách làm của Bắc Thượng Hoàng Thiên Đình là tàn bạo nhất. Xích Minh thần tử dẫn đầu tộc nhân ẩn cư ở Huyền Không Giới, ở thời đại Thượng Hoàng bọn họ căn bản không dám có tiếp xúc với Thượng Hoàng Thiên Đình, cũng bởi vì bọn họ nhìn thấy được chỗ tàn bạo của thời đại Thượng Hoàng.
Lúc này, Đế Thi của tám vị Thượng Hoàng còn lại thức tỉnh, hóa thành thi yêu, biển máu dâng lên ngập trời, thi yêu của tám vị Thiên Đế phóng lên cao, bọn họ đứng sừng sững ở trên bầu trời, đối mặt với thần khí mạnh nhất của Thiên Đình.
- Ngự Thiên Tôn!
Đô đô...
Trên bầu trời có cờ sao tung bay, vô số thần nhân Thiên Đình thổi lên tiếng kèn lệnh to rõ ràng, những kèn lệnh này là sừng của thú lớn, từ trên từng chiếc lâu thuyền chiến hạm thả xuống, bị lực sĩ khổng lồ phát ra sóng chân nguyên vang lên.
Vô số thần nhân đứng ở đầu thuyền đánh trống, trống được dùng da Quỳ Long chế luyện thành, tiếng trống nổ lớn chấn động tới mức không trung và mặt đất cũng run rẩy theo!
“Ngự Thiên Tôn” càng lúc càng tiến tới gần, ở xung quanh hắn có vô số lâu thuyền lơ lửng giống như từng con sâu thật nhỏ, nhưng những lâu thuyền lớn này lại đại biểu cho kiệt tác cao nhất của thiên công Thiên Đình, từng chiếc lâu thuyền này dài đến mấy chục dặm, phía trên là những Thần Ma với thân thể cực lớn.
Chỉ là so sánh với hắn, những Thần Ma này lại bé nhỏ không đáng kể.
Cho dù là tám vị Đại Đế Thượng Hoàng Bán Thần biến thành Thi Yêu, so với hắn cũng muốn nhỏ hơn không biết gấp bao nhiêu lần!
- Địa Mẫu, đám con của ngươi căn bản không phải là đối thủ của Ngự Thiên Tôn, để ta trở lại trợ giúp ngươi một tay!
Tần Mục giơ tay lên kéo lá liễu trên mi tâm xuống, mái tóc tung bay, thần thái vô cùng cuồng dã phóng túng, ba cái đầu của hắn lạnh lùng nói:
- Ca ca, cho ta mượn lực lượng đoạt lấy hồn phách của tám vị Thượng Hoàng Thiên Đế từ trong U Đô ra!