Mục Thần Ký

Chương 689: Chương 689: Thiên Hỏa




Trong đại lục chữ Tần, sắc mặt của Thiên Công, Xích Hoàng và lão phật đều nghiêm trọng. Sau một lúc lâu, lão phật than thở:

- Đại đạo thay đổi, do cải cách thay đổi đạo, thiên địa đại đạo biến hóa một bước. Thời buổi rối loạn, thế gian đại biến sắp đến gần.

Hai mắt hắn dần dần ảm đạm, ngủ thật say.

Phân thân của Thiên Công than thở:

- Đến thật nhanh, xem ra ta cũng có thể sớm chuẩn bị. Ngược lại Xích Hoàng đạo hữu sau khi chết, toàn thân đều thoải mái.

Xích Hoàng kêu lên một tiếng rên rỉ.

- Chúng ta đều đang ở trong bụng của một kẻ chết đói?

Trong lòng Tần Mục chấn động mạnh, sắc mặt không ngừng thay đổi. Nếu nói như vậy, bóng tối bao phủ Đại Khư cũng là con quỷ chết đói cực lớn đến mức không có cách nào tưởng tượng được.

Thân thể của quỷ chết đói này có thể nhét đầy toàn bộ Đại Khư, có thể lấp đầy mỗi một chư thiên trong vách núi dựng đứng.

Mấu chốt nhất chính là quỷ chết đói này có ý thức của mình hay không?

Quỷ chết đói có thể có ý thức, lúc hắn ở Khoái Hoạt Hương bên bờ biển lại ý thức được điểm này. Quỷ chết đói có thể nắm giữ ký ức, có thể nắm giữ tư duy. Nếu Thiên Âm giới thật sự bị Âm Thiên Tử biến thành quỷ chết đói, như vậy cho dù Thiên Âm nương nương sống lại, tình hình cũng không lạc quan như vậy!

- Thiên Âm giới biến thành một quỷ chết đói cực lớn, đối với Thiên Âm nương nương cũng là một đối thủ vô cùng đáng sợ. Thiên Âm nương nương ốc còn không mang nổi mình ốc, làm sao có thể lo lắng được cho Đại Khư?

Hắn cũng không coi trọng tình cảnh của Thiên Âm nương nương.

Thiên Âm nương nương nâng hắn ở trong lòng bàn tay, hiếu kỳ quan sát hắn, chỉ thấy sắc mặt của Tần Mục còn đang không ngừng biến hóa.

- Vị đại pháp sư này có bản lĩnh cao tuyệt nhưng hình như đạo tâm có hơi kém. Trong thời gian một lát như vậy sắc mặt lại thay đổi hơn mười loại màu sắc, giống như là da mặt khi diễn xong cởi bỏ trang phục, lại giống như đèn kéo quân có thể biến hóa màu sắc.

Thân thể của nàng đang từ từ khôi phục, bùn đất nước biển hóa thành máu thịt xương cốt, bản lĩnh như vậy khiến những người khác hâm mộ không thôi.

Ví dụ như Tần Mục mặc dù kiêm tu thần thức bất diệt của Xích Hoàng và Vô Lậu Tạo Hóa Huyền Kinh của Minh Hoàng, ở trên thuật tạo hóa có thành tựu kinh người nhưng nếu như máu thịt của hắn tan đi, chỉ còn lại có túi da, như vậy Tần Mục hẳn phải chết không thể nghi ngờ, không có cách nào tạo lại thân thể.

Thiên Âm nương nương có thể làm như vậy, ngoại trừ nàng có thực lực cao thâm khó dò ra, nguyên nhân lớn nhất sợ rằng vẫn là thiên phú bẩm sinh của nàng.

- Tòa tháp này là bảo vật do ta chế luyện, dùng để trấn áp những quỷ chết đói. Chỉ có điều quỷ chết đói cùng Âm Thiên Tử liên thủ, ám toán ta.

Thân thể của Thiên Âm nương nương khổng lồ không gì sánh được, di chuyển về phía trong biển, mặt biển bị dâng lên từng sóng lớn, nói:

- Năm đó, quỷ chết đói ở Thiên Âm giới làm loạn, ta muốn chế luyện một vũ khí có thể một lần vất vả suốt đời nhàn nhã giải quyết quỷ chết đói. Chỉ là ta do thiên địa sinh ra, đối với hệ thống thần thông đạo pháp khác cũng không tinh thông. Ta bế quan luyện bảo, trước sau không có cách nào luyện thành, mà lúc này Âm Thiên Tử đi tới Thiên Âm giới, nói là giúp ta luyện bảo. Pháp thuật thần thông của người này thật đáng kinh ngạc, ảo diệu, chính là đi theo con đường của U Đô, vừa vặn có thể bù đắp thiếu sót của ta. Có hắn hỗ trợ, tòa bảo tháp này của ta mới có thể luyện thành. Nhưng...

Nàng đi tới giữa biển, sắc mặt buồn bã.

- Nhưng đây chỉ là một cái bẫy, hắn giúp ta luyện bảo nhưng thật ra có tâm tư không tốt. Sau khi bảo vật luyện thành, hắn giấu ở bên trong một chiêu thần thông.

Thiên Âm nương nương nghiến răng nghiến lợi:

- Hắn dùng chiêu thần thông này ám toán ta, đánh ta bị thương. Sau đó quỷ chết đói nhân cơ hội từ trong vết thương của ta chui vào trong cơ thể của ta, gặm ăn máu thịt của ta. Mà hắn lại dẫn đến rất nhiều cường giả, nhân cơ hội công kích ta. Quỷ chết đói chui vào trong cơ thể ta càng lúc càng nhiều, giống như cát đen điên cuồng phun ra...

Tần Mục có thể tưởng tượng ra cảnh tượng kia khủng khiếp tới mức nào.

Thiên Âm nương nương bị thương vừa phải chống lại Âm Thiên Tử cùng rất nhiều cường giả công kích, còn có vô số quỷ chết đói biến thành cát đen điên cuồng chui vào vết thương của nàng, gặm nhắm máu thịt và linh hồn của nàng!

Thời điểm đó, Thiên Âm nương nương nhất định trong ngoài đều khốn đốn, trong lòng tuyệt vọng vạn phần.

- Nương nương tại sao lại tin tưởng một người xa lạ?

Hắn không nhịn được buồn bực nói.

Nếu Thiên Âm nương nương có lòng đề phòng đối với Âm Thiên Tử, cũng sẽ không bị bại nhanh như vậy, thảm hại như vậy. Âm Thiên Tử đối với Thiên Âm nương nương khi đó chắc là khách xa lạ quê người, nàng lại không giữ lại chút nào hoàn toàn tín nhiệm hắn, khó tránh khỏi có chút qua loa.

Sắc mặt của Thiên Âm nương nương ửng đỏ, nói:

- Hắn bộ dạng rất dễ nhìn, khiến người ta không có lòng phòng bị.

Sắc mặt Tần Mục cổ quái.

Thiên Âm nương nương vội vàng nói:

- Ta cũng không phải là trông mặt mà bắt hình dong, mà hắn thật sự đẹp, không nhìn ra được vẻ giả nhân giả nghĩa của hắn. Hắn giúp ta luyện bảo, ta cũng thật sự cần sự trợ giúp hắn, bởi vậy mới gặp phải ám toán. Mãi đến khi gặp được đại pháp sư, ta mới biết được bộ dạng đẹp mắt chưa chắc đã là người tốt, tướng mạo bình thường không có gì lạ cũng có thể là một người tốt.

Nàng nhìn về phía Tần Mục trong lòng bàn tay, lộ ra vẻ tươi cười cổ vũ.

Tần Mục kêu lên một tiếng rên rỉ, không còn muốn nói tới chuyện tướng mạo tầm thường này nữa, nói:

- Như vậy, vì sao Âm Thiên Tử không mang bảo tháp này của nương nương đi, trái lại để nó ở chỗ này?

Thiên Âm nương nương chụp vào cái đồng hồ cát cực lớn kia, nói:

- Hắn ngược lại rất muốn, chỉ là bảo tháp của ta chỉ dùng Thiên Âm Kim Luyện chế tạo thành, sau khi trải qua rèn luyện chính là đồ của ta. Ta khiến bảo tháp này cùng Thiên Âm giới hòa làm một thể, hắn đương nhiên cầm không nổi. Ta tuy rằng chết một hồi nhưng coi như là nhân họa được phúc, lúc trước ta không có cách nào lĩnh ngộ được hình thái linh hồn cực nhỏ, đối với cát đen là không thể tránh được. Nhưng sau khi ta bị nghiền nát biến thành linh hồn cực nhỏ, những gì lúc trước không giải thích được, lại trở nên rõ ràng thông suốt.

Nàng tháo cái đồng hồ cát xuống, nói:

- Đồng hồ cát này là bảo vật khống chế cát đen của Thiên Âm giới, chắc là do hắn chế luyện. Hắn chính là lợi dụng bảo vật này điều khiển cát đen, công kích thế giới của các ngươi.

Âm Thiên Tử chế luyện đồng hồ cát, đại biểu cho thành tựu của hắn ở trên hệ thống linh hồn này, chỉ dựa vào đồng hồ cát hắn lại có thể khống chế linh hồn cát đen của Thiên Âm giới.

Thiên Âm nương nương có thể tháo cái đồng hồ cát này xuống, nói rõ Thiên Âm nương nương quả thật nhân họa được phúc, bởi vậy chết đi sống lại trái lại có lĩnh ngộ cực kỳ cao thâm về linh hồn.

Nàng chết đi sống lại, trái lại cùng tồn tại thần thánh như Thổ Bá, Thiên Công có chỗ bất đồng, bây giờ nàng nắm giữ năng lực học tập tìm hiểu những đạo pháp thần thông khác.

Loại biến hóa này rất kỳ lạ, Tần Mục cảm thấy ngược lại có thể nghiên cứu một chút. Vì vậy hắn lấy ra một cuốn sách nhỏ, cầm bút nhớ kỹ, thầm nghĩ:

- Làm nghiên cứu ở phương diện này, nói không chừng có thể giải quyết được vấn đề khó khăn thần thánh trời sinh không thể theo đạo pháp biến hóa mà thay đổi theo. Chỉ là không biết Thiên Âm nương nương có nguyện ý để cho ngàn vạn cao thủ tinh thông thuật số leo đến trên người nàng nghiên cứu ghi lại hay không... Chắc hẳn không muốn.

- Đồng hồ cát này là Thiên Đấu.

Đồng hồ cát này cực lớn, nhưng rơi vào trong tay của Thiên Âm nương nương lại giống như là một món đồ chơi nho nhỏ. Thiên Âm nương nương nghịch ở trên đầu ngón tay một hồi, cười như không cười:

- Thủ đoạn luyện bảo của hắn cao minh hơn ta rất nhiều. Cái Thiên Đấu này được luyện rất tinh xảo, chỉ có điều rơi vào trong tay ta, hắn lại không có cách nào đoạt lại được. Thiên Đấu cũng sẽ trở thành thủ đoạn để ta đối phó quỷ chết đói lớn nhất Thiên Âm giới này.

Tần Mục nhìn ra được, Thiên Âm nương nương trước kia kinh nghiệm cuộc sống không sâu, chỉ quản lý Thiên Âm giới. Đối với âm mưu quỷ kế có thể nói là không để ở trong lòng, cũng có khả năng tiếp xúc rất ít.

Mà bây giờ, Thiên Âm nương nương cũng hiểu được cách vận dụng thủ đoạn, điều này làm cho hắn thoáng cảm thấy yên tâm.

Thiên Âm nương nương sống lại, cũng sẽ không dễ dàng bị Minh Đô Hắc Đế đánh bại như vậy.

Hắn từ trong tay của Thiên Âm nương nương nhảy xuống, đi tới trong dãy cung điện bị tàn phá, chọn lựa mấy thanh thần binh U Đô vẫn tính là hoàn chỉnh thu vào, cái chuông Thiên Tang này cũng bị hắn thu hồi.

- Đại pháp sư, các ngươi cần phải đi thôi.

Thiên Âm nương nương thưởng thức đồng hồ cát, nói:

- Ta từ trong Thiên Đấu cảm ứng được Âm Thiên Tử, hắn rất nhanh lại cố gắng đi tới nơi này. Khi hắn ngầm ám toán ta, thực lực cũng đã không kém, hiện tại chắc hẳn đã nâng cao một bước. Các ngươi ở chỗ này, ta không có cách nào bảo vệ được các ngươi.

Trong lòng Tần Mục nghiêm lại, ngửa đầu nói:

- Nương nương có bản lĩnh địch nổi hắn hay không?

Thiên Âm nương nương nói:

- Hiện nay, thân thể của ta không ổn, rất khó địch nổi hắn, nhưng bản lĩnh ngăn cản hắn vẫn phải có. Ta sẽ ngăn cản hắn ở ngoài Thiên Âm giới, khiến cho hắn không có cách nào tiến vào Thiên Âm giới. Chỉ cần hắn không vào được, tính mạng của ta lại không đáng lo. Chỉ có điều, hắn nhất định sẽ khống chế quỷ chết đói của Thiên Âm giới công kích ta, đến lúc đó chính là thời điểm Thiên Âm giới bạo động. Các ngươi lưu lại, khẳng định không có cách nào bảo đảm được an toàn cho bản thân.

Tần Mục gật đầu, nghiêm nghị nói:

- Nương nương cẩn trọng!

Hắn đang muốn cùng thần nhân Khai Hoàng rời đi, đột nhiên nhớ tới một chuyện, lại dừng bước lại:

- Nương nương, ta vừa rồi mới cứu ngài, bị quỷ chết đói biến thành ngài công kích, đánh hỏng kiếm hoàn của ta, hiện tại ta không có binh khí sử dụng. Không biết khi nương nương chế luyện bảo tháp, còn Thiên Âm kim đầu thừa đuôi thẹo nào hay không? Có thể tặng cho ta một ít hay không?

Bàn tay của Thiên Âm nương nương đẩy nhẹ về phía đáy biển một cái. Chỉ thấy nước biển chảy tới, trong lòng bàn tay của nàng xuất hiện thêm rất nhiều cát biển lóe ra ánh sáng màu xanh, nói:

- Đây chính là Thiên Âm kim. Ngươi có thứ gì có thể chứa được không?

Phạm vi bàn tay nàng rộng mấy trăm mẫu, Thiên Âm kim trong lòng bàn tay giống như một mảnh sa mạc màu xanh.

Tim Tần Mục đập thình thịch, thầm khen một tiếng hào phóng. Hắn lấy ra túi Thao Thiết, nói:

- Trong túi Thao Thiết của ta chứa đầy Phật Nguyên Xích Các và Linh Phật Mẫu Thụ, chỉ có điều còn có chút khe có thể nhồi hạt cát vào.

- Hai túi của ngươi quá nhỏ, chỉ sợ không chứa được bao nhiêu.

Thiên Âm nương nương lắc đầu, bảo hắn nhảy đến Thiên Âm kim được chứa ở trong lòng bàn tay mình. Tần Mục lập tức phát động túi Thao Thiết, thu Thiên Âm kim vào trong túi Thao Thiết của mình, rất nhanh túi Thao Thiết đã chứa đầy.

Trong lòng bàn tay của Thiên Âm nương nương còn có non nửa Thiên Âm kim không thể chứa hết.

Tần Mục thầm nghĩ một tiếng đáng tiếc, tốn sức cầm theo hai túi Thao Thiết dự định buộc ở bên hông, lại thiếu chút nữa làm đứt đai lưng, chỉ đành phải cầm bằng hai tay.

- Nung nóng Thiên Âm kim khẳng định cần có điều phải chú ý, thời gian nương nương luyện bảo, sử dụng là lửa gì?

Tần Mục ngửa đầu hỏi.

- Ta từ chỗ Huyền Đô Thiên Công trộm được thiên hỏa.

Thiên Âm nương nương lật tay kia lên, một ngọn lửa xuất hiện ở trong lòng bàn tay của nàng, nói:

- Đây là ta nhân lúc Thiên Công không chú ý, trộm được từ chỗ của hắn. Hiện tại với ta chúng đã không có tác dụng gì nữa, tặng cho ngươi là được.

Tần Mục nhìn ngọn lửa trong lòng bàn tay của nàng. Lúc ngọn lửa kia thiêu đốt giống như là tinh thể có cạnh có góc, chẳng qua là quá lớn, quả thực chính là một mảnh tinh thể tạo thành biển lửa.

- Nương nương, không cần nhiều như vậy.

Tần Mục xấu hổ nói:

- Ta không có chỗ chứa...

Thiên Âm nương nương sử dụng hai đầu ngón tay nhẹ nhàng bẻ một khối thiên hỏa trạng thái tinh thể, giao cho hắn nói:

- Ngươi tạm thời ôm lấy. Loại thiên hỏa này rất dọa người, nhưng cũng không nóng, cần phải chờ sau khi phát động mới có uy lực thiêu đốt tất cả.

Tần Mục ôm lấy thiên hỏa này giống như là ôm một cây tinh thể hình lăng trụ. Thiên hỏa to bằng thắt lưng của hắn, cao hơn hắn, lại thêm hai túi Thao Thiết khiến cho hắn rất tốn sức.

- Các ngươi cần phải đi rồi!

Thiên Âm nương nương tập trung nhìn phía trước, sắc mặt nghiêm trọng nói:

- Âm Thiên Tử rất nhanh lại sẽ đi tới nơi này!

Tần Mục lập tức từ biệt, phóng người từ trên lòng bàn tay của Thiên Âm nương nương nhảy xuống, thần nhân Khai Hoàng vội vàng đuổi theo hắn. Chỉ nghe phù phù một tiếng, Thần nhân Khai Hoàng ngẩn người một lát, đã thấy Tần Mục cắm đầu vào trong biển rộng, cũng không đứng ở trên mặt biển hoặc bay lên.

Cũng may Thiên Âm nương nương kéo hắn từ trong biển ra, nhìn hai người nhẹ nhàng thổi một hơi thở, Tần Mục cùng thần nhân Khai Hoàng nhất thời giống như cưỡi mây đạp gió điên cuồng bay về phía trước. Trong thời gian ngắn bọn họ đi được mấy vạn dặm, không bao lâu lại đi tới trước bia Thiên Âm giới, lúc này mới rơi xuống đất.

Thần nhân Khai Hoàng đang muốn đi qua cột mốc biên giới, Tần Mục vội vàng nói:

- Tiền bối, chờ một chút!

Thần nhân Khai Hoàng không giải thích được, chỉ thấy Tần Mục buông túi Thao Thiết và thiên hỏa hình lăng trụ trong lòng ra, lấy mười mấy bình ngọc nhỏ ra, trực tiếp đổ nước miếng rồng trong bình ngọc ra.

Thần nhân Khai Hoàng không rõ hắn muốn làm gì, trong miệng của Tần Mục lẩm bẩm vài từ, thi triển một loại thần thông kỳ lạ. Hắn lại thấy cát đen chen chúc đến, chui vào trong mỗi một bình ngọc nhỏ.

Tần Mục đậy chặt nắp bình, lại liên tiếp bố trí phù văn ấn ký kỳ dị ở xung quanh thân bình, mở túi trên trang phục của thần nhân Khai Hoàng ra, bỏ những bình ngọc nhỏ này vào, nói:

- Sau khi ra ngoài ngươi không sao, nhưng đến ban ngày, cát đen lại sẽ từ trong thân thể ngươi rời đi. Ta sợ ngươi chết, cho nên thu chút linh hồn cát đen. Đến bên ngoài, ta giúp ngươi luyện một bảo vật, có thể cát đen bị bảo vật thu vào ban ngày, tới buổi tối lại tiến vào trong cơ thể của ngươi.

Thần nhân Khai Hoàng lộ ra vẻ cảm động.

Nhưng vào lúc này, Thiên Âm giới đột nhiên truyền đến chấn động kịch liệt.

- Âm Thiên Tử đến!

Trong lòng Tần Mục rét lạnh, quay đầu nhìn lại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.