Một lúc sau, trên sân khấu tràn ngập ánh đèn, một người thanh niên mặc bộ âu phục trắng bước lên, bề ngoài trông khoảng ngoài hai mươi tuổi, vẻ mặt đầy phấn khích, lộ vẻ hài hước, tươi cười
“Xin chào tất cả các quý cô, quý ông. Giờ phút này đây, đã đến giờ nhập tiệc, mời mọi người cùng nâng ly rượu trên tay để khai mừng nào”
Vừa dứt lời, MC dẫn chương trình đưa tay đang cầm ly rượu lên cao. “Mời”
Tiếp sau đó, tất cả mọi người có mặt ở hội trường đều cùng nâng ly lên, nhấp nhẹ vào miệng.
MC lại mở lời tuyên bố lý do buổi lễ hôm nay “Buổi tiệc này do Tống Chủ Tịch đặc biệt tổ chức để Tống Tiểu Thư được một lần vui vẻ giao lưu, tiếp xúc với chúng ta. Và tôi Hoằng Tử Kỳ đã vinh dự được Tống Chủ Tịch chọn làm MC chính trong ngày hôm nay”
Vừa dứt lời, tiếng vỗ tay vang lên liên hồi, theo nhịp âm âm cả khán đài
“Hoằng thiếu, cậu thật may mắn, được Tống chủ tịch xem trọng vậy à”
Hoằng Tử Kỳ tỏ vẻ đắc ý lắm mà vênh váo “Còn phải nói, cha tôi với Tống chủ tịch là huynh đệ vào sinh ra tử, đương nhiên tôi cũng phải có diễm phúc đấy rồi”
“Hoằng thiếu, có phải cậu đã gặp Tống tiểu thư trong truyền thuyết rồi không”
Hoằng Tử Kỳ bị câu hỏi này làm cho nghẹn họng, vì dù có thân thiết đến mấy cũng không có cơ hội được gặp Tống tiểu thư, nhưng thật sự là không thể chối cãi
“À...chuyện này...là cơ mật, tôi không thể tiết lộ được”
Ngồi bên dưới nhìn thấy cảnh Hoằng Tử Kỳ bị hành đến tả tơi như thế, bất giác làm Liễu Trang Như muốn bật dậy ôm bụng cười
“Tống Tiểu Thư trừ tôi ra thì các người làm sao biết bạn ấy, có hỏi cũng bằng thừa”
Ở một vị trí nào đó, Phó Kình Vũ đẩy đẩy vai Phó Quân Hạo “Đó..em nói có sai đâu, ngay cả Hoằng Tử Kỳ thường xuyên lui tới với họ Tống cũng không gặp được Tống tiểu thư kìa”
“Ừm...biết rồi” Phó Quân Hạo bắt chéo chân, ngồi thông thả trên ghế, đảo mắt nhìn quanh khán phòng
Hoằng Tử Kỳ lại lấp liếm tìm cớ né tránh câu hỏi liên quan đến Tống Tiểu Tình. “À, theo thông tin nội bộ, lần này Tống tiểu thư cũng có đến tham gia buổi tiệc cùng chúng ta”
Cả đám người bắt đầu xôn xao như bầy ong vỡ tổ. Ai nấy đều ngơ ngác nhìn nhau
“Gì cơ? Vậy là Tống tiểu thư đã xuất hiện rồi à?”
“Là thật à”
“Đừng đùa vậy chứ”
“Phải đó, chuyện này đem ra troll không vui lắm đâu”
“Nếu là thật thì sao? Nếu vậy thì chẳng phải Tống tiểu thư đã xuất hiện từ sớm rồi mới phải”
Không để mọi người đoán mò. Hoằng Tử Kỳ lại cầm micro lên hò hét
“Không cần nôn nóng, ít phút nữa đây, Tống tiểu thư sẽ cùng chúng ta lên sân khấu. Ê Ê ~ mọi người sắp được khai nhãn rồi nha”
“Hoằng thiếu, cậu nói thật”
“Ôi...thế thì đúng thật là buổi tiệc này quá đặc biệt rồi”
“Thật không ngờ vị Tống tiểu thư trong truyền thuyết đó lần này chịu lộ diện rồi”
Hoằng Tử Kỳ lại đắc ý hả hê “Không sai đâu, tin tức này là chính miệng Tống chủ tịch khai kim khẩu nói cho cha tôi biết, các người lần này đúng thật là may mắn nha”
Phó Kình Vũ mừng thầm “Anh đúng thật lợi hại, ngay cả chuyện này cũng đoán trúng, thật là Tống tiểu thư sẽ xuất hiện. Hôm nay được đại khai kim nhãn rồi”
Chính vì đoán được buổi tiệc này sẽ có Tống Tiểu Tình xuất hiện nên Phó Quân Hạo mới nhất nhất cùng Phó Kình Vũ đến đây.
Ở xa xa, sắc mặt của Liễu Trang Như cũng từ từ thay đổi, cô liếc mắt nhìn chú Lâm quản gia, lúc này sắc mặt quản gia cũng gần xanh méc
“Chú Lâm, giờ cháu phải làm sao?”
Chú Lâm thần thái cũng không còn tốt được nữa, gương mặt tối sầm nhìn Liễu Trang Như
“Không sao, cứ đợi xem mọi chuyện chuyển biến thế nào, nếu như không ổn thì phải lập tức dùng phương án dự phòng của tiểu thư đưa ra”
Liễu Trang Như ngạc nhiên mở to mắt nhìn chú Lâm”Còn phương án dự phòng nào nữa vậy chú, sao cháu không biết?”
Chú Lâm mới chậm rãi khẽ nói nhỏ vào tai Liễu Trang Như. Vừa nghe thấy thì sắc mặt Liễu Trang Như dần trở nên ổn định, cơ mặt cũng giản ra mấy phần, không trông khó coi như lúc nãy
Đúng là lợi hại, ngay cả phương án dự phòng cũng nghĩ ra rồi. Tiểu Tình, mình phục cậu sát đất