- Oa! Sớm quá đi mất!
- Phải, còn học võ à? Lên 4 tuổi tỉ theo cha học võ. Binh khí đa chủng loại,mạnh nhất là kiếm, ám khí, cung tiễn, lụa. Tỉ chế dược nhưng toàn thuốc tốt, ai chế độc nhe muội chứ. Tỉ chỉ biết chế thuốc giải độc thôi. Năm 13 tuổi gia đình tỉ gặp tai biến, chỉ còn mình tỉ. Tỉ gặp muội, muội cúng là người thân duy nhất của tỉ.
Cạch...
Tiếng mở cửa phá vỡ cuộc nói chuyện.
- Giowf còn chưa ngủ sao, có biết...
Phụt...
Chỉ thấy tay áo Chu Linh vung lên, lớp bụi bay về phía Quản mama. Sau đó Quản mama lăn ra đất bất tỉnh nhân sự.
- Không sao, chỉ uống hết cốc trà là bà ấy sẽ tỉnh lại, những gì nghe được sẽ bị xóa.
- Muội là thần độc sao?
- Muội là thần độc vậy tỉ là thần y rồi!
- Aida...- Quản mama khẽ rên.
- Mama người tỉnh rồi, vừa nãy tôi thấy mama bất tỉnh bên ngoài nên đỡ mama vào đây. Bà không sao chứ? - Lạc Hà đỡ bà dậy vẻ đầy quan tâm.
Chu Linh nhịn cười tới nội thương bị Lạc Hà trừng mắt lườm.