Chương 36: Người con trai thần bí (3)
Edit: Aya Shinta
Nơi nào cứng? Anh hơi ngả đầu qua.
Bốn mắt nhìn nhau, hình như Phương Cửu ý thức được cái gì đó, khuôn mặt nhỏ xoạt một cái trở nên đỏ chót, cuối cùng vẫn vươn ngón tay, yếu thế chọc dưới cánh tay anh, Nơi này.
Thật sao? Anh không để ý lắm nhìn cô, khóe miệng cong lên, Lúc vận động mạnh sẽ cứng hơn.
Phương Cửu: . . .
Anh khẽ cười một tiếng, Ví dụ như đánh nhau.
Phương Cửu: . . .
Tôi. . . Tôi về tắm rửa trước. . . Không không không. . . Tôi đi ngủ, anh tiếp tục luyện đi. Phương Cửu chỉ lo anh hiểu sai, vội vã bò lên từ thảm lông dê, ngay cả tai đều hồng lên.
Tần Diễn kéo cánh tay cô một cái, đoan chính nói: Ăn cơm chưa?
Ăn. . . Ăn rồi! Phương Cửu sợ đến mức vội vã muốn đẩy anh tay ra, lại phát hiện thế nhưng ngón tay anh lại mềm mại đến vậy.
Vậy đi ngủ sớm một chút. Năm ngón tay anh buông lỏng, trơ mắt nhìn cô chạy rời đi.
Trở lại phòng của mình, Phương Cửu một cái đóng sập cửa lại, sau đó trực tiếp ngồi phịch ở trên giường lớn êm ái.
Kỳ thực muốn có mối quan hệ nam nữ với một người đàn ông khẳng định dễ dàng, có điều nếu muốn hết hôn với người đó cần phải bắt được tâm anh ta. Cô có cảm giác Tần Diễn này xem ra sâu không lường được, anh đối với người nào cũng là cái dáng vẻ ôn hòa, nhưng thực tế nhất định không phải như vậy, bất quá tại sao anh ta lại tiết lộ cho mình rằng anh ta luyện thể? Đây không phải là một bí mật sao?
Đi vào phòng tắm rửa sạch sẽ, cô đổi một bộ áo ngủ hoạt hình màu hồng nhạt, trời bên ngoài đã rất đen, biệt thự nơi đây hoàn toàn yên tĩnh, bên ngoài phảng phất chỉ còn dư lại gió đêm đang thét gào.
Mỗi ngày trước khi đi ngủ cô đều đến ngồi thiền, vừa luyện một chút đạo khí. Hiện tại Phương Cửu càng ngày càng hối hận rồi, cô điên rồi nên mới dùng đạo khí đi nâng tạ.
Vừa mới ngồi ở trên giường, cô vẫn chưa có ngồi thiền thì đôi mắt đã mở ra, theo bản năng nhìn về phía ngoài cửa sổ.
Âm khí thật nặng!
Từ trên giường nhảy xuống, cô cầm lấy la bàn đặt trên bàn liền mở cửa đi ra ngoài, trong biệt thự cũng tràn ngập âm khí, đen thùi lùi, hình như nhiệt độ hạ thấp xuống một chút.
Lấy di động chiếu lên la bàn, kim chỉ nam tren la bàn vẫn chuyển động, Phương Cửu từng bước một đi về phía trước, cuối cùng phát hiện kim chỉ nam rốt cục dừng ở một phương hướng!
Cô ngẩng đầu nhìn lên, phát hiện phương hướng hóa ra là phòng của Tần Diễn.
Không được!
Đột nhiên cô chạy về phía gian phòng kia, sau đó một cước đá tung cửa ra, một luồng âm khí phả vào mặt, cô cắn đầu ngón tay niêm phong lại mi tâm mình để niêm phong lại mệnh môn, đột nhiên trong phòng cũng vang lên tiếng ngăn tủ ngã xuống!
Ông chủ! Phương Cửu chỉ lo Tần Diễn có chuyện, nhưng vào lúc này đèn phòng lại không sáng. Tuy rằng Tần Diễn luyện thể, nhưng quỷ lại không có thực thể, chăc chắn anh đánh không lại!
La bàn bỗng nhiên hướng về một phía, Phương Cửu giơ lên kiếm gỗ đào trong tay vọt về phía kia!
Quản việc không đâu!
Trong phòng bỗng nhiên vang lên một giọng nữ âm lãnh, trong giây lát đó, Phương Cửu chỉ cảm thấy một luồng khí lạnh ập về phía mình. Cô lưu chuyển đạo khí trong cơ thể, chỉ thấy một đổi tay gầy như que củi đột nhiên đánh về phía mình!
Cô bỗng nhiên nhấc chân đá vào, hồng y ma nữ kia lập tức văng lên tường!
Đang lúc này, cánh tay đột nhiên bị một bàn tay lớn nắm chặt, Phương Cửu theo bản năng một quyền vung tới, nhưng nắm đấm lại bị chặn lại!
Là tôi. Tần Diễn bỗng nhiên đi tới bên người cô.
Nhìn người tới, Phương Cửu cũng thở phào nhẹ nhõm, lập tức đánh giá trên người anh một phen, Anh không sao chứ?
Coi như anh cứng rắn hơn nữa, đối mặt với loại đồ vật hư vô này cũng không có cách nào, không giống cô có đạo khí là khắc tinh của ma quỷ.
Khục khục khục, chỉ là nhập môn kỳ cũng dám đến tìm chết! Ma nữ bỗng nhiên trôi nổi ở giữa không trung, gương mặt trắng bệch như tờ giấy, ánh mắt oán độc đang gắt gao nhìn chằm chằm hai người.
Phương Cửu kéo Tần Diễn về phía sau, Anh đừng đi dâu hết, tôi bảo vệ anh!
Nói, hai tay cô bỗng nhiên bấm quyết, một cước đạp mạnh trên đất!
Thỉnh thần? ! Âm thanh ma nữ đặc biệt sắc nhọn, tựa hồ rất sợ Phương Cửu thỉnh thần, hai tay gầy như củi khô lập tức chộp về phía cô.
Hai mắt Phương Cửu đỏ lên, đột nhiên bay lên không đá vào trên người ma nữ một cước, thân thể hư vô kia rất nhanh liền bắt đầu bốc khói. Cô nhặt kiếm gôc đào lên, cắn đầu ngón tay quét máu ở thân kiếm, đột nhiên bay lên không đâm tới nàng ta!
Có điều còn chưa tới trước mặt ma nữ, Phương Cửu liền trong nháy mắt từ trên không rơi xuống. Tần Diễn vượt hiểm tiếp được cô, nữ quỷ đó dường như nhìn ra đạo khí của cô không đủ, lại sắc bén gào lên, mạnh mẽ đánh tới.
Ánh mắt Tần Diễn lóe lên, cầm lấy kiếm gỗ đào của Phương Cửu liền vọt tới, ma nữ tựa hồ cũng kiêng kỵ, trong nháy mắt bị kiếm gỗ đào đâm trúng bụng, xung quanh cơ thể nàng ta cũng bắt đầu dần dần bốc khói, nàng không dám tin tưởng trợn to mắt, chỉ chốc lát liền tiêu tan ở không trung.
Trong phòng bỗng nhiên sáng ngời, anh ôm Phương Cửu lên trên giường, người kia suy yếu mở to mắt, Cũng còn may anh phản ứng nhanh, nếu không thì chúng ta đều xong.
Gỗ đào vốn là khắc tinh của ma quỷ, thêm vào có tinh huyết của cô, hiệu quả khẳng định không cần phải nói. Có điều nữ quỷ đó ít nhất phải được trăm năm trở lên, theo lý thuyết hẳn là sẽ không chết dễ dàng như thế mới đúng, thực sự kỳ quái.
Là do pháp thuật em cao. Tần Diễn liếc nhìn đồ nội thất bị phá nát, lập tức lại ôm cô ngang lên, Nơi này quá rối loạn.
Bị ép phải ôm cổ anh, Phương Cửu lúc này cũng không nghĩ quá nhiều, chỉ là hiếu kỳ tại sao ma nữ trăm năm kia lại đến tìm Tần Diễn gây phiền phức?
Bị anh ôm về phòng của mình, Phương Cửu nằm ở trên giường, bất đắc dĩ xoa nhẹ dưới cánh tay, Ông chủ, anh nói người anh cứng như vậy có ích lợi gì, hay là ngày mai tôi giúp anh bố trí phong thuỷ đi, chí ít có thể ngăn cản một ít vật bẩn thỉu bình thường.
Nắm đến cánh tay cô siêu đau!
Dứt lời, Tần Diễn đăm chiêu gật gù, Có thể.
Nói xong, một tay anh chống bên cạnh cô, vẻ mặt thành thật cúi đầu, đối diện với tầm mắt của cô, Ngày hôm nay nhờ có em đúng lúc chạy tới, em lại cứu tôi một mạng.
Bốn mắt nhìn nhau, Phương Cửu có chút không tự nhiên nghiêng đầu đi, Thu tiền tài của người khác, phải làm mà.
Sắc mặt của cô có chút tái nhợt, hiển nhiên là vừa nãy tiêu hao quá nhiều đạo khí, ngay cả bờ môi cũng không chút tươi tắn, Tần Diễn buông con ngươi xuống, thấp giọng nói: Tôi chưa bao giờ nợ người khác cái gì, em muốn bồi thường cái gì?
Hơi thở của anh phả vào bên tai cô, Phương Cửu không quen cái cách nói chuyện ám muội như vậy, chỉ có thể dùng ngón tay chọc chọc bờ vai cứng rắn của anh, Anh đưa tôi tiền là được rồi.
Cô chính là người phàm tục như vậy đó!
Được. Anh ngồi dậy, cúi đầu nhìn cô, Vậy em nghỉ ngơi cho tốt, sau khi em khôi phục rồi tới công ty với tôi.
Phương Cửu gật gù, sau đó đưa mắt tiễn anh rời khỏi phòng của mình.
Lần này cô tiêu hao quá nhiều đạo khí, nhưng nếu như không thỉnh thần để kích phát năng lực của mình trong thời gian ngắn, khi đó chắc rằng sẽ đánh không lại ma nữ kia.
Có điều cô luôn cảm thấy ma nữ này có âm mưu, rõ ràng là nhắm về phía Tần Diễn, xem ra ngày mai cô vẫn phải là hỏi một chút xem thử anh có đắc tội người nào hay không.
Sau một buổi tối ngồi thiền trên giường, đạo khí trong cơ thể cô mới miễn cưỡng khôi phục một nửa, có điều thực sự rất đói bụng, Phương Cửu chỉ đành rửa mặt đi ra ngoài ăn.
Lúc cô xuống cũng không nhìn thấy Tần Diễn, có lẽ là đi công ty, dì Chu nhìn thấy cô xuống, lập tức đưa cô một ly sữa bò tươi mới cùng vài món khác.
Dì Chu, dì ở đây làm bao lâu rồi? Phương Cửu lơ đãng hỏi.
Dì Chu đang ở trong phòng bếp lập tức trả lời: Quản bao nhiêu năm làm gì, Tần tiên sinh thường thường không ở nhà, thường xuyên đi công tác, bình thường tôi không có chuyện gì cũng quét dọn vệ sinh một chút, tiền lương lại cao, việc như vậy thế nhưng khó tìm.
Vậy dì có từng thấy cha mẹ Tần tiên sinh chưa? Phương Cửu hỏi tiếp.
Dứt lời, không còn nghe thấy gì trong phòng bếp nữa, chỉ thấy dì Chu bưng sữa bò nóng đi ra, Tình cờ từng gặp, cũng là ở ba năm trước, hơn nữa tôi cũng chỉ nhìn thấy qua phụ thân Tần tiên sinh. Còn mẫu thân cậu ấy hình như chỉ gặp qua một lần, hơn nữa còn là ở mười năm trước.
Lâu như vậy?
Trong lòng Phương Cửu bỗng nhiên có loại dự cảm xấu, tuy rằng cốt truyện đã xong xuôi, nhưng còn có rất nhiều lỗ hổng chưa được lấp lại, chính là vì sao nam chủ lại không bị ảnh hưởng bởi mệnh cách của nữ chủ?
Hơn nữa bên trong tiểu thuyết không miêu tả nhiều về Tần gia, chỉ nói là rất có tiền, càng khỏi nói miêu tả người nhà họ Tần.
Cái kia. . . Tần tiên sinh không có mang những nữ nhân khác trở về đây? Cô hững hờ hỏi.
Dì Chu vẻ mặt hiểu rõ đưa ly sữa trước mặt cô, cười híp mắt nói: Cái này thì Phương tiểu thư cứ yên tâm đi, Tần tiên sinhvô cùng giữ mình trong sạch, ngoại trừ đi công ty cùng đi công tác ở ngoài cơ bản thì rất ít đi ra ngoài, càng khỏi nói mang những nữ nhân khác trở về.
Phương Cửu ho nhẹ một tiếng, không nói gì.
Sau khi ăn bữa sáng xong, cô lại đi chung quanh biệt thự xem phong thủy, phát hiện có chỗ vẫn còn có chút lỗ hổng, tỷ như trước cửa đường cái 100 mét có cái tấm bảng quảng cáo. Cái này gọi là hung phương hình sát, sẽ có ảnh hưởng đối với số mệnh chủ nhân nơi này, nghiêm trọng còn có thể dẫn đến ốm đau.
Có điều nhìn tố chất thân thể vô cùng tốt của Tần Diễn, tuy anh không có chuyện gì, nhưng đối với dì Chu nhất định sẽ có ảnh hưởng, cô cảm thấy vẫn để cho dì Chu gọi người trồng một cái cây ở tường phía đông, như vậy có thể bù đắp hung phương hình sát.
Kỳ thực trong phòng cũng có rất nhiều cái cần cải thiện, có điều Tần Diễn không ở nhà, Phương Cửu cũng không tiện lộn xộn, thấy không có chuyện gì bận, cô liền trực tiếp đi tới công ty Tần Diễn.
Đây là tổng bộ Tần thị, offlice building vô cùng cao, phương hướng tọa lác cũng rất được chú trọng, chí ít trình độ này của cô thì không làm được tinh tế như thế, có thể thấy được trình độ của thầy phong thủy này cực cao.
Chỉ có điều cô không phải công nhân viên trong công ty, vì vậy không thế tiến vào bên trong, Phương Cửu nói rất lâu trước quầy lễ tân cũng vô dụng, nhưng giữa lúc cô đang chuẩn bị gọi điện thoại cho Tần Diễn thì, lập tức liền nhìn thấy vài người ra khỏi thang máy bên kia.
Tần đổng. Nữ nhân viên trước quầy lập tức mỉm cười quay đầu khom lưng về phía một người đàn ông trung niên.
Dường như chú ý tới Phương Cửu, tầm mắt người đàn ông trung niên quét qua, bỗng nhiên quay đầu nói với Tần Diễn phía sau: Đây chính là đại sư cậu mời tới?
Không nghĩ tới cô sẽ tới đây, Tần Diễn chỉ nhàn nhạt nhìn cô, sau đó liền nói với người đàn ông trung niên: Tam thúc gặp cô ấy rồi?
Đối diện với ánh mắt cười mà không phải cười của anh, Tần Quân lúng túng hừ lạnh một tiếng, Cô ta là kẻ tình nghi trực tiếp hại chết Đại Mộc, đương nhiên tôi đã xem qua tư liệu của cô ta.
Nói xong, lại tiến tới trước mặt Phương Cửu, ánh mắt lạnh lùng nhìn cô nói: Tiểu muội muội, cái tuổi này không đi nói chuyện yêu đương, nhìn phong thuỷ cái gì? Làm nghề này, rất nguy hiểm.
Người đàn ông trước mắt có khuôn mặt đoan chính, nhưng ánh mắt lại đặc biệt âm u, bên trong còn lộ ra luồng ý vị cảnh cáo. Phương Cửu biết, ông ta đang cảnh cáo mình chuyện muốn quản việc không đâu, có thể thấy được, không chừng Đại Mộc kia chính là người của ông ta! Nữ quỷ kia cũng vậy!
Bởi vì cô nhận ra được đạo khí di động trên người hộ vệ phía sau ông ta, đây tuyệt đối không phải là một người hộ vệ bình thường!
Sao tam thúc lại hù dọa tiểu cô nương, tuy Phương tiểu thư trẻ tuổi, nhưng bản lĩnh lại lớn, thúc không cần bận tâm đến cô ấy. Tần Diễn đi tới trước người của cô, lập tức liền chặn lại tầm mắt Tần Quân.
Người sau ý vị không rõ cười hai tiếng, tầm mắt quét ở trên người hai người một vòng, liền rời đi..
Đi theo tôi. Tần Diễn cho trợ lý và thứ lý lui đi, trực tiếp kéo Phương Cửu vào thang máy.
Trong thang máy không có ai, vẻ mặt Phương Cửu nghiêm túc nhìn anh nói: Anh có chú ý tới hai người đàn ông phía sau tam thúc của anh không?
Đuôi lông mày Tần Diễn hơi động, Làm sao vậy?
Người có râu mép dài chính là người tu đạo, hơn nữa đạo pháp tuyệt đối không thấp hơn tôi, trên người còn mang theo cỗ âm khí, có thể thấy được thường thường giao thiệp với quỷ vật, nữ quỷ đêm qua nói không chừng chính là hắn dưỡng ra! Phương Cửu nói xong thì sắc mặt vô cùng lo lắng, Người mặc âu phục trắng bên phải thì càng không giống, nếu như tôi không có đoán sai, khả năng hắn ta là một hàng đầu sư * !
* Hàng đầu sư: Đại loại là pháp sư chuyên dùng bùa chú.
Không được, vừa nãy anh có bị hắn chạm qua hay không? Hoặc là lấy đi đồ gì đó của anh? Con ngươi Phương Cửu co rụt lại, rất sợ anh bị người khác hại.
Nói đến đây, thang máy bỗng nhiên dừng lại, đèn cũng tắt ngúm!
Toàn bộ bên trong thang máy lập tức trở nên đen thui.
Không cần lo lắng, coi như thang máy có rơi xuống, tôi cũng không chết. Tần Diễn không lo lắng một chút nào nhấn chuông khẩn cấp, nhưng vẫn không có bất kỳ phản ứng nào.
Phương Cửu nhíu nhíu mày, Nhưng. . . Tôi sẽ ngã chết a.
Cô cảm thấy, đây tuyệt đối không phải là trùng hợp
Trong bóng tối không thấy rõ bất luận vật gì, Tần Diễn bỗng nhiên cúi người ôm cô vào lòng, bàn tay chặt chẽ ôm eo cô, Vậy tôi ôm em, em ngã trên người tôi là không sao.
Thân thể cô chấn động mạnh một cái, dĩ nhiên cảm thấy đây là phương pháp tốt.
Em yên tâm, tôi không có bị hàng đầu sư kia đụng tới. Anh kề sát ở bên tai cô nói tiếp.
Trong không gian nhỏ hẹp kín mít, tuy Phương Cửu không sợ quỷ, thế nhưng lại có chút không quen với cái không gian ngột ngạt này, chỉ đành đánh bạo đưa tay vòng lấy eo anh, nhẹ giọng nói: Vậy. . . Vậy anh tuyệt đối đừng buông tay, tôi. . . Tôi sợ chết.
Trong bóng tối, anh ôm cô chặt thêm, ánh mắt sâu thẳm cúi đầu, Tại sao tôi cảm thấy sau lưng có âm khí.
Cho là có quỷ quái, Phương Cửu lập tức quay đầu nhìn về phía sau anh, nhưng đầu vừa mới chuyển, môi anh đào liền cọ qua làn da ấm áp.
Phương Cửu: . . . Cô đụng tới cái gì vậy!
Tần Diễn giơ tay sờ sờ mặt, âm thanh trầm thấp, Tại sao lại hôn tôi?
Aya: Cẩu độc thân tôi chết mất. Cẩu lương có thể chia cho 4 bé cún ở nhà ăn cũng được... Mệt