Mướn Chồng

Chương 185: Chương 185




Trên đường đi, Quân cố tình trêu đùa Diễm, mục đích làm cho Diễm cảm thấy khá hơn, mặc dù đáp lại lời trêu đùa của Quân, nỗi lo trong lòng Diễm cũng không có gì khá hơn. Diễm vẫn lo lắng, vẫn bồn chồn không yên, càng đi xa, Diễm càng sợ. Quân nắm chặt lấy tay Diễm, Quân ôn tồn bảo Diễm.

_Thả lỏng người đi em, đừng nghĩ gì đến những chuyện khác, anh tin là chúng ta sẽ ổn…!!

Diễm nói nhỏ.

_Em cũng mong là thế…!!

Đến cửa hàng áo cưới. Quân mỉm cười.

_Em vào trong đi, anh đi cất xe…!!

Diễm đứng lặng nhìn cửa hàng trước mặt, cửa hàng này là một căn nhà hai tầng gần mặt đường chính. Diễm nhìn những bộ váy cưới đủ màu đang được trưng bày trong tủ kính. Diễm mê mẩm nhìn, Diễm thích nhất bộ váy cưới màu cam, nhìn nó thật sang trọng, thật lãng mạn. Diễm tưởng tượng mình đang mặc một bộ váy cưới màu cam, cùng Quân đi vào lễ đường, mặt Diễm đỏ hồng, ánh mắt long lanh hạnh phúc. Bàn tay Diễm đặt lên cửa kính, Diễm nói không nên lời.

Diễm thấy bóng Quân đứng phía sau mình, trên môi Quân đang nở một nụ cười. Diễm giật mình quay lại.

_Anh đã cất xe xong rồi à….??

_Ừ, chúng ta vào thôi…!!

Diễm bối rối đáp.

_Vâng…!!

Khi cánh cửa được mở ra. Một chị nhân viên trong cửa hàng lịch sự chào Quân.

_Chào anh…!!

Quân gật đầu chào lại.

_Chiếc váy cưới mà tôi đặt thiết kế đã xong rồi chứ….??

_Vâng, nó đã được may xong rồi. Mời anh chị theo tôi…!!

Chị nhân viên dẫn Quân và Diễm lên lầu hai. Một người thanh niên khoảng hai mươi, hai lăm tuổi, Diễm đoán anh ta là chủ của cửa hàng áo cưới này. Diễm quan sát anh ta, anh ta mặc một chiếc áo cổ lọ màu đen, quần tây màu xám, nhìn cách ăn mặc của anh ta. Diễm cảm thấy hắc ám, cảm thấy bóng tối đang bủa vây lấy mình, Diễm rùng mình ớn lạnh vì ngày hôm nay Diễm có dự cảm không hay, gặp anh ta ăn mặc kiểu này, sợ hãi trong lòng Diễm càng tăng lên gấp bội, khuôn mặt anh ta góc cạnh, dễ nhìn, đôi mắt hẹp thể hiện anh ta là một con người tinh ranh. Diễm thấy ánh mắt anh ta lúc nào cũng mơ màng, đúng là một nghệ sĩ yêu cái đẹp, Diễm đoán những bộ váy đẹp đẽ và sang trọng kia đều là do anh ta thiết kế. Gặp Quân, anh ta cười thật tươi.

_Cuối cùng anh cũng đến….!!

Ngắm Diễm từ đầu xuống chân, anh ta nháy mắt hỏi Quân.

_Còn đây chắc là bà xã tương lai ….??

Hai tay đút vào túi quần, Quân gật đầu.

_Đây là Diễm…!!

_Chào em…!!

Quân giới thiệu tên anh ta cho Diễm biết.

_Đây là Công Vinh…!!

_Chào anh…!!

Diễm mỉm cười chào, anh ta vội cầm lấy tay Diễm. Diễm hơi ớn trước kiểu chào hỏi vồn vã của anh ta. Quân trừng mắt nói.

_Tốt nhất là cậu nên buông ta ra khỏi tay vợ tôi. Nếu không tôi sẽ đấm vỡ mặt cậu…!!

Anh ta tảng lờ như không nghe thấy.

_Vợ của cậu thật xinh đẹp. Không hiểu tại sao một cô gái dễ thương như cô ấy lại thích một người lạnh lùng, lúc nào cũng chỉ biết đến công việc và tiền bạc như cậu…!!

Quân cáu.

_Tôi đến đây để thử áo cưới do cậu thiết kế hay đến đây để nghe về lời khuyên hôn nhân của cậu thế…??

_Cả hai…!!

Diễm thấy Quân và anh ta khá thân, nhìn cách nói chuyện vui vẻ và hơi tếu của hai người Diễm có thể cảm nhận được mối quan hệ của họ. Nói chuyện một lát, anh ta sai nhân viên lấy một váy cưới màu trắng cho Diễm xem. Diễm nín thở, nó đẹp quá đến nỗi Diễm thốt không nên lời, lòng Diễm tràn ngập niềm phấn khích, niềm vui khi bàn tay Diễm chạm nhẹ vào nó. Diễm hình dung khi mặc bộ váy này, Diễm sẽ giống như một nàng công chúa trong những câu truyện cổ tích. Diễm đã tìm được chàng hoàng tử của đời mình, chỉ cần khoác bộ váy cưới này vào, Diễm thực sự biến giấc mơ lọ lem của mình thành hiện thực.

Quân mỉm cười hỏi Diễm.

_Em có thích bộ váy cưới này không…??

Đôi mắt Diễm ngấn lệ, Diễm run giọng.

_Em rất thích, nó thật đẹp….!!

Quân hài lòng, vì công sức mà Quân bỏ ra đã được đền đáp xứng đáng, nhìn khuôn mặt đỏ hồng, hạnh phúc của Diễm, nếu có thể chết để làm Diễm vui, Quân cũng sẽ làm. Công Vinh cũng hài lòng không kém gì Quân, đối với anh ta, khách hàng luôn là nguồn cảm hứng cho anh ta thiết kế nên những bộ váy đẹp mắt, mỗi lời khen và tán thưởng của khách hàng là một quà vô giá, một phần thưởng cho anh ta.

Công Vinh được Quân thuê thiết kế áo cưới cho cả Quân và Diễm nên sau khi cho Diễm xem bộ áo cưới của mình, anh ta nhờ nhân viên lấy bộ vét của Quân. Diễm đứng im nhìn nó không rời, trông bộ áo cưới của Diễm, và của Quân thật đẹp, thật hòa hợp. Diễm dựa đầu vào vai Quân, Diễm mong sẽ không còn xẩy ra chuyện gì nữa, hạnh phúc này phải khó khăn lắm Diễm mới có được, Diễm không muốn bị mất, không muốn bị đánh cắp, Diễm muốn giữ cho riêng mình.

Công Vinh giục Diễm.

_Cô vào trong thử áo cưới đi. Tôi muốn biết cô mặc có vừa không. Tôi đã may theo size mà Quân cung cấp nhưng vẫn sợ nếu bộ váy này hơi chật hay hơi rộng so với cô. Cô mặc tôi mới biết đường mà sửa…!!

Diễm ngượng ngùng không dám mặc, Diễm đã từng thử rất nhiều những kiểu quần áo khác nhau nhưng chưa bao giờ mặc váy cưới. Diễm cảm tưởng mình đang đánh cuộc với hạnh phúc của chính mình, vì khi khoác bộ váy cưới này trên người, Diễm đã chính thức chấp nhận hoàn toàn lời cầu hôn của Quân, chấp nhận làm vợ của Quân. Nhưng đây cũng là điều Diễm mong ước, Diễm không hề hối hận với những lời Diễm đã nói, Diễm đang làm theo con tim của mình. Diễm e ngại nói.

_Có cần phải thử bây giờ không anh…??

Quân khích lệ.

_Em vào thử đi, anh muốn nhìn ngắm em trong bộ váy cưới…!!

Một nhân viên nữ, hướng dẫn Diễm đi vào trong. Kéo tấm màn che, Diễm được chị nhân viên giúp mặc váy cưới. Mặt Diễm đỏ bừng vì ngại, Diễm không muốn ai thay quần áo cho mình nhưng bộ váy này quá phức tạp nếu không có ai giúp, Diễm không biết phải mặc nó như thế nào.

Khi tấm màn được kéo sang một bên, Diễm không dám ngước mặt nhìn ai. Quân đứng lặng nhìn Diễm không rời, đây là hình ảnh đẹp nhất, nữ tính nhất của Diễm mà Quân từng nhìn thấy. Quân ngơ ngẩn như người mất hồn, trái tim Quân đập thật nhanh, mặt Quân bắt đầu đỏ dần lên.

Tiếng cười thỏa mãn của Công Vinh khi thấy tác phẩm của mình đạt được như ý nguyện khiến Quân và Diễm giật mình nhìn vào mắt nhau. Cả hai đứng bất động, tia nhìn như có điện đã hút chặt hai người lại với nhau. Trong bộ vét màu trắng, Diễm thấy Quân thật đẹp trai, thật quyến rũ, mặt Diễm cũng đỏ không khác gì mặt Quân. Diễm ngại ngùng lấy tay bịt miệng, quay mặt đi chỗ khác, Diễm không dám nhìn Quân thêm nữa. Quân cười, lòng Quân rộn ràng reo vui. Cuối cùng ước nguyện của Quân cũng đã thành sự thật.

Công Vinh tự nhiên xoay Diễm một vòng, ngắm Diễm từ trên xuống dưới. Diễm không thoải mái khi bị nhìn ngắm một cách lộ liễu như thế này, mặc dù biết anh ta nhìn mình vì công việc nhưng Diễm không quen với cảm giác bị một người đàn ông nhìn chằm chằm vào cơ thể. Sau khi chỉnh sửa một chút, Diễm đã có được một bộ váy cưới hoàn hảo

Quân nhờ Công Vinh chụp vài kiểu ảnh cưới cho hai người. Trong ánh sáng mờ ảo của phòng chụp ảnh, đầu óc Diễm trống rỗng, cơ thể mềm nhũn nên không biết phải làm như thế nào cho đúng, Quân thì thầm vào tai Diễm.

_Em thả lỏng cơ thể đi, không sao đâu…!!

Quân kéo đầu Diễm dựa vào vai mình. Quân động viên.

_Em cười lên nào, trông em như thể đang chuẩn bị trận chiến, anh và em chụp ảnh cưới, anh muốn nhìn thấy khuôn mặt vui vẻ và hạnh phúc của em…!!

Diễm cố gắng mỉm cười nhưng nụ cười vẫn còn gượng gạo. Quân bảo Công Vinh.

_Cậu cho mình và cô ấy vài phút riêng tư được không…??

_Được, hai người nói chuyện đi…!!

Công Vinh bỏ đi ra ngoài. Quân ôm lấy Diễm, hôn lên tóc Diễm, nâng mặt Diễm lên. Quân lo lắng hỏi.

_Có chuyện gì xẩy ra với em đúng không. Nói cho anh biết đi, từ sáng đến giờ anh thấy tâm trí em luôn bất ổn….!!

_Em xin lỗi vì em khiến anh phải lo lắng nhưng em không thể gạt bỏ những ý nghĩ không hay ra khỏi đầu…!!

_Cô bé ngốc, em không nên để những ý nghĩ đó ảnh hưởng đến cảm xúc của em. Còn sống là còn phải lo lắng, em phải học cách điều khiển nó, hiện tại mới là quan trọng, tương lai có ra sao, em để ý làm gì….!!

_Em biết nhưng mà em không thể thôi ngừng suy nghĩ đến những điều đó…!!

Nhìn thật sâu vào mắt Diễm, Quân dịu dàng nói.

_Em có tin anh không…??

Diễm mỉm cười.

_Em tin…!!

_Nếu em tin anh, có chuyện gì chúng ta không thể giải quyết được, chỉ cần em ở bên anh, anh ở bên cạnh em, chúng ta sẽ cùng nhau đối mặt với mọi thứ, dù có khó khăn đến đâu, điều đó cũng không có nghĩa lý gì nếu chúng ta vẫn còn nắm lấy tay nhau, em có nghĩ giống như anh không…??

Diễm đáp nhỏ.

_Vâng. Em cũng nghĩ giống như anh…!!

_Nếu thế em hãy cười lên…!!

Diễm mỉm cười, Quân ngơ ngẩn nhìn, mặt Quân đỏ bừng. Quân nghĩ phải chăng do lời của mình đã tác động đến cảm xúc của Diễm, nếu điều này là sự thật, Quân lại mơ tưởng đến một ngày nào đó được nghe một câu em yêu anh của Diễm. Nhìn vào đôi mắt trong veo và thơ ngây của Diễm, Quân không muốn làm Diễm bị tổn thương hay đau khổ, Quân muốn Diễm luôn được mỉm cười, luôn hạnh phúc.

Quân ôm Diễm, môi Quân chạm vào môi Diễm, tuy chỉ là một cái hôn nhẹ nhưng cả hai cảm thấy rung động đến tận tâm can. Quân dứt môi ra khỏi Diễm rồi lại cúi xuống, lần này là một nụ hôn đầy chiếm hữu, và dịu ngọt, Quân muốn mình được tan chảy vào đôi môi của Diễm, muốn suốt đời được đụng chạm vào Diễm bất cứ lúc nào mà không cần phải ép Diễm cho phép Quân làm điều đó. Tình yêu làm cho Quân choáng váng, làm trái tim Quân đập gấp gáp trong lồng ngực, Quân đang yêu điên cuồng.

Trong vòng tay Quân, Diễm mụ mị hết cả người, đầu Diễm trống rỗng, Diễm không còn nghĩ được gì nữa. Diễm đã hoàn toàn quên mất hiện tại, tương lai, quá khứ, lúc này trong tâm trí Diễm chỉ hiện diện duy nhất hình ảnh của Quân, vòng tay, hơi ấm, nụ hôn đầy mật ngọt, tình yêu của Quân mà thôi.

Đến khi Quân buông Diễm ra, Diễm và Quân đều nhìn nhau say đắm, ánh mắt họ nồng nàn, họ nhìn nhau như thể đây là lần đầu tiên họ bày tỏ tình yêu, nhìn nhau như thể một trăm năm họ mới được gặp lại.

Quân và Diễm không hề biết những hành động của họ vừa rồi đều được Công Vinh thu vào ống kính. Đứng trước máy quay phim, Diễm không được tự nhiên, khi ở một mình với Quân, Diễm đã bộc lộ hết cảm xúc của mình, Diễm truyền tải tình yêu dành cho Quân, qua nụ hôn, qua ánh mắt, qua cử chỉ bẽn lẽn, thẹn thùng của một cô gái khi được yêu. Quân nhìn Diễm không rời, Quân cũng quên mất hết mọi thứ xung quanh, trong lòng Quân lúc này chỉ nghĩ về duy nhất một mình Diễm.

Họ đứng lặng nhìn nhau, một lúc sau Quân ôm lấy Diễm, rồi lại hôn Diễm. Mỗi lần Diễm tưởng Quân sẽ dứt nụ hôn của mình, Quân lại hôn Diễm nồng nàn hơn, họ là hai kẻ đói khát tình yêu. Công Vinh thích thú chụp hết kiểu này đến kiểu khác, có lẽ trong đời làm nhiếp ảnh và nhà thiết kế thời trang của mình, anh ta chưa thấy có cặp tình nhân nào yêu nhau cuồng nhiệt như Quân và Diễm.

Nếu Diễm biết được mình và Quân đang được mọi người trong cửa hàng chiêm ngưỡng, Diễm không đời nào hôn Quân cuồng nhiệt như thế, và cũng không đời nào dám để cho Quân ôm và hôn. Một tiếng cạch vang lên. Diễm hốt hoảng buông Quân ra. Mặt Diễm nóng bừng khi thấy ba cô nhân viên và Công Vinh đang nhìn chằm chằm về phía mình. Diễm dấu khuôn mặt thẹn thùng vào ngực Quân. Quân thì thầm.

_Em rất tuyệt…!!

Mặt Diễm càng lúc càng đỏ, Diễm không dám ngước mặt nhìn ai. Công Vinh hài lòng bảo Quân.

_Tôi chưa bao giờ có hứng thú làm việc như thế này, hai người đúng là sinh ra để dành cho nhau. Chúc hai người hạnh phúc…!!

Ánh mắt Quân lấp lánh niềm vui.

_Cảm ơn cậu…!!

Diễm nghiến răng hỏi Quân.

_Có phải anh đã dàn dựng việc này đúng không…??

Quân vô tư trả lời.

_Đúng, anh thấy em thích ở một mình với anh nên anh bảo cậu ấy tạm lui ra rồi quay lại chụp hai chúng ta khi em đã sẵn sàng…!!

Diễm bẹo Quân một cái thật đau. Cảm giác mình bị lừa dối, và phản bội khiến Diễm cáu.

_Anh đúng là đồ lừa đảo, sao anh luôn tìm cách đùa giỡn với em…!!

Nghé sát vào tai Diễm, Quân thì thầm.

_Em yêu, em đừng nói thế, anh không bao giờ muốn làm em khóc hay rơi lệ vì anh, anh muốn em được sống vui vẻ và hạnh phúc…!!

Diễm mỉm cười không nói gì. Diễm nhận ra tuy Quân luôn thích làm theo ý mình nhưng những điều Quân làm đều là lo lắng cho Diễm. Quân không làm vì bản thân mình. Lòng Diễm hân hoan vui sướng, nhìn bộ váy cưới đang mặc trên người. Diễm nở một nụ cười hạnh phúc. Sau khi thử và chụp ảnh cưới xong, Diễm và Quân đi thay quần áo.

Chiếc váy và bộ vét đã được chỉnh sửa hoàn tất nên Công Vinh cho người gói lại rồi đưa nó cho Quân. Ngồi nói chuyện một lúc, Quân và Diễm ra về. Trên đường đi, Quân nói chuyện vui vẻ với Diễm, Diễm im lặng ngồi nghe, thỉnh thoảng Diễm thở dài buồn bã, tâm trạng của Diễm lúc này rất xấu. Nhìn Diễm buồn bã không vui, tắt máy xe, Quân nheo mắt nói.

_Em chờ anh một chút nhé, anh vào mua một thứ cho em….!!

Diễm tò mò hỏi.

_Anh định mua gì, không phải anh và em phải nhanh về nhà ăn cơm cùng bố mẹ anh sao…??

_Sẽ nhanh thôi, anh sang bên kia, mua xong là anh sẽ về ngay….!!

_Nếu thế anh đi đi….!!

Quân băng sang bên kia đường, Diễm ngồi im trên xe chờ Quân, Diễm thấy Quân bước vào một cửa hàng bán quà lưu niệm, một lúc sau Quân đi ra trên tay Quân cầm một con gấu bông, sau đó Quân bước sang cửa hàng hoa bên cạnh, Quân mua một bó hoa hồng.

Diễm xúc động, không ngờ thấy Diễm không vui, Quân lại đi mua gấu bông và hoa cho Diễm. Diễm mỉm cười nghĩ giá mà Quân mua kem cho Diễm có lẽ còn hay hơn vì Diễm vốn trẻ con, lại thích ăn kem, Quân sẽ dễ dàng dỗ Diễm nín khóc nếu Quân biết Diễm thích gì.

Diễm đỏ bừng mặt vì thẹn, Diễm thấy ông chồng của mình cũng không đến nỗi khô khan và lạnh lùng lắm. Quân cũng lãng mạn và rất biết điều, đã lâu rồi Diễm chưa được tặng hoa và gấu bông, cảm xúc trong lòng Diễm đang dâng tràn, được nhận quà của người yêu thật hạnh phúc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.